Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1583: Ngả bài rồi, ta là trọng sinh giả!

Chương 1583: Ngả bài rồi, ta là trọng sinh giả!Chương 1583: Ngả bài rồi, ta là trọng sinh giả!
Hơn nữa người trong thiên hạ nghe được Bất Lương Soái ung dung trảm sát một trong bát tôn thiên hạ Đông Quân cùng Thanh Ma Thủ cảnh giới Tông Sư tân tấn, không một ai không chấn động.
Trước đây, Kim quốc, Bách Quang quốc... liên hợp phái ra ba Đại Tông Sư Chí Cường vây giết Bất Lương Soái, địa điểm bị Bất Lương Nhân phong kín, chỉ biết kết quả, không có người nào biết quá trình chiến đấu cụ thể.
Không biết Bất Lương Soái có phải đã mời Tiêu Dao Công Tử, hoặc là Huyết Thần xuất thủ hay không.
Không có cách nào xác định cái này, liền không có cách nào tiến hành ước định đối với thực lực của Bất Lương Soái.
Hiện tại không cần, Bất Lương Soái ở trước mắt bao người, bộc phát ra Cương Khí khủng bố khổng lồ lại không chân thật, dễ dàng bóp chết Đông Quân và Thanh Ma Thủ như bóp một con kiến.
Quá trình này còn đơn giản hơn so với uống nước, vừa giơ tay lên một trảo, lắc một cái, cổ gãy, người liên chết.
Đông Quân được đánh giá là một trong bát tôn chính đạo nói như thế nào cũng là Tông Sư Chí Cường lão luyện, nhưng hắn ở trước mặt Bất Lương Soái lại chết quá qua loa.
Chỉ riêng điểm này, ở trong lòng mọi người, Bất Lương Soái mơ hồ được xếp thành người đệ nhất ở trong cấp bậc Tông Sư.
Ngoại trừ rất nhiều người có dã tâm thành thật, các môn các phái trong thiên hạ cũng thành thật.
Đại vương tạo phản, không chỉ không có làm suy yếu lực lượng triêu đình, còn đánh nổ Đại Sa Ngư của triều đình.
Cho dù các nơi trong thiên hạ có không ít lưu dân, thiên tai nhân họa cũng không thiếu, nhưng rất nhiều người có dã tâm đều thu liễm nanh vuốt của bọn họ lại.
Thêm với Bất Lương Soái sở hữu năng lực ngăn cơn sóng dữ, quốc lực của Đại Võ Vương Triều đã khôi phục nhanh chóng.
Triều đình về mặt nổi vốn dĩ có hai vị Tông Sư Chí Cường tọa trấn, bây giờ có bốn vị.
Trừ phi có một ngày Bất Lương Soái mất đi, bọn họ mới dám nảy sinh ý nghĩ vớ vẩn, không kiêng nể gì cả.
Rất nhiều Tiết Độ Sứ, tập thể quý tộc, thế gia có dã tâm, bọn họ đều không hẹn mà cùng trở nên nghiêm túc lại.
Tang lễ của Lão Hoàng Đế, tân hoàng kế vị, rất nhiều lễ nghi toàn bộ do các đại thần thương lượng đi làm, chứ chuyện này không liên quan gì đến tiểu nhân vật như Hoàng An Trạch.
Tất cả biến hóa này đều bắt nguồn từ lực uy hiếp của Bất Lương Soái.
Dù cho Tần Vương Lý Võ cũng có lực uy hiếp, nhưng người mà người khác sợ là Bất Lương Soái, chứ không phải Tần Vương Lý Võ.
Điều này khiến cho người của trấn Võ Ty trong giang hồ chạy về thủ đô trở nên nhẹ nhàng không ít.
Tuy rằng tư thế khiến người ta muốn suy nghĩ vẩn vơ, nhưng có thể khống chế một nữ sát thủ đã không dễ dàng, còn quản nhiều như vậy làm gì.
Nhưng mà nhiệm vụ ám sát là hủy bỏ, thế nhưng nữ nhân đều đặc biệt thích ghi thù, Lolita Giang Quả Nhi này từng gây khó khăn cho hắn không ít.
Cái này không, Giang Quả Nhi lại bị hắn bắt, đang khống chế hai cánh tay đè trên bàn.
Đại vương vừa chết, Thính Triều Các liền hủy bỏ ám sát đối với Hoàng An Trạch, điều này làm cho Hoàng An Trạch buông lỏng không ít.
