Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 311. Sao nơi nào cũng có ngươi?




“Vương gia không để lại phương thuốc, cực hoàng đan chỉ có hai viên, không có dư.”
Lý Quý khẽ lắc đầu nói.
“Phụ vương, nếu ngươi có thể để lại phương thuốc thì tốt rồi.”
Hoàng Thiên Trấn biết một viên cực hoàng đan khác ở trên tay đệ đệ, hắn không có nói thêm gì, hắn chỉ tiếc phụ vương không có để lại phương thuốc.
“Bệ hạ, có lẽ vương gia cũng không tiêu hủy phương thuốc, có khả năng giấu phương thuốc đi rồi, hoặc là giao cho những người khác bảo quản.”
“Đây nói không chừng là khảo nghiệm của vương gia. Nếu bệ hạ hoàn thành một việc gì đó, hoặc nếu bệ hạ đạt được thành tựu nào đó thì sẽ có người mang phương thuốc đến cho bệ hạ.”
Lý Quý suy nghĩ một chút rồi nói.
“Dựa theo tính cách thích chơi người của phụ vương, thật đúng là có khả năng này, xem ra ta phải quản lý đế quốc thật tốt mới có thể được phụ vương tán thành.”
Hoàng Thiên Trấn bảo Lý Quý lui xuống, tiếp tục phê duyệt tấu chương.
Tổ chức Triều Thiên.
“Phật Môn không còn, Ma giáo không còn, Đông Võ Vương có uy hiếp lớn nhất cũng đã chết.” “Còn lại hai lão cổ cổ tuổi thọ sắp tận, đây vốn là cơ hội mà lão thiên gia cho chúng ta, ai ngờ hai nhi tử của Đông Võ Vương lại có số mệnh như vậy.”
“Đều lần lượt thức tỉnh!”
“Đông Võ Vương, vì sao ngươi chết rồi còn để lại hai tên cẩu tạp chủng chắn đường hả?”
Vũ Văn Đô Dạ uống huyết dịch tươi, anh mắt tràn ngập tà ý giận dữ quát...
“Dạ chủ, chúng ta có thay đổi kế hoạch một chút hay không?” Lão nhân tổ chức Triều Thiên hỏi.
“Không, kế hoạch tiếp tục, hai tên cẩu tạp chủng ít nhất cần năm mươi năm mới có thể đạt tới thành tựu Đại Tông Sư, uy hiếp đối với chúng ta chính là Trương Cửu Thiên và Hoàng Thiên Thạch.”
“Cũng may Trương Cửu Thiên và Hoàng Thiên Thạch đều đã già, bọn họ nhiều nhất cũng chỉ có hai ba mươi năm thọ mệnh.”
“Việc chúng ta phải làm là nhằm vào hai người này, để bọn họ lao tâm lao lực, gia tốc tiêu hao tinh khí thần của bọn họ, khiến cho tuổi thọ của bọn họ giảm đi nhiều hơn.”
“Chỉ cần bọn họ chết đi, đó chính là Bách Quỷ Hành Dạ theo nghĩa chân chính của chúng ta.” Vũ Văn Đô Dạ cười rất dữ tợn, Trương Cửu Thiên và Hoàng Thiên Thạch tuy rằng già rồi nhưng Vũ Văn Đô Dạ vẫn không có dũng khí chính diện cứng rắn hai người này, dù một mình và một người trong đó đấu hắn cũng không dám.
Dù sao trước khi Hoàng Đông Kiệt không có thành danh, hai lão nhân này ở vị trí thứ nhất và thứ hai của Thiên Bảng gần ba trăm năm không có thay đổi.
Hắn sợ chết, hắn còn trẻ, hắn sợ hai lão nhân này không chơi vũ đức, ôm quyết tâm phải chết cùng hắn đồng quy vu tận.
Đối diện với người có tuổi thọ sắp tận, bọn họ thường là rất điên cuồng, đây cũng là Vũ Văn Đô Dạ không muốn cứng rắn đối đầu với Hoàng Thiên Thạch và Trương Cửu Thiên.
“Vâng, Dạ chủ.”
Tổ chức Triều Thiên rất nhanh vận chuyển, tất cả đều dựa theo kế hoạch trước đó lần lượt thực hiện. Vào năm thứ hai sau khi tân hoàng đế lên ngôi, ở kinh thành xảy ra một vụ đầu độc quy mô lớn, đây là việc làm của tổ chức Triều Thiên, kết quả nhanh chóng được triều đình giải quyết.
