Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1033. Được người đeo đuổi!




“A!”
Nahashu chưa kịp hiểu ý Hoàng Đông Kiệt thì đột nhiên từ sâu trong rừng đá vang lên một tiếng hét.
Điều này khiến Nahashu cau mày, tiếng hét này là của Polbo.
“Ầm!”
Trước khi Nahashu kịp hiểu ra chuyện gì, một bóng người bay ra từ sâu trong rừng đá, đánh đổ nhiều cột đá trước khi dừng lại gần chỗ hắn.
Đó là Polbo!
Không chỉ toàn thân đầy thương tích mà cánh tay trái của hắn cũng bị cụt mất.
“Quái, quái vật!”
Polbo trong mắt tràn đầy sợ hãi, muốn giãy dụa đứng dậy bỏ chạy, nhưng vừa đứng dậy lại không đứng vững được, vừa đứng dậy lại ngã xuống.
Nahashu chợt cảm giác được điều gì đó, đôi mắt nheo lại, đột nhiên quay đầu nhìn vào chỗ sâu trong rừng đá, như thể có thứ gì đó khủng khiếp đang từ trong đó chui ra.
Lúc hắn nhìn thấy cô bé Nim xách cánh tay cụt của Polbo xuất hiện trong tầm nhìn, tóc gáy hắn dựng đứng.
Trong nháy mắt, con ngươi đỏ ngầu trong mắt cô bé đã làm cho bản năng cảnh giới của hắn lên đến mức cao nhất, hắn chưa bao giờ cảm thấy hoảng sợ như vậy.
Nhưng cảm giác đó chỉ thoáng qua, cô bé lúc này không còn con ngươi màu đỏ, rõ ràng là đôi mắt to màu tím.

Nếu không phải nàng đang mang theo cánh tay cụt thì dù nhìn thế nào thì nàng cũng là một cô bé vô hại.
“Lão gia tử, có phải Nim đã làm gì sai không?”
Nim nhìn thấy ánh mắt của Hoàng Đông Kiệt, nàng nhanh chóng ném cánh cụt trên tay ra, cúi đầu xuống, dùng hai bàn nhỏ bé nắm lấy góc quần áo của mình mà xoa xoa, giống như một đứa trẻ vừa làm sai gì đó.
Hoàng Đông Kiệt cạn lời, hung tàn như vậy mà vẫn giả vờ làm cô bé ngoan.
“Hắn quá yếu, có thể cho ngươi chơi đùa không đã, lão già này cũng giao cho ngươi, đừng làm hiện trường quá mức tàn bạo, ta đi xem bọn người Coway!”
Hoàng Đông Kiệt chuẩn bị vượt qua Nahashu, đi sang chiến trường bên kia xem tình hình.
“Lão gia tử, ngươi đối với Nim tốt nhất!”
Nim vừa nghe thì cực kỳ vui mừng, nàng nhìn thẳng vào Nahashu.
“Bây giờ ta rất hối hận khi nhận nhiệm vụ lần này!”
Nahashu chỉ có thể trơ mắt nhìn Hoàng Đông Kiệt đi về phía chiến trường bên kia, không phải hắn không muốn ngăn cản mà là bị cô bé đang nhìn chằm chằm.
Hắn cảm thấy chỉ cần hắn phân tâm, cô bé này sẽ lấy đầu hắn xuống.
“Gai thổ táng!”
Nahashu tiên hạ thủ vi cường, vô số gai đất như đuôi bọ cạp đâm vào Nim.
Cơ thể của Nim nhoáng lên một cái, cơ thể non nớt tránh được mọi đòn tấn công và tiếp cận Nahashu, một quyền đấm vaof Nahashu, khoét ra một lỗ trên bụng Nahashu.
“Bắt được ngươi rồi!”
Trong bụng Nahashu không có ruột không có máu, là bùn đất, bùn đất bắt được cánh tay của Nim.
Nhìn thấy Nim bị bắt, cơ thể thật của Nahashu xuất hiện phía sau phân thân, ấn hai tay xuống đất, một cái lồng dày từ mặt đất mọc lên, nhốt Nim và phân thân vào bên trong địa lao.
Như vậy vẫn chưa kết thúc, trong khoảnh khắc chiếc lồng trói Nim lại, vô số con đuôi bọ cạp từ dưới đất trồi lên đâm vào lồng.
Trong chốc lát, chiếc lồng đã biến thành một con nhím.
Nahashu cau mày, không có máu chảy ra từ chiếc lồng bị đâm như con nhím, cũng không có cảm giác bị đâm, điều này khiến hắn càng cảnh giác hơn.
Khi hắn mở lồng đất ra, bên trong trống rỗng, hắn lo lắng nhìn xung quanh.

Nahashu nghe thấy phía sau có động tĩnh, muốn phòng ngự nhưng Nim di chuyển nhanh hơn, một khối đá nện xuống, đầu Nahashu ong ong.
Nahashu nhanh chóng tỉnh lại, cột đá dâng lên, gai đất nhảy múa điên cuồng buộc Nim phải lùi lại.
Nahashu sờ sờ sau đầu, nhìn thấy vết máu trên tay mình, hắn cũng nhìn khối đá vỡ vụn trong tay Nim, trong lòng tức giận vô cùng.
Thương tổn không cao nhưng tính sỉ nhục rất mạnh..
“Đầu ngươi cứng thật đấy!”
Nim ném khối đá trong tay đi và nhặt một khối đá cứng hơn trên mặt đất, Nahashu bị hành vi của Nim chọc giận, đây là đang coi thường ai vậy?
Nhất thời ma lực trong cơ thể hắn bộc phát, vô số đá, bùn đều tụ tập trên người hắn, biến hắn thành một người khổng lồ bằng đá.
“Khụ khụ, không chơi với ngươi nữa, biến thành bụi đất đầy trời!”
Người đá khổng lồ đánh một kích, làm từng lớp bụi đấy mù mịt khiến Nim không vui.
Nim không chơi nữa, nàng vẫy bàn tay nhỏ bé của mình về phía người đá khổng lồ, các lớp đất đá nổ tung bay đi, để lộ ra Nahashu đang kinh ngạc bên trong.
Nim ném một tảng đá qua, đầu Nahashu nổ tung.
Một thi thể không đầu lăn xuống từ tảng đá lớn.
“Suýt nữa ta quên mất, còn có ngươi!”
Polbo nhìn thấy Nim đang đi về phía mình, đôi chân hắn run rẩy đến mức không thể đứng vững được nữa, hắn sợ hãi bò trên mặt đất, cố gắng trốn thoát.
“Đừng sợ, sẽ không đau đâu, sẽ sớm qua thôi!”
Polbo đang bò trên mặt đất, đột nhiên có một bóng ma to lớn bao phủ phía sau hắn, hắn cứng đờ nhìn lại.
Hắn nhìn thấy tiểu ác ma kia đang ôm một tảng đá lớn đứng đằng sau hắn.
Không đợi hắn xin tha thì tảng đá đã bị Nim nện xuống.
Tảng đá đập nát phần thân trên của hắn, đôi chân hắn co giật bên ngoài một lúc rồi ngừng động tĩnh.
“Chị Seele bọn họ chắc sẽ xong sớm thôi!”
Nim phủi phủi tay bước sang phía chiến trường bên kia.
“Không phải nói đoàn mạo hiểm Phá Hiểu ngoại trừ đoàn trưởng các ngươi ra, những người khác đều là tới góp đủ số thôi sao, vì sao thực lực của các ngươi cường đại như vậy?”
Kẻ săn ruột Fati thở hổn hển nhìn Coway.
“Ngoại trừ lão gia tử, chúng ta thật sự đến đây là để góp đủ số. Vấn đề là bây giờ ngươi ngay cả một người góp đủ số còn không thể đánh bại!”
Coway bình tĩnh nói.
Kẻ săn ruột Fati cảm thấy mình bị sỉ nhục chưa tưng có, đang định tiếp tục chiến đấu với Coway thì chợt nhìn thấy bóng dáng của Hoàng Đông Kiệt, sắc mặt nàng thay đổi.
Đoàn trưởng đoàn mạo hiểm Phá Hiểu xuất hiện ở đây nghĩa là Nahashu lành ít dữ nhiều.
Không chỉ có kẻ săn ruột Fati nhìn thấy bóng dáng Hoàng Đông Kiệt, kẻ cắt cổ Rolotacci và trùng sư Nolf cũng nhìn thấy bóng dáng Hoàng Đông Kiệt, lúc này bọn họ không dám đánh nhau nữa.
Hết chương 1033.

Bạn cần đăng nhập để bình luận