Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1234. Cha nào con nấy




Genadorio đột nhiên cảm thấy trọng trách trên người viện trưởng thật lớn, suy nghĩ cái này, suy nghĩ cái kia, nhưng mà nỗi lo lắng của viện trưởng cũng không phải là không có đạo lý.
Lần này Ma Vương quân hừng hực khí thế, mặc dù bọn hắn không có dò rõ tình huống cụ thể của Ma Vương quân, nhưng mặc cho ai nhìn thấy bầu trời Bắc Hoang Chi Địa, ma khí thiêu đốt cả nửa bầu trời kia.
Trong lòng ai nấy đều hiểu, lần này Ma Vương quân chỉ e là xâm lấn ồ ạt xưa nay chưa từng có.
Vạn tộc đại lục có thể lại một lần nữa giống như trong quá khứ đẩy lùi Ma Vương quân hay không, chỉ sợ là một ẩn số.
"Đoàn mạo hiểm Phá Hiểu là khách của chúng ta, không được để người khác quấy rối đến khách của chúng ta được."
Viện trưởng Dawn Downey đột nhiên nghĩ đến thực lực kinh khủng của đoàn mạo hiểm Phá Hiểu bại lộ, hiện tại có lẽ có vô số người khát vọng kết giao với đoàn mạo hiểm Phá Hiểu, sợ đám người kia biết sẽ quấy rầy các thành viên của đoàn mạo hiểm Phá Hiểu nghỉ ngơi, liền bảo Genadorio phái người trông coi một chút.
Genadorio gật đầu liền lui xuống sắp xếp.
Cổ đạo vào sáng sớm, một đội xe ngựa thần bí đang chạy đột nhiên mùi máu tươi nhàn nhạt truyền đến, khiến cho cả đội nhân mã đều căng thẳng.
"Phó thủ lĩnh, không được, nếu như đây là cạm bẫy do kẻ địch bày ra, vậy thì phiền toái rồi, hay là để ta đi dò hỏi trước?"
Basilone nhìn thấy phó thủ lĩnh xuống xe ngựa, chuẩn bị đi về hướng đầu nguồn của mùi máu tươi truyền đến. Vì để đề phòng lỡ như, loại hành vi nguy hiểm này vẫn là để hắn làm thì tốt hơn.
"Hành trình của ta đều là nhất thời nảy ra, nếu như kẻ địch biết hành trình của ta, trừ phi trong số các ngươi có người phản bội ta."
"Các ngươi sẽ không phản bội ta, bởi vì ta tin tưởng các ngươi, mùi máu tươi này rõ ràng như thế, kẻ địch không cần thiết phải làm hư chiêu để trêu đùa chúng ta."
"Có thể là sơn dân ở trong khu rừng rậm này gặp phải phiền phức nên lạc đường rồi, hắn cần sự trợ giúp của chúng ta."
Basilone thấy không có cách nào ngăn cản phó thủ lĩnh Niggan Gouladrehou đi qua đó, không thể làm gì khác hơn là theo sát phó thủ lĩnh, phòng bị tình huống chung quanh. Theo bước chân đi tới, mùi máu tươi càng nồng đậm hơn, điều này khiến cho Niggan Gouladrehou bọn họ nhướng mày, càng đến gần mục tiêu, phần tử Ma Lực chung quanh càng sống động, cái này không giống như là thứ mà sơn dân bình thường nên có.
Rất nhanh bọn họ nhìn thấy một bóng người dựa vào cây mà nằm, người hình như hôn mê rồi, nhưng xung quanh không tìm thấy bất cứ dã thú côn trùng nào dám tới gần hắn. Đợi đến khi nhìn thấy rõ người, ánh mắt của Niggan Gouladrehou bọn họ nhất thời căng thẳng.
Bạch Ma Quỷ, là Bạch Ma Quỷ Kikunost!!!
"Là hắn, xem ra tin tức mà chúng ta nhận được là thật, Giáo Đình Hắc Ám đã động thủ với hắn."
Basilone tuy rằng nhìn thấy Bạch Ma Quỷ lúc này là trạng thái hôn mê, nhưng bắp thịt toàn thân của hắn vẫn căng thẳng, dù sao hung danh của Bạch Ma Quỷ không ai không biết, không ai không hay.
"Không ngờ rằng mãnh nhân như vậy, có một ngày lại trở thành chó nhà có tang."
Một vị cán bộ khác đi theo sau lưng Niggan Gouladrehou, Mokendro nhìn thấy dáng vẻ nhếch nhác của Bạch Ma Quỷ lúc này, thật sự không biết nên nói cái gì cho phải.
Dũng Giả, danh xưng huy hoàng biết bao, bọn họ sở hữu vĩ lực cao cấp nhất, có người nào không phải muốn gió được gió, hô mưa được mưa.
Nhưng nhìn Bạch Ma Quỷ xem, hắn chật vật biết bao.
Đầu tiên là bị Giáo Đình phát lệnh truy nã, biến thành con chuột trong khe, không nhìn thấy ánh sáng. Hiện tại lại bị Giáo Đình Hắc Ám truy sát, khiến cho hắn ngay cả một miếng đất dung thân cũng không có.
Hắn còn không thảm sao?
"Phó thủ lĩnh, hắn vô cùng hung ác, hay là chúng ta tiễn hắn một đoạn?" Basilone hỏi.
"Không, ta phải mang hắn đi, người đâu, đưa hắn đến xe ngựa của ta." Niggan Gouladrehou suy nghĩ một chút, đột nhiên nói.
"Phó thủ lĩnh, không được, hắn trợ giúp Giáo Đình Hắc Ám xâm lược học viện Ma Vũ, dẫn đến nhiều học viên mất tích như vậy, hắn tội không thể tha thứ."
"Đây là báo ứng của hắn, ông trời đưa hắn đến trước mặt chúng ta, chúng ta không giết hắn, ngược lại còn cứu hắn, cái này nếu như để người khác biết, sẽ mang đến ảnh hưởng cho Quân Cách Mạng chúng ta."
Basilone không đồng ý phó thủ lĩnh làm như vậy, trước tiên không nói Bạch Ma Quỷ hung hiểm đến thế nào, sau khi tỉnh dậy có thể thành thật hay không, chỉ riêng chuyện mà Bạch Ma Quỷ làm, cũng khiến cho người ta rất khó dung nạp hắn.
Mokendro ở một bên không nói gì, nhưng dựa vào nét mặt của hắn thì có thể nhìn ra được, hắn đa phần cũng là ý này, không đề xướng cứu Bạch Ma Quỷ.
"Chúng ta không phải đã điều tra rõ Đế Quốc Osika không phải là bị hắn tiêu diệt sao?"
"Là Giáo Đình vu oan hãm hại hắn, hắn dấn thân vào thế lực Hắc Ám, chẳng qua là vì tránh né sự truy sát của Giáo Đình."
"Mặt khác, học viện Ma Vũ bị bốn đại thế lực Hắc Ám xâm lấn cùng ngày, hắn có từng giết một người nào hay không?"
"Không có, không có bất kỳ ai!"
"Ngày đó, hắn chỉ giao thủ với hai người, một người là viện trưởng của học viện Ma Vũ, một người là vị lão gia tử kia của đoàn mạo hiểm Phá Hiểu."
"Kết quả hắn bị lão gia tử kia của đoàn mạo hiểm Phá Hiểu đuổi chạy." "Hắn bản tính không xấu, vì sao chúng ta không dung nạp hắn được."
Hết chương 1234.

Bạn cần đăng nhập để bình luận