Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1337

Chương 1337: Giả chết "Bộc" Không có gì bất ngờ, Niggan Gouladrehou trực tiếp đâm thủng Ma Vương. Hoàng Đông Kiệt còn có thể diễn, hắn giống như tên ngốc nhìn Niggan Gouladrehou trước mắt hắn, lại cúi đầu liếc nhìn Thánh Kiếm đâm vào thân thể hắn. Lộ ra màu sắc khó tin. "Ngươi, ngươi..." "Sơ suất rồi, ta, hả" Niggan Gouladrehou vô cùng quả quyết, di ngôn của Ma Vương hắn đều không muốn nghe, kiếm phong vừa chuyển, bổ từ trên xuống dưới, Ma Vương bị hẳn cắt ra rồi. Thân thể Ma Vương bị hắn cắt ra dân dần hóa thành tinh trần tiêu tán.
"Thú vị"
Hoàng Đông Kiệt núp ở trong bóng tối ăn dưa nhìn thấy phân thân của mình cứ như vậy không còn nữa, lắc đầu, liền len lén rời khỏi nơi này.
Ma Vương vừa chết, cái loại lực lượng không gì không thể trên người Niggan Gouladrehou liền biến mất.
Niggan Gouladrehou không có tâm tư để ý đến cái này, cũng không bởi vì hắn giết chết Ma Vương mà vui vẻ, thân thể hắn run rẩy bay về hướng Lulibea đang phiêu đãng...
"Lulibea, Lulibea."
Niggan Gouladrehou là đương sự, hắn không có phát hiện Lulibea là trạng thái chết giả, vừa nhìn thấy tình huống mặt ngoài, hắn liền ôm lấy Lulibea gào khóc lớn lên.
Bạch Ma Quỷ bọn họ đang ở trong niềm vui sướng Ma Vương bị đánh bại, nhưng nhìn thấy dáng vẻ bi thương của Niggan Gouladrehou, niềm vui sướng trên mặt bọn họ thu liễm lại.
Từng người một đi tới, nhìn nhau, đều không biết phải an ủi như thế nào. "Haizz"
Thời Minh Hổ phát hiện tình huống trước nhất
"Trước tiên đừng bi thương, nàng hình như không chết."
Niggan Gouladrehou nghe vậy bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Thời Minh Hổ, động thái trong ánh mắt kia, ai nấy đều thấy được hắn để ý đến Lulibea thế nào.
"Nàng có lẽ chỉ là tiến vào trạng thái chết giả, để ta thử xem, ta xem có thể thức tỉnh nàng hay không."
Niggan Gouladrehou vô cùng phối hợp, đem Lulibea giao cho Thời Minh Hổ kiến thức rộng mở.
Thời Minh Hổ kiểm tra cẩn thận một chút, dùng thủ đoạn thông thường không thức tỉnh được Lulibea, hắn liền trực tiếp sử dụng nội tình còn sót lại không nhiều của Thần tộc để thức tỉnh, võ thuật không phụ người có lòng, hắn rốt cuộc đã thức tỉnh được rồi.
Lulibea vừa mở mắt Niggan Gouladrehou liền trực tiếp nhào qua ôm chặt lấy nàng.
"Ta còn tưởng rằng đã mất nàng rồi" Lulibea nghe vậy lộ ra nụ cười ấm áp lại tràn ngập tình yêu, võ nhẹ sau lưng Niggan Gouladrehou tỏ vẻ đáp lại, sau đó nghĩ đến tình cảnh trạng thái chết giả vừa rồi, ánh mắt của nàng xuất hiện vẻ nghi hoặc.
Thời Minh Hổ bọn họ cũng phát hiện tình huống của Lulibea không đúng, chính diện chịu một kích của Ma Vương, trực tiếp rơi vào trạng thái chết giả, nàng tỉnh lại, trên người làm sao có thể một chút thương thế đều không có.
"Vừa rồi trong trạng thái chết giả, ý thức của ta vẫn tỉnh táo, ta có thể cảm giác được tất cả mọi chuyện phát sinh xung quanh, nhưng ta lại không tỉnh được." "Ma Vương này có vấn đề, công kích của hắn mặt ngoài nhìn có vẻ như rất mạnh, nhưng thực tế không có tổn hại, chỉ là cưỡng chế khiến cho ta rơi vào trạng thái chết giả"
"Nếu như ta đoán không nhầm, Ma Vương là cố ý lấy cái chết của ta để kích thích ngươi." Lulibea nhìn nam nhân nhà mình nói. "Hắn cố ý kích thích ta sao???"
Niggan Gouladrehou nhìn thấy trên người Lulibea thực sự là một chút thương thế đều không có, hắn càng nghĩ càng thấy không đúng. Dần dần, thân thể của hắn hơi run rẩy, hắn nghĩ tới loại khả năng nào đó.
Dũng Giả khác đều không phải kẻ ngốc, bọn họ cũng cảm giác được Ma Vương hạ thủ lưu tình đối với bọn họ.
Thêm với một màn như thế, Ma Vương này có thể không phải là thể kết hợp oán niệm gì cả, hắn chính là phụ thân của Niggan Gouladrehou.
"Cái này, cái này, không thể nào, Ma Vương đã giết chết Luân Nạp và Coway ngay trước mặt chúng ta, đây là chuyện mà phụ thân ta tuyệt đối không thể nào làm ra được." Niggan Gouladrehou không tin hắn đã giết chết phụ thân của mình, bằng không thì như vậy quá hí kịch hoá rồi, điều này bảo hắn làm sao tiếp nhận được.
Lulibea tuy rằng cảm thấy Ma Vương rất có vấn đề, nhưng nàng biết Ma Vương đã chết rồi, hơn nữa còn là chết ở trên tay nam nhân nhà mình, nàng cũng không hy vọng trên lưng của nam nhân nhà mình mang tiếng xấu giết cha.
Cho nên hắn không phải Ma Vương, cũng phải là Ma Vương.
Dũng Giả khác cũng ý thức được điểm này, đại lục khó khăn lắm mới được cứu vớt, Niggan Gouladrehou là Chúa Cứu Thế của đại lục này, là Anh Hùng của thế giới này, trên người làm sao có thể cho phép có ô danh.
Cho nên tập thể bọn họ giả câm điếc, tránh đề cập đến đề tài này. "Lực lượng ngươi dùng đánh bại Ma Vương vừa rồi là tới từ đâu, nếu như ta không nhìn lầm, đó có lẽ là lực lượng của Thần Sáng Thế."
Thời Minh Hổ vì nói sang chuyện khác, trực tiếp kéo trọng tâm câu chuyện tới lực lượng mà Niggan Gouladrehou thức tỉnh vừa rồi.
"Ta không biết, cổ lực lượng này là từ trong cơ thể ta trực tiếp hiện ra, ngươi nói đó là lực lượng của Thần Sáng Thế, nhưng sao ta cảm giác đó là lực lượng đến từ huyết mạch của ta."
"Chỉ là cổ lực lượng này quá cường đại, hiện tại lại đang ẩn núp trong cơ thể ta." Niggan Gouladrehou cũng lộ ra thần thái nghỉ ngờ nói.
Đó là lực lượng đến từ huyết mạch không sai, chỉ là phụ thân của hắn chưa từng nói qua với hắn, huyết mạch của gia tộc bọn họ cổ xưa, thần kỳ, cao quý đến thế nào.
"Huyết mạch!?"
Thời Minh Hổ rơi vào trầm tư, không ai biết hắn đang suy nghĩ cái gì.
"Chúng ta đi ra ngoài trước, những người khác đều đang chờ chúng ta đấy."
Không có ai dị nghị, Thời Minh Hổ liền đưa mọi người ra khỏi Hư Giới.
Khi Niggan Gouladrehou bọn họ ra ngoài nhìn thấy hai người Luân Nạp cùng người của đoàn mạo hiểm Phá Hiểu đánh thành một mảnh, thân thể của Niggan Gouladrehou nhất thời cứng đờ.
Ở Hư Giới, hắn nỗ lực thuyết phục bản thân, đó là Ma Vương, không phải phụ thân của hắn, nhưng ra ngoài ngoại giới nhìn thấy dáng vẻ của Luân Nạp và Coway, trực tiếp xác thực đó chính là phụ thân của hắn. Lúc này hắn quỳ rạp xuống đất, ánh mắt kinh hoàng thất thố nhìn đôi tay của mình, hắn lại có thể giết chết phụ thân của mình.
"Đoàn trưởng không chết, hắn chỉ là giả chết thoát thân ra ngoài tránh sóng gió thôi."
Luân Nạp đi tới trước mặt Niggan Gouladrehou nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận