Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 206. Quan tài của ta bị nứt




“Không biết sống chết!”
Dạ Trảm thấy hai người Mạc Quy Đồ chủ động công kích tới hắn, ánh mắt lạnh lùng, rút lưỡi kiếm hàn ý kinh hồn ra nghênh đón.
Mười phút sau, trận chiến dừng lại...
Quan tài Cùng Vô Sinh đã bị chém hai mảnh và bị vỡ vụn, mà Cùng Vô Sinh cũng trọng thương ngã xuống vũng máu, mất đi lực phản kháng.
Mạc Quy Đồ cũng như thế, một vết kiếm chém từ vai đến thắt lưng, nếu như không phải máu của hắn nhiều, hơn nữa có không ít đan dược bảo mệnh tồn tại, hắn có thể đã chết tại chỗ.
“Không ngờ chênh lệch thật sự lớn như vậy!”
Mạc Quy Đồ đỡ cự khuyết cắm vào mặt đất không cho thân thể ngã xuống, khóe môi nở nụ cười khổ, nửa bước Đại Tông Sư không hổ là người tiếp cận vô hạn Đại Tông Sư, phần thực lực này quả thật khủng bố.
Tình hình Dạ Trảm cũng không tốt, cánh tay trái của hắn đã bị gãy nát, nhưng hắn phảng phất không quá để ý tình trạng của mình mà là cực kỳ kinh ngạc nhìn hai người Mạc Quy Đồ.
Hắn thấy được cái gì, hai người Mạc Quy Đồ đã ăn ba viên phục sinh đan, hắn dám cam đoan bản thân không nhìn lầm, đó chính là phục sinh đan.
Càng đừng nói đan dược thần kỳ khác, vừa rồi lúc hai người này ăn đan dược bộc phát chiến lực gấp mười lần, hắn lâm vào khổ chiến.
Nếu như không phải hắn cũng có bí thuật gia tăng thực lực, có lẽ lần này người nằm xuống chính là hắn.
“Có phải Lục thần y ở trong tay các ngươi hay không?”
Dạ Trảm cơ hồ đã kết luận Lục thần y đang ở Thánh Đình hội, chỉ có Lục thần y mới có thể luyện chế ra phục sinh đan cùng các loại đan dược thần kỳ đó.
“Sứ giả, ngươi không hiện thân thì chúng ta sẽ bị hắn đánh chết.”
Cùng Vô Sinh ăn không ít đan dược bảo mệnh, rốt cục thở phào nhẹ nhõm.
Hắn không để ý tới câu hỏi của Dạ Trảm mà hô lên với chung quanh.
Dưới chân núi Thái Hành Sơn xảy ra náo động lớn như vậy hắn không tin sứ giả không cảm nhận được.
Sứ giả hẳn là đã sớm chạy tới hiện trường, chỉ là trốn không hiện thân mà thôi...
“Thật đáng tiếc, nếu như đối phương không có bí thuật bộc phát chiến lực, nói không chừng hai người các ngươi thật sự có thể đánh thắng hắn.”
Một người trung niên khí chất bất phàm đi ra từ bóng tối, hắn mặc hỏa vân phục, nhưng không đội nón, ngay cả đồng bọn cũng không có.
“Không hổ là thế lực siêu nhiên, ngay cả bí thuật bộc phát chiến lực như vậy cũng có, thật không biết ngươi còn có bao nhiêu thủ đoạn chưa sử dụng?”
Nam nhân trung niên nói xong với người của mình lại quay đầu nhìn Dạ Trảm nói. “Ngươi là ai?”
“Nhân vật như ngươi không thể không có tên tuổi trong giang hồ. Tại sao ta chưa từng nghe nói tới ngươi?”