"Ngươi xong chưa, có tin bây giờ ta sẽ lột sạch y phục của ngươi, đem ngươi ném vào trong địa lao hay không?” Chỉ là tới một lần bị bắt một lần, hơn nữa Hoàng An Trạch khống chế phong bế châm pháp của phong huyết trong cơ thể nàng, là một trảo duy nhất.
Mặc dù nàng không biết tại sao tổ chức lại buông tha cho huynh muội bọn họ, nhưng nàng cũng không có suy nghĩ quá nhiều.
Tuy rằng nhiệm vụ ám sát đã thất bại, nhưng điều kỳ quái là tổ chức cũng không có nghiêm phạt ca ca của nàng, chỉ là nhốt ca ca nàng tượng trưng mấy ngày rồi thả ra.
Giang Quả Nhi không nói lời nào, một dáng vẻ không bao giờ cúi đầu.
Nhưng mà nàng ở chỗ của Hoàng An Trạch nhiều lần chịu thiệt thòi như vậy, nàng làm sao có thể không ghi thù, làm sao có thể không tới trả thù.
Có lẽ nhiệm vụ ám sát bị thủ tiêu rồi, Giang Quả Nhi không có sát khí đối với hắn, nhưng nhiều lần tới gây khó khăn cho hắn, khiến cho hắn rất phiền lòng.
Nàng cũng là tính khí ương ngạnh, nhiều lần thất bại, thì càng chiến càng hăng, nàng cũng không biết vì sao nàng lại thích gây sự với Hoàng An Trạch như vậy.
Nàng hoài nghi tới tiên trong xương của nàng, thích bị ngược, nhưng nàng trực tiếp vứt bỏ ý niệm này, nàng chỉ biết thừa nhận bản thân là tới tìm lại mặt mũi.
"Ngươi không nói lời nào, là cho rằng ta thật sự không dám có phải không, được, ta cho ngươi xem một chút, ta có dám hay không."
"Xoet"
Hoàng An Trạch nói xong, tay xé một cái, y phục phía sau Giang Quả Nhi đã bị xé rách, lộ ra nội y bên trong.
Sau đó Giang Quả Nhi lo lắng rồi, nước mắt trực tiếp rơi ra.
Nàng dám đến gây sự với Hoàng An Trạch, đương nhiên là tìm được nhược điểm của Hoàng An Trạch, bây giờ là lúc khảo nghiệm diễn kỹ của nàng.
Đương nhiên, nàng cũng thật sự lo lắng rồi, dù sao nàng cũng là một nữ hài tử.
Hoàng An Trạch nhìn thấy Giang Quả Nhi khóc lệ rơi đầy mặt, như thể hắn mới là Đại Ác Nhân, điều này khiến cho khóe miệng của hắn có chút co quắp.
Hoàng An Trạch cuối cùng vẫn mềm lòng, không tiếp tục động tác kế tiếp nữa, mà giải nàng đến phòng giam của Cẩm Y Vệ chuẩn bị giam giữ lại.
Dù cho hắn biết mấy ngày nữa Giang Quả Nhi lại bị Bất Lương Nhân mang ra ngoài, nhưng có vài ngày thanh tinh, cũng thoải mái hơn bất cứ thứ gì.
Hắn không phải là không có nghĩ tới việc giải quyết triệt để phiên toái này, nhưng hắn vừa nghĩ tới Huyết Thần, thì ý tưởng gì cũng không có nữa.
Khi Hoàng An Trạch giao Giang Quả Nhi cho thủ hạ của Dương Vũ Kiệt, Dương Vũ Kiệt vừa nhìn thấy lại là Giang Quả Nhi, ánh mắt quái dị, đây là lần thứ mấy rồi?
"Chờ đấy, ta sẽ còn trở lại!"
Khoảnh khắc khi Giang Quả Nhi bị Dương Vũ Kiệt mang xuống địa lao, lại phóng ra hào ngôn chí khí giống vậy.
Hoàng An Trạch nghe vậy hít một hơi, xua xua tay, bảo Dương Vũ Kiệt vội vàng dẫn nàng đi.
Dương Vũ Kiệt tương đối khách khí đối với Giang Quả Nhi, đem nàng nhốt vào một nhà tù đơn tương đối tốt, ngay cả cơm tù cũng là bữa nào cũng có thịt.
Hắn cảm thấy Giang Quả Nhi dung mạo như vậy, nói không chừng đại nhân sẽ thích kiểu này, mới cố ý lôi kéo nữ sát thủ kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận