Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 941. Điều kiện




“Lực lượng Tân Nhân Loại phải không? Người của cục Ngụy Bí nói cho ta biết, một người ngoài như ta làm sao có thể bị bọn hắn uy hiếp?”
Hoàng Đông Kiệt thản nhiên hỏi.
“Lực lượng Tân Nhân Loại có chút đặc biệt. bọn họ đều biến đổi từ zombie!”
“Hơn một trăm năm trước, thế chiến thứ năm nổ ra ở thế giới của chúng ta, nền văn minh khoa học kỹ thuật bị hủy diệt. Sau đó, cuộc khủng hoảng sinh hóa bùng nổ.!”
“Vô số zombie kia luôn khiến cho sự sống còn của người sống trở nên cấp thiết. Ai ngờ một ngày nào đó những zombie đó khai trí!”
“Những zombie khia trí đó tự nhận mình là con người mới và coi chúng ta là sản phẩm của thời đại cũ. Bọn họ muốn loại bỏ chúng ta nên mối quan hệ thù địch của chúng ta chưa bao giờ dừng lại!”
“Bởi vì chính phủ Thự Quang chúng ta là người đầu tiên nắm giữ thông đạo thời không, giao thương với cục Ngụy Bí, nên chúng ta có vốn liếng để cạnh tranh với thế lực Tân Nhân Loại!” “Chính vì điều này mà bọn họ coi tất cả người ngoài đều là kẻ thù và trách thế lực ngoài lai đã chọn chúng ta thay vì chọn bọn họ!”
Lạc Vô Ngôn thông báo chi tiết cho Hoàng Đông Kiệt tình hình hế lực Tân Nhân Loại.
“Ta chỉ du ngoạn trong thế giới của các ngươi thôi, ta không can thiệp vào chuyện của các ngươi cũng phải e ngại bọn họ sao?”
Hoàng Đông Kiệt không nghe lời nói phiến diện của Lạc Vô Ngôn, không ai biết trong đó có bao nhiêu sự thật. Bao nhiêu giả dối.
“Sẽ không e ngại bọn họ, nhưng bọn họ sẽ biến ngài thành người của bọn họ và khiến ngài làm việc cho bọn họ!”
Lạc Vô Ngôn trả lời.
“Tàn nhẫn như vậy sao, vậy các ngươi có thể làm gì cho ta?”
Hoàng Đông Kiệt bình tĩnh như trước hỏi.
“Thượng sứ, ngài yên tâm, chính phủ Thự Quang chúng ta sẽ bảo vệ ngài. Dù ngài ở thế giới này muốn làm gì, chúng ta cũng sẽ thỏa mãn ngài!”
Lạc Vô Ngôn nói.
“Điều kiện?”
Hoàng Đông Kiệt nhếch mép hỏi.
“Nếu có thể, chúng ta hy vọng được hợp tác kinh doanh với nền văn minh của các ngài!” “Đương nhiên, ý định hợp tác còn tùy thuộc vào ý của ngài, thượng sứ. Có rất nhiều chuyện ta không thể quyết định được. Xin thượng sứ hãy dời bước theo ta đến thành bang của chúng ta, để nguyên thủ của chúng ta nói chuyện với ngài!”
Hoàng Đông Kiệt nheo mắt lại, bây giờ tâm nhãn thật nhiều nhưng hắn vẫn đi theo đám người Lạc Vô Ngôn, muốn xem bọn họ rốt cuộc có ý đồ gì...
Hoàng Đông Kiệt nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ xe, ngoại thành hoang tàn, đường phố đầy người qua đường ánh mắt tê dại, có tử thi, có người chờ chết, trước khi vào nội thành, những cảnh tượng ở ngoại thành đã cho thấy sự tàn khốc của thế giới này.
“Thượng sứ, không phải là chúng ta không muốn giúp đỡ bọn họ, chỉ là sức lực của chúng ta có hạn. Ở thế giới hoang mạc, lương thực chính là mạng sống!”
“Mặc dù chúng ta buôn bán với đế quốc Locke, nhưng lương thực do đế quốc Locke cung cấp rất hạn chế nên chúng ta chỉ có thể đảm bảo cho một số người không bị đói!”
“Nguyên nhân chính là vi như thế, chúng ta mong muốn nhận được nhiều sự giúp đỡ hơn, vì vậy các nền văn minh khác là niềm hy vọng của chúng ta!”
Lạc Vô Ngôn đáng thương nói.
Đối với lời nói của Lạc Vô Ngôn, Hoàng Đông Kiệt vào tai trái ra tai phải, dễ bị lay động là hành vi của thánh mẫu.
“Thượng sứ, thế giới của ngài có thể chưa từng trải qua cảnh tượng tận thế, ngài cũng không biết cảm giác đói là thế nào, một khi đã trải qua cái đói, ngài sẽ biết sống còn không bằng chết!”

Lạc Vô Ngôn vẫn luôn chú ý sắc mặc của Hoàng Đông Kiệt, thấy Hoàng Đông Kiệt không hề động lòng trước lời nói của hắn, trong lòng hắn cảm thấy có chút khó giải quyết.
Nhưng hắn cũng không hoảng hốt, tiếp xúc qua nhiều thế giới như vậy, không nhất định chỉ có một con đường giả vờ đáng thương mới có thể đi được.
“Thượng sứ, nài hẳn là một đại nhân vật đức cao vọng trọng, ngài...!”
Lạc Vô Ngôn bắt đầu biến thành khen ngợi Hoàng Đông Kiệt, chuẩn bị khen ngợi Hoàng Đông Kiệt đến mức xuất thần,, ý đồ tìm hiểu thực lực, thân phận và hậu thuẫn đằng sau Hoàng Đông Kiệt. Hoàng Đông Kiệt vẫn không trả lời. Như vậy biến thành hỏi về danh tính của hắn, rõ ràng là để đánh giá mức độ nguy hiểm của hắn.
Không nhận được phản hồi, trong ánh mắt Lạc Vô Ngôn hiện lên một tia tức giận mơ hồ, đây là đang coi thường hắn sao?
Hắn vẫn bình tĩnh, người cũng trở nên im lặng, mặc dù người trước mặt khiến hắn không thể hiểu rõ chi tiết, nhưng khi đến địa bàn của bọn họ rồi, là hổ cũng phải nằm, là rồng cũng phải cuộn.
Đột nhiên đoàn xe phanh gấp, có người chặn đường phía trước.
“Không tốt, là người của thế lực Tân Nhân Loại, nhanh chóng rút lui!”
Lạc Vô Ngôn nhìn thấy xung quanh mình có vô số người bao vây, hắn biến sắc kêu đoàn xe nhanh chóng lùi lại nhưng con đường phía sau cũng bị chặn.
“Thượng sứ, ngài nhanh xuống xe, chúng ta bảo vệ ngài rời đi!”
Bọn người Lạc Vô Ngôn lo lắng che chở Hoàng Đông Kiệt xuống xe.
Hoàng Đông Kiệt phối hợp dưới sự che chở của họ rút lui về thành phố bỏ hoang ở vùng đất không người.
Tuy nhiên càng rút lui vào vùng đất xa xôi, người xung quanh Hoàng Đông Kiệt ngày càng ít đi, cho đến cuối cùng chỉ còn lại Lạc Vô Ngôn.
“Bốp!”
Một bóng đen đột nhiên xuất hiện đánh bay Lạc Vô Ngôn đi.
“Ọc!”
Lạc Vô Ngôn toàn thân đập vào tường hộc máu, sợ hãi nhìn người đã đánh bay mình.
“Thợ săn, thợ săn!”
“Thượng sứ, chạy nhanh lên, hắn là một trong năm đại chiến lực của Tân Nhân Loại!”
Lạc Vô Ngôn cố gắng đứng dậy nhưng không thể.

“Ngươi là người của nền văn minh tiên tiến, trên người ngươi hẳn phải có nạp giới, bảo bối trữ vật, giao ra đây ta có thể để người chết toàn thây!”
Tên thợ săn toát ra khí chất hung ác, nghịch nghịch con dao găm trong tay, ánh mắt sáng ngời như đã thắng chắc Hoàng Đông Kiệt.
“Ta mới đến thế giới của các ngươi, còn chưa có cùng chính phủ Thự Quang đạt được hợp tác gì, ngươi vừa thấy mặt liền giết ta hình như cũng không tốt lắm?”
Hoàng Đông Kiệt lắc vai hỏi.
Hết chương 941.

Bạn cần đăng nhập để bình luận