Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 669. Không biết sống chết!




Ngô gia, biệt thự ngoại ô.
Cha, ngươi không gạt ta chứ, Thiên Lang chính là một trong năm đại đường chủ của Phục Hổ bang, ngươi thật sự mời được hắn đến nhà của chúng ta sao?”

Ngô Kỳ Minh hơi hưng phấn, mặc dù Ngô gia làm ăn không tệ nhưng bọn họ vẫn không có đủ tự tin để kết bạn với một số cán bộ cấp trung của Phục Hổ bang, bọn họ vẫn là không có lực lượng kết giao với cấp bậc đường chủ.
Bây giờ cha hắn có thể mời đường chủ về nhà làm khách, điều này có nghĩa là Ngô gia hoàn toàn đã được vào một con thuyền lớn như Phục Hổ bang.
“Không có gì mà tiền không làm được. Chỉ cần cho đủ, ngươi muốn cái gì sẽ có cái đó.” Ngô Hổ vừa cười vừa hút xì gà.
“A!”
“Có kẻ đột nhập, mau ngăn hắn lại!”
Đột nhiên bên ngoài hỗn loạn, hai cha con Ngô Hổ biến sắc, bọn họ nhanh chóng triệu tập vệ sĩ đến bảo vệ.
“Dị, Dị Năng Giả, là Dị Năng Giả, Dị Năng Giả sao lại tấn công chúng ta?”
“Ngăn, ngăn không được, mau bảo vệ lão gia cùng thiếu gia lui lại.”
Khi hai cha con Ngô Hổ được vệ sĩ bảo vệ ở giữa nghe tin kẻ đột nhập là Dị Năng Giả, bọn họ thấy rất khó tin, không hiểu sao mình lại chọc tới một Dị Năng Giả.
Phải biết số lượng Dị Năng Giả rất hiếm, mỗi người đều giống như một báu vật quốc gia.
Nếu không phải vận khí tốt, hoặc là rất xui xẻo thì cả đời bọn họ cũng không gặp được Dị Năng Giả, nhưng hiện tại Dị Năng Giả lại công kích bọn họ, , điều này thực sự khiến bọn họ thật sự không nghĩ ra.
“Ầm!”
Cánh cửa biệt thự bị bật tung, Hoàng Khải nghênh ngang ung dung bước vào.
“Xin hỏi các hạ là ai, ta tự nhận Ngô gia chúng ta mấy năm nay đắc tội không ít người, nhưng chúng ta sẽ không ngu đến mức trêu chọc đến người chúng ta không thể đắc tội, nhất là Võ Giả cùng Dị Năng Giả.”
“Nếu các hạ là do người khác mời đến, chúng ta có thể ra trả gấp đôi hoặc là gấp năm lần để các hạ rời đi.”
Ngô Hổ bình tĩnh không ít, hắn cảm thấy Dị Năng Giả này là do người khác mời đến, nếu tiền có thể giải quyết thì cũng không sao cả.
Hắn tin không có bất luận kẻ nào không động tâm với tiền, chỉ cần hắn cho nhiều, chắc chắn Dị Năng Giả này sẽ bị hắn dùng tiền kéo ra ngoài.
“Ha ha, hãy hỏi con trai bảo bối của ngươi tại sao ta lại đến đây!”