Dạ Trảm trở nên nghiêm túc, hắn cảm giác được chút áp lực trên người nam nhân trung niên này, có thể khiến cho hắn cảm thấy chút áp lực thì chứng tỏ nam nhân trung niên này có cùng đẳng cấp với hắn.
Đều là nửa bước Đại Tông Sư!
Một khi nửa bước Đại Tông Sư hiện thế đều sẽ khiến cho các thế lực lớn chú ý, nhưng nam nhân trung niên này có dáng vẻ rất xa lạ, không phải là cường giả Thiên Bảng, cũng không có chút động tĩnh gì trong giang hồ.
“Kẻ hèn tên Trịnh Tùng Cao, là một trong năm ngũ hành sứ giả của Thánh Đình hội, thổ sứ giả!”
“Ngươi chưa từng nghe đến ta cũng rất bình thường, con người ta rất khiêm tốn, không thích tranh đấu, tự nhiên sẽ không có người chú ý đến ta.”
“Thật ra ta gia nhập Thánh Đình hội cũng chưa đến hai ba tháng, ngày đó ta vừa mới xuất quan thì đụng phải người Thánh Đình hội, sau đó chẳng biết tại sao đánh một trận.”
“Ta thắng nhưng ta cũng bị đủ loại thần kỳ đan dược mà Thánh Đình hội có được hấp dẫn.”
“Người của Thánh Đình hội thấy điểm này, nhiệt tình mang ta về, sau đó ta gặp thánh chủ thần bí khó lường của bọn họ.”
“Ngươi không biết đâu, một khắc khi ta nhìn thấy thánh chủ, ta hô thẳng hay lắm, thánh chủ này lại là Đại Tông Sư không ai biết.”
“Cái gì, Đại Tông Sư! Thánh chủ của các ngươi là Đại Tông Sư sao?”
Trịnh Tùng Cao còn chưa nói xong, cả người Dạ Trảm đều kinh động.
Đại Tông Sư chính là võ lực cao nhất đương thời, có được thế lực Đại Tông Sư mới có thể xưng là thế lực siêu nhiên.
Trước kia người khác cho rằng Thánh Đình hội chỉ là vô hạn tiếp cận thế lực siêu nhiên, ai ngờ Thánh Đình hội cũng có Đại Tông Sư tồn tại.

Chẳng trách Thánh Đình hội dám đồng thời trêu chọc Phật Môn và Ma giáo, thì ra Thánh Đình hội đã là thế lực siêu nhiên thứ bảy đương thời, có vị thánh chủ là Đại Tông Sư thứ tám không ai biết.
“Nói nhảm, mỗi một ngũ hành sứ giả đều là nửa bước Đại Tông Sư, nếu thánh chủ không phải Đại Tông Sư thì sao có thể áp chế được chúng ta.”
Trịnh Tùng Cao cố ý truyền tin tức Thánh Đình hội ra, bây giờ Thánh Đình hội đã không cần che giấu nữa.
Cộng thêm thánh chủ có ý muốn làm chuyện lớn, Thánh Đình hội cũng nên đi lên trước đài.
Dạ Trảm tay cầm kiếm càng chặt, năm nửa bước Đại Tông Sư, đây còn nhiều hơn cả Thính Vũ Các.
Đáng sợ hơn chính là toàn bộ thành viên của Thánh Đình hội đều là cường giả Tông Sư, hơn nữa còn có đủ loại đan dược thần kỳ, Thánh Đình hội chỉnh thể thực lực rõ ràng mạnh hơn Thính Vũ Các.
Quan trọng nhất là không ai biết thực lực chân chính của bang hội này.
Không biết mới khiến cho người ta cố kỵ nhất, có thể chống đỡ thế lực lớn như vậy, ai dám có chút xem thường thánh chủ này. Ngay cả các Đại Tông Sư khác cũng như thế.
“Mục đích của Thánh Đình hội các ngươi là gì?’
Dạ Trảm có ý đồ thu được càng nhiều tình báo liên quan đến Thánh Đình hội càng tốt.
“Ai biết, mục tiêu của Thánh Đình hội bất định, thánh chủ bảo chúng ta làm gì thì chúng ta làm đó. Chúng ta chỉ phục vụ một mình thánh chủ.”
Trịnh Tùng Cao thuận miệng nói.
“Cường giả của các ngươi mai phục người do Phật Môn và Ma giáo phái đi ở Thanh Châu, có phải chứng tỏ thánh chủ các ngươi đã đứng về phía triều đình hay không, hoặc là cùng triều đình đạt thành đồng thuận ở phương diện nào đó?”

Khi biết Thánh Đình hội là thế lực lớn cùng cấp bậc với bọn họ, cũng có được Đại Tông Sư võ lực tối cao thay đổi vận mệnh, hắn phải nghĩ biện pháp hiểu rõ ý đồ chân chính của Thánh Đình hội, một khi Thánh Đình hội cùng triều đình liên hợp thì sẽ có một loạt ảnh hưởng sinh ra, cũng sẽ khiến cho Thính Vũ Các không thể không thay đổi.
Hết chương 206.

Bạn cần đăng nhập để bình luận