Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 674. Người gác đêm!




Hoàng Đông Kiệt ném quả cầu kim loại trong tay xuống sông, nhếch mép cười, nở nụ cười gian trá đi tới đám người Thiên Lang.
“Đừng sợ, ta sẽ rất nhẹ nhàng.”

Thân ảnh Hoàng Đông Kiệt di chuyển, hắn đi vòng quanh đám đông, dùng tay chạm vào cơ thể của mọi người.
Trị số tốc độ của mọi người đều bị Hoàng Đông Kiệt cướp đi cho đến khi chỉ còn lại một điểm, võ năng của Thiên Lang đột nhiên cũng chỉ còn lại một điểm.
“Ngươi, ngươi đã làm gì thế?”
Thiên Lang luống cuống, hắn hoàn toàn hoảng sợ, nội lực trong cơ thể chợt biến mất, mặc dù không biết Hoàng Đông Kiệt làm như thế nào nhưng nội lực này là do hắn khổ luyện hơn mười năm mới có được.
Lực lượng bên trong có thể nói là tất cả đối với hắn, đột nhiên biến mất, cảm giác mất mát này còn khó chịu hơn là chết.
“Suỵt, đừng nói chuyện!”
“Các ngươi đại khái có thể có thể sống được khoảng ba mươi phút, vì cứ sau mười phút ta lại cướp đi một trị số của các ngươi.”
Hoàng Đông Kiệt cười tủm tỉm, nếu bây giờ có đứa trẻ nào thấy nụ cười của Hoàng Đông Kiệt tin rằng chúng sẽ rất sợ hãi, quả thật nụ cười của Hoàng Đông Kiệt lúc này trông không giống người tốt chút nào.
Bọn người Thiên Lang không biết trị số mà Hoàng Đông Kiệt đề cập là gì, nhưng đó chắc chắn là một thứ gì đó rất quan trọng đối với bọn họ.
Bọn họ cầu xin Hoàng Đông Kiệt tha cho mình, thậm chí Thiên Lang còn đe dọa Hoàng Đông Kiệt bằng Phục Hổ bang, nhưng Hoàng Đông Kiệt không thèm để ý, tiếp tục làm theo ý mình như trước.
“Mười phút đã hết, mọi người cùng đi thôi!”
Hoàng Đông Kiệt sử dụng kích phát tiềm năng lên mọi người, ngay khi sử dụng xong, năng lực cướp đoạt theo sát, khiến cho trị số của bọn người Thiên Lan nhất thời lúc lên lúc xuống.
“Hở, em trai ngốc của ta đang gặp phiền toái.”
Hoàng Đông Kiệt để lại trên người em trai mình một phương án phòng ngừa, bây giờ phương án phòng ngừa được kích hoạt cũng có nghĩa là em trai hắn đang gặp rắc rối.
“Còn sót lại một hai trị số, đáng tiếc. Quên đi, khoản thu nhập thêm giống các ngươi như vậy sau này lại kiếm, vẫn còn nhiều mà.”
Hoàng Đông Kiệt vừa nói đã ra tay, đánh gãy cổ Thiên Lang, những người khác.

Cha con Ngô Hổ, Thiên Lang đều không ngờ hôm nay lại gặp phải người sói, có giãy giụa cũng vô ích, đối phương sẽ coi ngươi như một con kiến, nói vặn gảy cổ ngươi là vặn gảy cổ ngươi. Hoàng Đông Kiệt xóa sạch dấu vết mình để lại, sau đó bước vào thế giới gương đi về phía vị trí của em trai.
Chẳng bao lâu, Hoàng Đông Kiệt đã đến chỗ em trai, nhìn hiện thực trong thế giới gương, Hoàng Đông Kiệt cảm thấy em trai mình thật thảm, bị một người phụ nữ đè xuống, đánh đập.
“Người gác đêm!”
Vẻ đẹp của người phụ nữ này không phải là điểm quan trọng, cũng không phải là dáng người cao lớn, điểm quan trọng là người phụ nữ này là một sinh vật siêu nhiên, một Võ Giả.
Vũ khí trong tay hắn là một chiếc lưỡi liềm ám huyết lớn, chiều dài của chiếc liềm dài hơn chiều cao của người phụ nữ.
Nhưng một chiếc liềm to, sắc như vậy vung trong tay một người phụ nữ còn dễ hơn vung một cây thước.
Người phụ nữ mặc chế phục mà những người gác đêm thường mặc.
Ở đó không chỉ có một người phụ nữ mà còn có ba người đồng đội của nàng.
Một người trông giống như một học sinh trung học, trên tay cầm một chiếc máy tính xách tay tinh xảo, dù nhìn thế nào cũng chắc chắn sẽ nghĩ hắn là một hacker.
Một người là một cô gái nhỏ nhắn, nhưng trên người nàng có rất nhiều vũ khí nóng, chẳng hạn như súng tiểu liên, súng Desert Eagle, các thức lựu đạn, chấn âm đạn vân vân...
Khoa trương nhất là nàng đang mang một khẩu súng bắn tỉa Barrett cao hơn nàng, không biết làm thế nào mà thân hình nhỏ nhắn của nàng lại có thể mang theo nhiều vũ khí nóng như vậy. Người cuối cùng là một người đàn ông vạm vỡ thậm chí còn lớn hơn Thiên Lang, cao hai thước hai hoặc hai thước ba, người tràn đầy huyết khí, rõ ràng là hắn đã luyện tập các công pháp ngạnh khí công..
Chuyên gia máy tính, chuyên gia vũ khí nóng cộng thêm lá chắn xe tăng bằng thịt, người phụ nữ cầm lưỡi liềm hẳn là đội trưởng, đội gác đêm này không tệ.
Hoàng Đông Kiệt nhìn một cái, đại khái phán đoán tình hình của đội gác đêm này.
“Bị ngược đích thực rất thê thảm, có điều người phụ nữ này đã nương tay.”
Mặc dù em trai bị người phụ nữ đánh thảm nhưng Hoàng Đông Kiệt vẫn không hề chuẩn bị ra tay.
Mặc dù hắn rất bao che khuyết điểm người nhà, nhưng điều đó không có nghĩa là hắn sẽ can thiệp vào nhân sinh của em trai mình, chỉ cần tính mạng của em trai không gặp nguy hiểm, bình thường hắn sẽ kéo ghế ngồi căn hạt dưa xem kịch.
Bụng Hoàng Khải bị một cước của người phụ nữ đánh trúng, thân thể bị đá ra hình cánh cung, bay về phía sau, suýt chút nữa nuốt phải nước đắng giữa không trung.
Hắn rơi xuống đất đau đớn tiếp đất, còn chưa kịp đứng dậy từ mặt đất, một vệt đỏ sậm từ trên trời rơi xuống, đầu lưỡi liềm cắm thẳng xuống đất.
Hoàng Khải nuốt nước miếng, lưỡi liềm chỉ cách đầu hắn có mấy centimet, người phụ nữ bạo lực này nhất định muốn giết hắn.
Mặc dù Hoàng Khải rất không cam lòng nhưng hắn biết mình đã thua, mặc dù Thiên Lang đã tiêu hao phần lớn lực lượng của mình, nhưng người phụ nữ hung bạo trước mặt hiển nhiên cũng chưa sử dụng hết lực lượng của nàng.
Hắn mới tỉnh lại không lâu, không phải đối thủ của người gác đêm, cũng không phải chuyện gì ngạc nhiên.
“Làm thế nào các ngươi tìm được ta?”
Hoàng Khải từ bỏ phản kháng hỏi.
Hết chương 674.

Bạn cần đăng nhập để bình luận