Bây giờ Hoàng Khải đã biết tại sao người bình thường lại sợ hãi Võ Giả và Dị Năng Giả như vậy, chỉ cần nhìn vẻ hoảng sợ của cha con Ngô Hổ là biết.
Lực lượng, lực lượng cường đại, chỉ cần ngươi có được lực lượng cường đại, ngươi chính là công lý, ngươi chính là pháp luật.
Ngô Hổ vừa nghe lập tức biến sắc, là con trai nhà mình đắc tội với Dị Năng Giả, vội vàng quay đầu nhìn con trai, vừa nhìn mới phát hiện sắc mặt con hắn còn tái hơn cả hắn.
“Là, là ngươi, Hoàng Khải.”
“Sao, sao có thể, ngươi sao có thể thức tỉnh?”
Ngô Kỳ Minh vốn đã tái mặt khi một Dị Năng Giả đột nhiên tìm đến gây rắc rối, bây giờ hắn nhận ra Hoàng Khải, hắn như bị sét đánh, toàn thân run rẩy.
“Ngươi đã làm gì thế?”
Ngô Hổ chợt cảm thấy bất an khi thấy biểu hiện của con trai mình, hắn nhanh chóng hỏi con trai sao lại trêu chọc Dị Năng Giả này.
Kết quả vừa hỏi hắn đã biết con trai mình đã hại chết cha mẹ của Dị Năng Giả này, hắn nhất thời cảm thấy trời sắp sập...
“Ngăn hắn lại. Chỉ cần các ngươi có thể để hai cha con chúng ta an toàn trốn thoát tới đây, mặc kệ sau đó ngươi tàn tật hay chết, ta cũng sẽ cho người nhà các ngươi thù lao cực kỳ hậu hĩnh.” “Các ngươi ở Ngô gia chúng ta lâu như vậy, ngươi nên biết ta thích ném tiền vào người. Chỉ cần tiền có thể giải quyết được vấn đề, ta sẽ không bao giờ keo kiệt.”
Khi Ngô Hổ biết Dị Năng Giả đến để trả thù vì con trai mình đã giết cha mẹ của hắn, lúc này hắn biết không có năng lực hòa giải với Dị Năng Giả này.
Nhưng hắn không muốn chết ở đây, dùng tiền dọn đường, chim chết vì ăn, mặc dù những vệ sĩ này là người bình thường, nhưng thể chất lại tốt hơn người thường.
Điên cuồng chiến đấu nói không chừng cũng có thể ngăn trở Dị Năng Giả này một hồi, vì bọn họ mà giành lấy thời gian thoát khỏi nơi này.
Ngô Hổ vừa nói xong, mười một vệ sĩ còn lại đều động tâm.
Lòng tham nháy mắt lấn át nỗi sợ hãi, mỗi người rút dùi cui cảnh sát ra nhìn nhau, tám chín vệ sĩ cứng rắn lập tức lao về phía Hoàng Khải.
Một số vệ sĩ còn lại vội vàng che chắn cho hai cha con Ngô Hổ lùi phía cửa sau.

“Không biết sống chết!”
Hoàng Khải học được cách tàn nhẫn trong tù, chính cuộc đời đã buộc hắn phải như vậy, khi đối mặt với đám vệ sĩ, hắn không hề nương tay chút nào.
Vì hắn đã thức tỉnh, ntreen gười mang vũ khí sắc bén, sát tâm tự khởi, chưa kể trong lòng hắn vẫn còn mang hận thù.
“A!”
Đây là tiếng kêu thảm thiết của các vệ sĩ. Người bình thường không có năng lực chống cự khi đối mặt với Dị Năng Giả.”
Một khi Dị Năng Giả thức tỉnh, cơ thể của người đó sẽ được tăng cường lực lượng, tốc độ, sức chịu đựng gấp nhiều lần...
Cộng với lực lượng của bản thân Dị Năng Giả, những người bình thường lấy thân huyết nhục lao về phía trước chắc chắn là lấy trứng chọi đá.
Huống chi, Hoàng Khải không phải mới đạt Dị Năng Giả cấp D. Hắn có tư chất rất mạnh mẽ, khi thức tỉnh là Dị Năng Giả cấp C.
Sau khi nghe được tiếng kêu thảm thiết, cha con Ngô Hổ không dám quay đầu lại mà lao về phía chiếc xe đang đỗ phía trước với hy vọng có thể ngồi xe chạy thoát.
Phía sau là một tiếng nổ, toàn bộ khung cửa sau bay lại, vượt qua cha con Ngô Hổ rồi đập thẳng vào chiếc xe phía trước khiến chiếc xe bị nát vụn.
Khi hai cha con Ngô Hổ thấy lực lượng mà người bình thường không thể ngăn cản, trong ánh mắt bọn họ tràn đầy sự sợ hãi nhưng bọn họ không muốn chết ở đây, lập tức chạy về phía những chiếc xe đang đỗ khác.
Hết chương 669.

Bạn cần đăng nhập để bình luận