Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 564. Ngu xuẩn




Hoa hoà thượng phát giác bản thân không có chỗ nào để trốn, hắn lộ ra nụ cười điên cuồng, hắn cũng không tránh, trực tiếp đập về phía Pháp Trí đại sư.
Hắn phải lấy lực phá vạn pháp!
Phù phù phù
Đây là âm thanh vô số phật thủ vỗ vào trên người Hoa hoà thượng, nhưng những công kích này chỉ khiến cho thân thể của Hoa hoà thượng rung một cái, cũng không có bức dừng bước tiến của Hoa hoà thượng.
"Sư điệt, Bất Động Minh Vương cho ngươi quá lãng phí rồi, vẫn là ngoan ngoãn giao ra đây cho ta đi."
Hoa hoà thượng đột phá phách kích của vô số phật thủ đánh tới trước mặt Pháp Trí đại sư, nói xong liền chuyển cánh tay khổng lồ đánh về phía đầu của Pháp Trí đại sư.
"Phá"
Huyền Quan phá rồi, Pháp Trí đại sư hắn đã đột phá đến nhị phẩm rồi.
Nắm tay của Hoa hoà thượng cách mặt của Pháp Trí không đến một cm, Hoa hoà thượng bị phật ảnh một lần nữa ngưng tụ ra ở phía sau Pháp Trí đại sư đánh bay ra ngoài.
Nhìn kỹ lại, phật ảnh sau lưng của Pháp Trí đại sư càng chất hóa và chân thực hơn.
"Đáng ghét"
Hoa hoà thượng từ mặt đất đứng lên, nhìn thấy Pháp Trí thực sự coi hắn làm bàn đạp để trở thành cường giả nhị phẩm, hắn nổi giận.
Các trưởng lão Phật Môn khác nhìn thấy phương trượng thực sự đột phá đến nhị phẩm, một người kích động hơn một người, Phật Môn bọn họ lại có thêm một vương bài.
"Sơ nhập nhị phẩm, ngươi cho rằng ngươi chính là đối thủ của ta, sư điệt, ta sẽ cho ngươi nhìn xem, cái gì là cường giả chân chính."
Hoa hoà thượng cảm giác mất mặt, hắn phẫn nộ trực tiếp bạo phát, sử dụng ra toàn bộ lực lượng gào thét về phía Pháp Trí đại sư.
Pháp Trí đại sư cũng không để ý đến hắn, thời điểm tam phẩm đã có thể dựa vào Bất Động Minh Vương miễn cưỡng ứng phó với Hoa hoà thượng, hiện tại hắn đã đột phá, hắn có lý nào lại sợ.
"Bùm"
Hai người lại lần nữa va chạm, e rằng hai người đều thuộc về kẻ tám lạng người nửa cân, nhất thời cũng lâm vào thế bí. Ma chủ cùng Lý Chí Đào bởi vì chuông lục lạc bị hủy mà sinh ra lực phản chấn tách ra.
Ngay khi hai người chuẩn bị va chạm lại một lần nữa, thủ hạ của mỗi người bọn họ đã chạy tới.
"Ngươi nói cái gì, cẩu hoàng đế của bọn hắn một ngày trước đã rời khỏi kinh thành, mục đích rất có thể chính là nơi này?"
Ma Chủ mở thính lực ra, vừa nghe được tin tức do thủ hạ bẩm báo lên, điều này khiến cho hắn nổi lên lòng nghi ngờ, cẩu hoàng đế tới nơi này làm gì.
Lý Chí Đào bên này đồng thời cũng nhận được tin tức Hoàng Đế của bọn hắn một ngày trước đã rời khỏi kinh thành, điều này khiến cho nội tâm của Lý Chí Đào không khỏi cuống lên, nếu như Hoàng Đế xuất hiện một chút sự cố nào, vậy thì phiền toái rồi.
"Thuộc hạ tham kiến hoàng thượng!"
Lúc này, giọng nói của Võ Hầu tướng quân từ bên trên vùng sát cổng thành truyền ra ngoài.
Giọng nói này trực tiếp bị Lý Chí Đào cùng đám người Ma Chủ chú ý tới, xoay người nhìn lại, Hoàng Đế thực sự đã đi tới sát cổng thành Đoạn Đạo Quan rồi.
"Ha ha ha, cẩu hoàng đế của các ngươi là suy nghĩ không thông, lúc này không ở kinh thành cẩu thả, chạy tới nơi này là muốn chôn cùng các ngươi không chừng?"
Ma Chủ nhìn thấy nam nhân đứng ở trên cổng thành kia trên người long khí vờn quanh, thêm với ánh mắt biến hoá của Lý Chí Đào, hắn hầu như có thể khẳng định nam nhân kia chính là cẩu hoàng đế của triều đình.
Lý Chí Đào cũng nghĩ không ra, Hoàng Đế tại sao lại đột nhiên tới Đoạn Đạo Quan.
"Hoàng thượng, không được"
Lúc này, giọng nói của Võ Hầu tướng quân đột nhiên trở nên gấp gáp. Thanh âm cực lớn, đương nhiên thu hút sự chú ý của người khác.
Tiếp theo đó điều mà bọn họ nhìn thấy là, bản thân Hoàng Đế không để ý đến sự ngăn cản của Võ Hầu tướng quân, từ bên trên thành quan dũng mãnh nhảy xuống...
Hoàng Đế đã nhảy xuống rồi, nhưng hắn vốn không phải nghĩ không thông như những gì người khác nghĩ, thân thể của hắn bay nhẹ giống như lông vũ rồi rơi xuống đất.
Chân đụng nhẹ tới mặt đất, Hoàng Đế dùng ánh mắt khá nhàm chán nhìn phán quân chung quanh.
Phán quân xung quanh đều ngẩn ra, chuyện gì xảy ra vậy, sao cẩu hoàng đế lại nhảy đến trong đám người bọn họ, đây không phải là đang tìm chết sao?
"Nhanh, bảo vệ hoàng thượng!"
Lý Chí Đào nhìn thấy Hoàng Đế từ nơi cao như vậy nhảy xuống mà không có chút vấn đề nào cả, trong lòng cũng hiện lên một tia kinh dị.
Nhưng hắn không có thời gian suy nghĩ nhiều như vậy, đây chính là hoàng đế, nếu như rơi xuống trong tay kẻ địch, vậy bọn họ sẽ bị động. Nhưng giọng nói của hắn vừa dứt, nhân viên của phía bọn hắn còn chưa kịp xuất động, cường giả của phe địch đã nhanh hơn bọn hắn một bước.
Chỉ thấy Quỷ Đạo Nhân dùng thủ đoạn không thể nào tin nổi gỡ bỏ vướng víu của Lôi Chấn Thiên, nhanh như thiểm điện túm về phía Hoàng Đế.
Phán quân xung quanh cũng phản ứng lại, nhảy bổ về phía cẩu hoàng đế.
Bắt cẩu hoàng đế lại chính là một chuyện đại công lao, bọn họ làm sao có thể bỏ qua cơ hội ngàn năm một thuở lần này.
Đám người Lý Chí Đào nhìn thấy Quỷ Đạo Nhân cách Hoàng Đế không đến mười mét, bọn họ gấp rồi, tốc độ của bọn họ căn bản không ngăn cản nổi Quỷ Đạo Nhân.
"Thực sự là cẩu hoàng đế ngu xuẩn"
Quỷ Đạo Nhân nhìn thấy cẩu hoàng đế gần ngay trước mắt, chỉ cần một giây tiếp theo là hắn có thể bóp cổ của cẩu hoàng đế, giống như bóp cổ một con gà vậy.
Nhưng thời khắc này cẩu hoàng đế giống như không nhìn thấy nguy hiểm, ánh mắt lạnh nhạt giống như ngu dân vô tri, ngơ ngác đứng bất động.
Điều này khiến cho trong lòng của Quỷ Đạo Nhân không khỏi châm chọc cẩu hoàng đế một trận.
"Gió nổi lên rồi, lòng người táo loạn, đáng tiếc ta một chút áp lực cũng không có"
"Người mạnh mẽ tới mức này, thật là phiền ~"
Thứ mà hoàng đế mặc chính là thường phục, bên hông còn đeo một thanh kiếm bình thường không có gì lạ.
Nhìn thấy Quỷ Đạo Nhân cùng phán quân chi chít xung quanh xông lên, trong lòng hắn một chút dao động cũng không có, ngược lại có một chút thất vọng.
Quân đội nhiều người thì nhiều, nhưng không cho hắn một chút áp lực, hắn rất thất vọng.
Hết chương 564.

Bạn cần đăng nhập để bình luận