Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 232. Bắt đầu cuộc chiến!




“Mau xem, Lục Cương Hồng tới rồi, lần này có lẽ là khiêu chiến ba người đứng đầu bảng xếp hạng vũ khí.
“Ôi, nhìn thế nào không thấy Như Ý phi đao của hắn.”
“Cái này ngươi cũng không hiểu à, phi đao không ra thì thôi, vừa ra tất đổ máu, ngươi vĩnh viễn không đoán được trên người hắn có mấy thanh phi đao, cũng vĩnh viễn đoán không được hắn xuất đao khi nào.”
“Tông Sư bình thường đối mặt với hắn, chiến đấu còn chưa bắt đầu thì đã kết thúc.”
Một nam nhân đẹp trai cầm hồ lô rượu uống rượu loạng choạng xuất hiện, vừa xuất hiện đã khiến cho người xung quanh nghị luận sôi nổi.
Lục Cương Hồng say rượu không để ý những người khác nghị luận, loạng choạng đi lên đài cao. Một đường đi lên, nhìn như hắn uống say, thân thể lung lay lung lay, nhưng mỗi một lần hắn lảo đảo sắp đụng phải người qua đường thì đều có thể kịp thời trùng hợp tránh đi.
Cho đến khi có một người qua đường cố ý vô tình đưa chân ra chắn trên đường đi của hắn, rõ ràng có ý gạt chân hắn.
Người bên cạnh vừa nhìn đã hoảng sợ, người qua đường đội nón này điên rồi.
Muốn ngán chân Lục Cương Hồng cũng không cần làm rõ ràng như vậy, bọn họ đều nhìn ra, Lục Cương Hồng cũng sẽ nhìn ra.
Khiêu khích người đứng thứ năm trong bảng xếp hạng vũ khí như thế, lại là nam nhân cường giả Thiên Bảng, người xa lạ đội nón này không phải đang muốn chết hay sao.
“Rầm!”
Kết quả chuyện khiến người ta kinh ngạc xảy ra, Lục Cương Hồng thật sự bị gạt chân ngã lảo đảo, không biết tránh được bao nhiêu người qua đường mà lúc này lại bị gạt chân ngã. Chuyện này rất bất ngờ!
Lục Cương Hồng bị gạt chân ngã trên mặt đất rất buồn bực, mình làm sao vậy, bản thân cũng thấy người khác vươn chân muốn gạt chân hắn.
Hắn đã làm tốt hành động tránh né, như thế nào vẫn bị người khác gạt ngã.
Cường giả!
Người gạt chân hắn tuyệt đối là cường giả!
Một cường giả cường đại hơn hắn không ít!
“Thật ngại quá, vừa rồi chân ta bị chuột rút, chân không nghe lời gạt ra ngoài, không làm đau ngươi chứ hả?”
Chuột rút chân? Cút đi, ngươi rõ ràng là cố ý.
Không chỉ nội tâm Lục Cương Hồng đang không đồng ý với người qua đường có nón, ngay cả người qua đường xung quanh cũng cảm thấy người qua đường này đang khiêu khích.
Vừa thấy có người khiêu khích Lục Cương Hồng, mọi người xung quanh đều hưng phấn, bọn họ đều mở to mắt muốn xem Lục Cương Hồng làm sao phi đao đánh chết người qua đường kiêu ngạo này.
“Chân chuột rút đưa ra cũng là bình thường, ta cũng thật sự là, cái này cũng tránh không được, xem ra ta thật sự uống quá nhiều rồi.”
Lục Cương Hồng rõ ràng cảm giác được cường giả thần bí này không đơn giản, hơn nữa bản thân hắn rộng lượng, không có ý truy cứu nam nhân đội nón đã gạt chân hắn.
Hắn vỗ mông, cũng không nói gì với người gạt chân hắn, không quay đầu lại đi về phía đài cao. Mọi người xung quanh đều cực kỳ kinh ngạc, việc này cứ như vậy xong, nhưng bọn họ không biết Lục Cương Hồng xoay người rời đi, vẫn luôn cảnh giác đề phòng nam nhân đội nón phía sau.
“Tâm cảnh giác thật mạnh, bị khiêu khích như vậy cũng có thể nhịn.”
Hoàng Đông Kiệt thấy võ giả bây giờ đều cẩu như vậy cũng mất đi hứng thú trêu chọc cường giả khác, trà trộn vào trong đám người, chuẩn bị tìm một góc yên tĩnh ngồi một chút.
“Ngay cả Lục Cương Hồng cũng không dám trêu chọc, nam nhân đội nón đó rốt cuộc là thần thánh phương nào, Thần Binh Điển này rốt cuộc tới bao nhiêu cường giả.”
Động tĩnh Lục Cương Hồng bị gạt chân tự nhiên khiến cho hai người Hoàng Thiên Khải cách đó không xa chú ý, chỉ tiếc Hoàng Đông Kiệt thay đổi động tác giọng nói, khiến Hoàng Thiên Khải không biết nam nhân đội nón chính là phụ vương bất lương của hắn.
“Thực lực của nam nhân đội nón có lẽ đạt tới trong danh sách hai mươi người đứng đầu Thiên Bảng, Lục Cương Hồng có thể cảm giác được thực lực của nam nhân đội nón mới không muốn trêu chọc.”
Kiều Vân Nhi cũng cau mày, cường giả tới càng nhiều, chứng tỏ cơ hội nàng tiếp xúc với Thương Long kiếm càng ít.
Nàng không ngăn cản được những cường giả này đến, bây giờ chỉ có hy vọng vận may đứng về phía nàng để nàng có cơ hội tiếp xúc với Thương Long kiếm.
Lục Cương Hồng thấy nam nhân đội nón bí ẩn biến mất trong đám người, lòng cảnh giác mới buông xuống, chỉ là sắc mặt của hắn rất nhanh đại biến.
Trên người hắn có chín thanh phi đao, có một thanh phi đao không thấy đâu, Lục Cương Hồng không cần nghĩ cũng biết là nam nhân đội nón thần bí vừa rồi cho đã thó đi.
Có thể bất tri bất giác thó lấy đồ đạc trên người hắn, cũng có thể bất tri bất giác lấy đi mạng của hắn.
Nam nhân đội nón này rốt cuộc là thần thánh phương nào, chẳng lẽ là nửa bước Đại Tông Sư xuất thế sao!
Lục Cương Hồng khiếp sợ không thôi, nhưng nghĩ đến đối phương chỉ trêu chọc hắn, băn khoăn trong lòng hắn biến mất.
Không còn một thanh phi đao mà thôi, tìm Tàng Binh Các lấy một thanh là được.
Lúc này Hoàng Đông Kiệt ngồi ở góc, đang dùng phi đao sắc bén thuận tiện cắt móng tay.
“Mau xem, Phương Chí Viễn đứng đầu bảng xếp hạng vũ khí cũng tới.”
“Bên đó, Đổng Hoành Thần vị thứ hai cũng tới.”
“Người nắm giữ Long Phượng phiến, Hạ Sách Nhiên cũng tới.”
Theo thời gian trôi qua, mười người trên bảng xếp hạng vũ khí toàn bộ đến đông đủ, bọn họ được người Tàng Binh Các an bài ngồi ở đài cao, được người phía dưới kính ngưỡng.
Không lâu sau, các chủ Tàng Binh các Chu Bách Phong đi ra.
Thấy Chu Bách Phong đi ra, tất cả mọi người đều biết Thần Binh Điển bắt đầu.
Chu Bách Phong vừa ra cũng bắt đầu một đống lời mở đầu bla bla, nói xong lời mở đầu, hắn mới chính thức tiến vào đề tài chính.
“Tin rằng các ngươi đã không chờ được, nữa, vậy ta sẽ không lãng phí thời gian của mọi người.”
“Quy tắc cũ, không phải ai cũng có tư cách khiêu chiến mười người trên bảng xếp hạng vũ khí, các ngươi trước tiên phải tỷ thí để giành ra mười người cuối cùng.”
“Cũng chỉ cần mười người thắng lợi cuối cùng mới có tư cách khiêu chiến mười người trên bảng.”
“Khiêu chiến có thành công hay không là tùy thuộc vào ngươi. Khâu khiêu chiến qua rồi sẽ đến cuộc chiến trên bảng mà vạn người chú ý, tin rằng các ngươi phần lớn đều là vì cái này.”
“Lần này người xếp đầu tiên trong bảng xếp hạng vũ khí sẽ nhận được một phần giải thưởng thần bí, về phần ai sẽ nhận được phần giải thưởng thần bí này, thì xem vị trí đầu tiên trong bảng xếp hạng vũ khí lần này sẽ là ai.”
“Không nói nhiều nữa, bắt đầu cuộc chiến!”
Hết chương 232.

Bạn cần đăng nhập để bình luận