Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 801. Tình hình trong nước như thế, trấn sát là tất nhiên!




“Alo, có việc à?”
Điện thoại reo, chính phủ đang gọi.
“Ồ, hóa ra ngươi không hỏi ta đăng câu đó là có ý gì mà bây giờ quốc gia cần ta!”
Hoàng Đông Kiệt tưởng rằng vì câu nói đó mà quốc gia vội vã tìm kiếm mình, ai ngờ không phải, quốc gia đang cần mình gấp...
Quốc gia gọi về, Hoàng Đông Kiệt dặn ba người phụ nữ rồi lên đường đi Đế Đô.
Đến Đế Đô, người đón Hoàng Đông Kiệt là bộ trưởng bộ Ngoại Giao Tần Bác Văn.
“Quốc gia có vô số người có năng lực. Bình thường ta sẽ không được phái đi. Chẳng lẽ đã tìm được trụ sở của sở Nghiên Cứu Tạo Thần nên bảo ta ta đi một chuyến sao?”
Hoàng Đông Kiệt vừa đến đã hỏi thẳng vào vấn đề.
“Không phải, tìm ngươi đến là muốn cho ngươi đi cứu người!”
Tần Bác Văn thẳng thắn nói.
“Cứu người?”
Hoàng Đông Kiệt tò mò không biết người nào cần Mạt Nhật hắn đích thân đi cứu.
“Chuyện là thế này, chúng ta có một kẻ đào phạm cùng hung cực ác tên là Vạn Dương Nguyên, từng là giám ngục trưởng của nhà tù Bình Lãng!”
“Có một ngày, kẻ thù của hắn bị giam trong nhà tù Bình Lãng. Để giết kẻ thù của mình, tâm lý hắn vặn vẹo đến mức dùng khí độc giết chết toàn bộ tù nhân cả ngục giam!”
“Nhà tù Bình Lãng là một nhà tù cỡ trung bình lớn, dưới tay hắn đã có hàng chục nghìn người chết thảm, chuyện này khá chấn động vào thời điểm đó!”
“Người của chúng ta đã vây bắt hắn nhưng hắn đã trốn thoát!”
“Lúc đó em trai của Tuyết Nữ cũng tham gia vây bắt và vô tình tử vong!”
“Mối thù giữa Tuyết Nữ và Vạn Dương Nguyên đương nhiên kết thành!”
“Hôm trước, Vạn Dương Nguyên vốn im lặng mấy năm nay chợt xuất hiện ở Bắc Liệt. Tuyết Nữ biết được tin nên một mình lên đường đến Bắc Liệt trước khi chúng ta điều tra rõ ràng!”
“Sau đó Tuyết Nữ mất liên lạc!”
“Chúng ta phái Phong Sứ đến Bắc Liệt để điều tra tình hình. Cuối cùng, tín hiệu của Phong Sứ cũng biến mất tại rừng núi Bắc Liệt!”
“Một mình Vạn Dương Nguyên không thể làm hai viên đại tướng của chúng ta mất liên lạc được!”
“Không có gì đáng ngạc nhiên, người cầm đầu tất cả chuyện này lại là Bắc Liệt!”
“Bắc Liệt là một đảo quốc, bản đồ quốc thổ chỉ là một con tôm tít!”
“Hơn một trăm năm trước, bọn họ thừa lúc chúng ta suy yếu xâm lược chúng ta, cho nên ân ân oán oán giữa chúng ta và bọn họ ai cũng biết rõ!”
“Bắc Liệt tuy là đảo quốc nhưng thực lực quốc gia của bọn họ đang đuổi kịp chúng ta, bọn họ đã loáng thoáng đi vào vị trí tiêu chuẩn siêu cường quốc thứ tư!”
“Chúng ta có danh sách xếp hạng Dị Năng Giả, bọn họ cũng có danh sách của bọn họ. Bọn họ có hai Dị Năng Giả cấp S, kém chúng ta một!”
“Bọn họ thích tranh giành mọi thứ với chúng ta, có cơ hội là muốn giẫm đạp lên chúng ta, quan hệ của chúng ta và bọn họ rất ác liệt!
“Hiện có rất nhiều quốc gia đang nhìn chằm chằm vào chúng ta. Hòa bình giành được không dễ, chúng ta không muốn hoàn toàn trở mặt với bọn họ!”
“Phong Sứ và Tuyết Nữ chắc chắn bị bọn họ nhốt vào rừng núi Trường Cốc. Ngươi phụ trách giải cứu bọn họ trờ về!”
Tần Bác Văn nói.
“Nếu ta nhớ không nhầm thì giữa các quốc gia có một luật bất thành văn. Dị Năng Giả cấp S tương đương với vũ khí hạt nhân. Không báo cáo một mình chạy sang nước khác nghĩa là bắt đầu một cuộc chiến không báo trước!”
Hoàng Đông Kiệt cười tủm tỉm hỏi.
“Chỉ cần chúng ta không thừa nhận thì ai có thể chứng minh được chính Dị Năng Giả cấp S của chúng ta đã đến Bắc Liệt!”
Tần Bác Văn thản nhiên nói.
“Tại sao lại là ta?”
Hoàng Đông Kiệt cảm thấy không đến lượt mình đến cứu người, quốc gia còn có Thần Phạt, Độc Long và các cường giả ẩn giấu khác.
“Tuyệt mạch Thiên Ngân ở Thanh Bình Giới bị sét đánh thành một chỗ rẽ, mãnh thú cấp S dẫn dắt triều thú theo chỗ rẽ đó ồ ạt tiến vào Thanh Bình Giới!”
“Vì để ngừa vạn nhất, Thần Phạt đến Thanh Bình Giới tọa trấn!”
“Để thuận tiện hắn đã mang Đại Hùng đi cùng!”
“Cửa không gian do Độc Long canh giữ gần đây có chút biến động, Độc Long không thể rời đi, Đại Tông Sư khác đi Bắc Liệt rủi ro lại quá lớn!”
“Ứng cử viên duy nhất bây giờ là Mạt Nhật ngươi!”
“Mặc kệ mục đích của bọn họ là hủy hoại uy phong của chúng ta hay là vì Hoàng tiên sinh mà tới!”
“Lấy thực lực của ngươi, ngươi đi cũng có thể khơi thông tốt với bọn họ một chút!”
“Khơi thông không được, vậy lấy lý phục nhân hay là lấy nắm đấm phục nhân toàn bộ tùy vào ngươi!”
Tần Bác Văn đã nói đến nước này rồi, Hoàng Đông Kiệt sao còn không biết chính phủ muốn hắn đi làm thịt các cường giả Bắc Liệt.
“Nếu ta không cẩn thận làm quá tay một chút thì sao?”
Hoàng Đông Kiệt vẫn hỏi quốc gia muốn hắn làm đến mức nào.
“Tốt nhất đừng đi quá xa. Nhìn bề ngoài, Bắc Liệt đang dẫn đầu nhưng bên trong không biết có bao nhiêu quốc gia tham dự chuyện này!”
“Nếu làm quá đáng, bọn họ sẽ mượn chuyện để nói!”
“Dạy cho bọn họ một bài học là được. Bắc Liệt có hai Dị Năng Giả cấp S. Nếu có thể hãy xử lý cả hai người bọn họ!”
Tần Bác Văn suy nghĩ một chút rồi nói.
“Ta hiểu rồi, hãy cho ta một người dẫn đường, ta sẽ đến rừng núi Trường Cốc!”
Hoàng Đông Kiệt đứng dậy chuẩn bị đi.
“Đợi chút, sau này tài khoản Tôm Tít của ngươi có thể ngừng phát tin tức được không?”
Tần Bác Văn lo lắng Hoàng Đông Kiệt sẽ ngẫu nhiên gửi đi những thông tin bí mật khác, hy vọng Hoàng Đông Kiệt sẽ dừng lại.
“Có thể!”
Hoàng Đông Kiệt nhận được máy dẫn đường vệ tinh, trả lời một câu rồi lên đường.
“Quốc gia phái Mạt Nhật đi nhưng luôn cảm thấy hơi không lý trí. Nếu Mạt Nhật bất cẩn gây ra chuyện lớn thì có phải...!”
“Quên đi, dù sao cũng là ở Bắc Liệt, bọn họ chết bao nhiêu người cũng không liên quan đến chúng ta!”
Tần Bác Văn suy nghĩ một lúc rồi trút bỏ nỗi lo lắng trong lòng.
Hết chương 801.

Bạn cần đăng nhập để bình luận