“Hô!”
Vũ Văn Đô Dạ hung hăng đập vỡ đồ sứ bảo quý trong tay, tức giận nhìn mọi người.
“Ai nói cho ta biết là chuyện gì xảy ra, chúng ta có thể một đêm độc toàn bộ kế hoạch kinh thành, sao lại xuất hiện biến cố lớn như vậy.”
Vũ Văn Đô Dạ giận dữ muốn hút máu, chuẩn bị lâu như vậy, có thể khiến cho dân chúng kinh thành trúng độc lại biến thành trúng độc diện tích nhỏ, còn dễ dàng bị người triều đình giải độc, hắn muốn biết là khâu nào xuất hiện sai lầm.
“Dạ chủ, là làm kỹ, rất nhiều kế hoạch của chúng ta đều bị lén thông báo cho triều đình, chờ khi chúng ta phát hiện, tên mật thám đã chạy trốn.”
Mọi người sợ hãi cúi đầu nói.
“Mật thám? Không thể, làm sao có thể có mật thám của triều đình trà trộn vào, mỗi người chúng ta đều biết rõ, đều là cô nhi do chúng ta bồi dưỡng.”
“Triều đình nào có năng lượng lớn như vậy, dưới tình hình chúng ta không phát giác, đưa mật thám vào trà trộn.”
Vũ Văn Đô Dạ phản ứng đầu tiên là không tin, hắn không tin triều đình có thể đột nhập xúi giục người của mình.
“Dạ chủ, không phải người của triều đình, là người của Thánh Đình hội sách phản chúng ta.” Nghe xong sắc mặt Vũ Văn Đô Dạ trầm xuống.
Thánh Đình hội nổi danh nhất chính là tiềm tàng mai phục và sách phản, Phật Môn, Ma giáo cũng từng bị Thánh Đình hội âm thầm chuyển hóa rất nhiều người.
“Đông Võ Vương, sao nơi nào cũng có ngươi, chết còn không thể yên tĩnh!”
Vũ Văn Đô Dạ tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
“Tất cả kế hoạch tạm dừng, lập tức tổ chức thành viên mở cửa điều tra nội bộ, chỉ cần có một chút thành phần hoài nghi, thà rằng giết nhầm cũng không bỏ sót!”
“Dạ”
Mọi người đồng thanh nói.
Chờ mọi người rời đi, Vũ Văn Đô Dạ mới nói nhỏ: “Đông Võ Vương, ta sẽ không phạm sai lầm của Ma giáo và Phật Môn.”
“Đừng tưởng rằng ta không biết ngươi nghĩ cái gì, cũng đừng tưởng rằng chỉ có một mình ngươi thông minh, muốn lợi dụng ta mở đường cho nhi tử của ngươi, ngươi đừng mơ tưởng!”
Tân hoàng đăng cơ năm thứ tư, Triều Thiên điều tra xong nội bộ, tổ chức lại tác yêu tác quái, không ngừng mê hoặc lòng người ở các nơi, lợi dụng nhược điểm lòng người không ngừng tạo ra bạo loạn.
Chỉ có điều sau khi thoát thai hoán cốt triều đình quá mạnh, bạo loạn mới vừa mới khởi động rất nhanh bị trấn áp.
Tân hoàng đăng cơ năm thứ năm, làm loạn không được, tổ chức Triều Thiên bắt đầu ám sát quan viên các nơi trong triều.
Mới đầu có chút hiệu quả, chỉ có điều Triều Thiên gây ra động tác càng nhiều, bại lộ cũng càng nhiều, bị triều đình nắm lấy cơ hội, quét ngang mười mấy cứ điểm.
Tân hoàng đăng cơ năm thứ sáu, Triều Thiên và triều đình tiếp tục chém giết nhau...
Tân hoàng đăng cơ năm thứ bảy, cân bằng bị phá vỡ, Hoàng Thiên Khải trở thành Đại Tông Sư, không bao lâu sau Hoàng Thiên Trấn cũng thành Đại Tông Sư.
Tin tức này truyền ra, khiến cho tổ chức Triều Thiên rơi vào trạng thái trầm thấp tiêu cực.
Hết chương 311.

Bạn cần đăng nhập để bình luận