Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 361. Một con yêu đặc biệt khác ở kinh thành!




“Gia gia, ta sợ!”
Lục Mộng Lam của Lục gia bị động tĩnh gào thét bên ngoài sợ tới mức rụt vào trong lòng mẫu thân, một bàn tay nhỏ bé nắm chặt góc áo gia gia bên cạnh sợ hãi nói.
Tuy Lục Thế Viễn bề ngoài kiên cường hơn muội muội rất nhiều, nhưng thấy nửa chân trời bị màn đen bao phủ, chung quanh tất cả đều tràn ngập tĩnh mịch, u ám, trong lòng hắn cũng dâng lên cảm giác vô lực.
Bàn tay nhỏ bé của hắn nắm chặt, càng khát vọng trở nên mạnh mẽ hơn.
“Đừng sợ, có gia gia ở đây, gia gia sẽ bảo vệ các ngươi.”
Lục Hải Nguyên cũng tuyệt đối không ngờ yêu vương Tang Đế thoát khỏi yêu ngục sẽ chạy tới thành tây, nhất thời hắn không chỉ lo lắng tình hình dân chúng thành tây, cũng lo lắng nhi tử có an toàn đến tổng bộ Trảm Yêu Ty hay không.
Lục Hải Nguyên xoa xoa đầu cháu gái, nhảy lên nóc nhà xem xét tình hình bên ngoài, không ngoài dự đoán của hắn, bên ngoài sớm đã quần ma loạn vũ.
Không nói quần yêu đi theo yêu vương Tang Đế đến thành tây, chỉ bằng yêu vực của yêu vương Tang Đế đã mang đến tai nạn cho phạm vi rộng lớn của thành tây.
Chỉ cần thuộc về yêu vực, tượng trưng cho điềm xấu và tai họa, người tu vi yếu ở trong yêu vực của yêu vương không cẩn thận sẽ bị đồng hóa, bị lạc tâm tư mà nhập ma.
Càng đừng nói đến dân chúng bình thường không có tu vi.
Trong yêu vực của yêu vương Tang Đế, khắp nơi đều có thể thấy được từng gốc cây tử cành phá đất mà ra, những cây khóc tang này đều là cành con của yêu vương khóc tang, tác dụng của tử chi thân chính là hấp thu chất dinh dưỡng.
Mà chất dinh dưỡng yêu vương khóc tang có được đa số đến từ nhân loại!
Ai bảo nhân loại nhỏ yếu, dễ bắt, tuy rằng cá thể con người có ít chất dinh dưỡng, có thể tích ít thành nhiều.
Lục Hải Nguyên làm trảm yêu nhân cả nửa đời người, nhưng lúc này hắn không có chút ý nghĩ đi ra ngoài trợ giúp người khác, người nào chẳng có lòng riêng, so với người khác, con cháu của hắn quan trọng hơn.
“Nhất định phải thắng!”
Lục Hải Nguyên nhìn hai đại yêu vực của yêu vương va chạm bên ngoài phố quý nhân, liếc mắt nhìn đài quan sát hậu viện một cái, bên trong sớm đã không còn tung tích rùa già.
Hắn đang hy vọng, hy vọng ảnh yêu đặc thù có thể đánh bại hoặc đánh lui yêu vương khóc tang.
“Thật sự là thật không ngờ kinh thành còn có yêu vương khác tồn tại, các hạ, đạt tới cấp độ chúng ta cũng không dễ dàng, sao không bằng chúng ta liên thủ, cùng nhau thống trị kinh thành.”
“Ta tin với thực lực của hai đại yêu vương chúng ta đủ để trấn áp tất cả tiếng nói bất mãn.”
Thụ yêu vương khóc tang sắc mặt dữ tợn nhìn yêu vương xuất hiện trước mắt, dữ tợn trên mặt hắn không chỉ là vì hắn cực kỳ cảnh giác yêu vương đột nhiên xuất hiện, mà còn có nghĩa là hắn có thể sắp không đè nén được tà khí, ác niệm trong đầu được nữa.
Hắn ăn nhiều yêu, bây giờ hắn cực kỳ sốt ruột muốn ăn Cửu Hồn Thảo, nhưng lúc này lại xuất hiện tồn tại cùng cấp bậc, hắn không thể không nghiêm cẩn đối đãi.
“Mục đích của ngươi là Cửu Hồn Thảo đúng không!”
Lời nói của Hoàng Đông Kiệt khiến cho thân thể yêu vương khóc tang chấn động.
Hắn biết sự tồn tại của Cửu Hồn Thảo!
