Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 709. Phẫu thuật thành công




Hà Vĩnh Thần không có ngăn cản Hoàng Đông Kiệt rời đi, hắn biết mình đối với Thẩm Mạn Ngọc chẳng qua cũng chỉ là một phía tình nguyện, rốt cuộc Thẩm Mạn

Ngọc cũng không có bày tỏ bất cứ cái gì đối với hắn.
Thấy nhân vật mục tiêu cũng đi rồi, hắn chỉ có thể dẫn theo đội ngũ trở về báo cáo.
Báo cáo xong, trở về cứ điểm, đồng đội đều đi nghỉ, Hà Vĩnh Thần mới lấy điện thoại di động ra, gọi một cuộc điện thoại thần bí.
Điện thoại thông rồi, hắn đem cuộc đối thoại của hắn và Hoàng Đông Kiệt, chọn trọng điểm nói hết.
"Tô Lão gia tử, đây là lần nói chuyện cuối cùng của chúng ta, ân tình ta nợ Tô gia các ngươi đã trả sạch."
Hà Vĩnh Thần nói xong cũng cúp điện thoại.
Tô gia, Tô Bình Phong đặt điện thoại di động xuống, khóe miệng lộ ra nụ cười yếu ớt.
Sự khác nhau lớn nhất giữa Tô gia và Phục Hổ bang ở chỗ Tô gia có tập đoàn Hồng Diệp, hầu như tất cả tiền bạc đều là hợp pháp kiếm được, cống hiến đối với thành phố Thiên Giang đương nhiên là khó có thể tưởng tượng nổi.
Phục Hổ bang có cao ốc Phục Hổ, nhưng lại là công ty vỏ bọc, tiền kiếm được hầu như đến từ ma túy, cho vay nặng lãi, sòng bạc ngầm... số tiền này phần lớn là không được nhìn thấy ánh sáng.
So sánh giữa hai người, hiển nhiên là nhân mạch, mạng lưới quan hệ, năng lượng của Tô gia càng tốt hơn.
Thậm chí Tô Lão gia tử đã sớm biết, nếu như xuất hiện tình huống một nhà độc quyền, phía chính phủ sẽ chọn Thiên Nghĩa bang của Tô gia bọn họ, điều này là đã có người thông qua hắn.

Nói cách khác, Tô gia đã sớm đứng ở thế bất bại. "Ta chính là nói ta sẽ không nhìn lầm."
Tô Lão gia tử tâm trạng không tệ, nhưng hắn không chuẩn bị đem tin tức này chia sẻ cho nhi tử tôn tử, điều này cũng là để nhi tử cùng tôn tử tôi luyện thêm một chút, có thể nhi tử không cần, nhưng tôn tử phải cần.
Khoảng mười giờ sáng, một chiếc xe thương vụ dừng lại ở trước cửa Phục Hổ bang. Tống Loan Loan ăn mặc kín đáo đưa mẫu thân của nàng từ trên xe thương vụ xuống.
"Sao lại là nơi này, Loan Loan, thần y mà con nói không phải ở bên trong đấy chứ."
Đặng Bình đương nhiên biết nơi đây là nơi nào, hoặc là nói cư dân bản địa của thành phố Thiên Giang đều biết nơi này là địa bàn của Phục Hổ bang. Đặng Bình ở thành phố Thiên Giang cũng đã mấy năm, làm sao có thể không biết nơi này là địa bàn của hắc bang.
Nhìn thấy con gái đưa bà đến nơi đây, trong lòng của bà không khỏi căng thẳng, lo lắng nữ nhi có nhược điểm gì ở trên tay hắc bang.
Hoặc là nói hắc bang đã lừa gạt con gái bà, nói bọn họ có thể cứu bà, chuẩn bị lừa con gái bà vào trong động ma.
“Đúng, thần y kia đang ở bên trong."
Tống Loan Loan gật đầu nói.
“Đi, mẹ không chữa nữa, chúng ta đi nhanh lên."
Đặng Bình biết sự đáng sợ của hắc bang, bà không thể bởi vì bệnh tình của mình, để người ta dụ dỗ con gái của mình vào động ma.

"Mẹ, đây là con gái tìm kiếm quan hệ, cuối cùng mới khiến cho vị thần y này đồng ý xuất thủ, mẹ, mẹ cứ nghe con, đi khám thử."
"Không được, bệnh tình của ta ta biết, bệnh viện lớn đều tuyên bố chờ chết, lúc này có người nhảy ra nói có thể cứu, đó rõ ràng là nắm bắt tâm lý nóng ruột chạy loạn chữa bệnh của con, dụ con mắc lừa."
"Nơi này là hắc bang, là ma quật, đi vào chính là một chân bước vào địa ngục, người làm mẹ như ta không thể trơ mắt nhìn nữ nhi của mình làm chuyện ngu xuẩn như thế."
"Đi, đi ngay đi."
Đặng Bình kéo tay nữ nhi muốn rời đi.
"Mẹ, mẹ cứ tin tưởng con một lần, người có thể cứu mẹ ở Phục Hổ bang thân phận không đơn giản, chúng ta không sao cả."
"Người của hắc bang đều là bại hoại, lời nói của kẻ bại hoại con cũng tin, nếu như con cứ muốn đi vào, con có tin mẹ đập đầu tự tử ở chỗ này hay không?"
Đặng Bình biết mình không còn sống bao lâu nữa, nếu như vì chuyện của mình, khiến cho nữ nhi đi vào ma quật, cho dù bà có chết cũng không nhắm mắt.
“Được, không vào thì không vào, chúng ta đến chỗ của khuê mật của con đi."
Tống Loan Loan biết tính khí của mẫu thân, bà nói đập đầu tự tử ở chỗ này thì thực sự sẽ đập đầu tự tử ở chỗ này, để không bức bách mẫu thân nàng, trước tiên đưa mẫu thân đến chỗ của khuê mật, để khuê mật hẹn Hoàng Đông Kiệt đi ra, trị liệu ở bên ngoài.

Buổi chiều, Thẩm Mạn Ngọc tới.
"Tối hôm qua không phải ngươi nói, cả đời này đều không muốn nhìn thấy ta, sao mới qua một đêm, ngươi đã chạy tới tìm ta rồi."
Hoàng Đông Kiệt ngồi ở trên ghế xoay, nhìn người phụ nữ toàn thân tản ra hàn khí xa cách người ta cả ngàn dặm trước mắt này, đây không phải là nhằm vào người khác, là đặc biệt nhằm vào một mình hắn.
"Nơi này của ngươi là ma quật, mẫu thân của Loan Loan thà chết cũng không muốn đi vào nơi này, sợ các ngươi hại nữ nhi của bà, cho nên ta tới mời vị đại thần di giá đến quán bar của ta trị liệu."
Thẩm Mạn Ngọc rất đẹp, vóc dáng ở dưới bộ sườn xám bó sát hiện ra vô cùng ưu mỹ, chỗ đầy đặn thì đầy đặn, chỗ ít thịt thì ít thịt, chỉ là thái độ của nàng đối với Hoàng Đông Kiệt chính là tràn ngập hàn ý.
"Ngươi đây giống như là mời sao, làm giống như ta nợ ngươi, ừm, ta thực sự nợ ngươi, bỏ đi, trả nợ sớm một chút, ung dung sớm một chút."
"Tìm một y viện ở gần quán bar của ngươi, liên lạc với bọn họ, ta cần phòng phẫu thuật, ngươi có lẽ có thể làm được."
Hoàng Đông Kiệt biết Thẩm Mạn Ngọc có một ít năng lượng, xin một phòng phẫu thuật của y viện có lẽ không khó lắm.
Trước khi rời khỏi cao ốc Phục Hổ, hắn nhìn thấy Khang Nhạc Chính phái đội bảo vệ cho hắn, hắn thật sự cũng không muốn nói cái gì.
Biết đây là Phục Hổ bang vì đề phòng tình huống tối hôm qua lại lần nữa xảy ra mới làm, Hoàng Đông Kiệt cũng theo ý bọn họ.

Đến y viện, Tống Loan Loan đã làm xong công tác tư tưởng cho mẫu thân nàng, Hoàng Đông Kiệt liền không do dự bước vào phòng giải phẫu bắt đầu phẫu thuật.
Hắn không sử dụng dị năng Thiên Sứ trị liệu, loại u não trình độ này dựa vào y thuật của hắn thêm với đặc hiệu do Thần Võ Thiên Cương Quyết mang tới, cũng có thể dễ dàng giải trừ.
Ừm, ở một ý nào đó của Thần Võ Thiên Cương Quyết bản cải tiến mà nói, là toàn diện.
Phẫu thuật hoàn tất, Hoàng Đông Kiệt đi ra khỏi phòng phẫu thuật, Tống Loan Loan cùng Thẩm Mạn Ngọc xông tới.
"Phẫu thuật rất thành công, mẹ ngươi có thể sống cuộc sống của người bình thường."
Hoàng Đông Kiệt nói xong câu đó, không có nhìn Tống Loan Loan vui quá mà rơi nước mắt cùng Thẩm Mạn Ngọc ánh mắt khiếp sợ, lướt qua các nàng đi phòng thanh lý thay một bộ đồng phục phẫu thuật.
Hết chương 709.

Bạn cần đăng nhập để bình luận