Bỗng nhiên, ánh mắt thụ yêu vương khóc tang tràn ngập nguy hiểm nhìn chằm chằm ảnh yêu đặc thù trước mắt.
“Nói thật, ngươi ở kinh thành làm gì ta cũng không để ý lắm, dù ngươi đồ sạch nhân loại ở các khu vực khác của kinh thành ta cũng sẽ coi như không thấy.”
“Dù sao ta cũng là yêu, ta không có nhiều lòng thánh mẫu như vậy, huống chi ta từng diệt thế vài lần.”
“Nhưng ngươi không nên đến thành tây, ngươi không nên đến quấy rầy thanh nhàn của ta, càng không nên có ý nghĩ với người hoặc vật bên cạnh ta.”
“Tuy rằng cỏ tinh nhỏ mỗi ngày uốn éo vũ đạo bất luân rất nóng mắt, nhưng nó cũng cho ta không ít vui vẻ.”
Hoàng Đông Kiệt giọng rất bình thản nói.
“Các hạ, ngươi xem từ trạng thái của ta, hẳn là nhìn ra ta lúc này cần Cửu Hồn Thảo bao nhiêu, có thể nói ta bắt buộc phải có Cửu Hồn Thảo.”
“Ngươi là chủ nhân Cửu Hồn Thảo, ngươi đưa Cửu Hồn Thảo cho ta, ta nợ ngươi một ân tình.”
Thụ yêu vương khóc tang cũng thật không ngờ Cửu Hồn Thảo là vật có chủ, cảm giác Hoàng Đông Kiệt không đơn giản, giọng của hắn đã rất khách khí.
Nếu như là những người khác, hắn đã sớm không nói hai lời ra tay đánh cướp rồi.
“Nợ ân tình? Không cần khách khí như vậy, ngươi trở thành chất dinh dưỡng của ta là được rồi, ta còn chưa từng ăn yêu quái cấp bậc yêu vương.”
Hoàng Đông Kiệt nói xong, yêu vực mở rộng tấn công tới yêu vực của thụ yêu vương khóc tang.
“Muốn nuốt chửng ta? Chỉ bằng ngươi sao!”
Thụ yêu vương khóc tang thấy Hoàng Đông Kiệt có ý cắn nuốt hắn, ánh mắt hắn lạnh lùng, yêu vực tràn ngập hắc ám đè lên Hoàng Đông Kiệt.
Nhất thời, hai yêu vực khổng lồ va chạm sinh ra cuồng lôi đỏ thẫm tàn sát bốn phía.
Có quỷ vật xui xẻo hoặc yêu quái bị cuồng lôi áp sát, nháy mắt hồn phi phách tán.
“Aiz”
Ánh mắt yêu vương khóc tang đột nhiên lạnh lẽo, không ngờ có người đánh lén công kích hắn vào lúc này.
Có lẽ thực lực của hắn siêu cường, người đánh lén cũng không khiến cho bản thể của hắn bị thương, nhưng tử chi cây khóc tang bên trong yêu vực của hắn đã báo hỏng.
Quần thể cây khóc tang còn đang mở rộng sát giới dần dần cứng đờ, từng gốc cây khóc tang không chỉ mọc đầy rêu xanh, mấu chốt là cây khóc tang còn nở hoa...
Cái này cũng không biết là hoa gì, thế nhưng từ trong cơ thể cây khóc tang cắm rễ phá thể mà ra, khiến cho từng gốc cây khóc tang bị nứt ra sụp đổ.
“Phấn hoa!? Yêu loại đặc thù”
Suy cho cùng dù sao Tang Đế cũng là yêu vương, hắn rất nhanh tra ra nguyên nhân trong yêu vực có rất nhiều cành cây khóc tang báo hỏng, là phấn hoa, phấn hoa gây ra sự lây nhiễm đến từng gốc cây khóc tang.
Những hạt giống được ngưng tụ bởi phấn hoa cắm rễ và ra hoa bên trong cây khóc tang. Tang Đế không cảm ứng được khí tức cùng cấp bậc, lại có thể gây chuyện ở trong yêu vực của hắn, kẻ làm được chuyện này không bất ngờ chính là yêu loại đặc thù.
Yêu loại đặc thù xuất hiện khiến cho Tang Đế cũng hơi kinh ngạc, hắn càng không rõ vì sao yêu loại đặc thù phải đánh lén hắn.
Có điều hắn cũng không nghĩ nhiều, dám đánh lén hắn thì chính là địch nhân.
Hết chương 361.

Bạn cần đăng nhập để bình luận