Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 931. Ngụy cụ cuối cùng!




“Không đúng, ta đã sử dụng vĩnh hằng linh độ trăm phần trăm, lẽ ra ta đã chết rồi chứ, nhưng xúc giác và cảm giác này đều là thật!”
“Ta hồi sinh rồi, chuyện này sao có thể, bọn họ có biện pháp hồi sinh người chết sao!”
Nhậm Thiên Đoàn mở to mắt, chỉ trừ ngụy cụ không có trên người, trạng thái thân thể dường như đã trở lại như lúc còn trẻ.
Tuy bị lấy đi ngụy cụ nhưng tinh thần của hắn càng mạnh mẽ hơn, hắn có thể cảm nhận được mình không hề ảo giác và mọi thứ xung quanh đều là thật.
Khả năng duy nhất là hắn được người ta hồi sinh.
Một nền văn minh có thể hồi sinh người chết chắc chắn nguy hiểm hơn tưởng tượng.
“Ngươi tỉnh rồi!”
Một giọng nói đột nhiên vang lên từ căn phòng trống khiến Nhậm Thiên Đoàn ngây người. Đây là ngôn ngữ của bọn họ, nền văn minh này đã phiên dịch ngôn ngữ của bọn họ.
Nhậm Thiên Đoàn bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn quanh, không thấy ai cả, nghĩ rằng nền văn minh này dịch được ngôn ngữ của bọn họ nhanh đến thế, hắn nghi ngờ nhóm Tiểu Ngũ đã bị bắt. Sắc mặt hắn thay đổi, nhóm người Tiểu Ngũ rơi vào tay nền văn minh này, có phải bọn họ đã nắm giữ được phần lớn tình hình trong thế giới của hắn hay không?
“Các ngươi là ai, đến thế giới chúng ta có mục đích gì?”
Nhậm Thiên Đoàn cảnh giác nhìn về phía bốn phía hỏi.
“Đừng lo lắng, chúng ta không có ý xấu. Chúng ta vô tình đến thế giới của các ngươi. Hiện tại chúng ta biết rằng trên thế giới này có một nền văn minh giống như của các ngươi, chúng ta tự nhiên muốn làm quen với các ngươi!”
“Đừng lo lắng, chúng ta có gen gần như giống các ngươi, tất cả chúng ta đều thuộc về loài vượn người!”
Không đợi nhà tâm lý học của liên bang Đại Hạ nói xong thì Nhậm Thiên Đoàn đã sốt ruột, hắn không tin những lời vớ vẩn như vậy.
“Thật sự là ngây thơ, các ngươi tưởng ta là đứa trẻ ba tuổi dễ lừa như vậy sao?”
“Đừng giở trò này. Ta nói cho các ngươi biết, các ngươi đừng mơ thu hoạch được bất kỳ thông tin nào từ ta!”
Nhậm Thiên Đoàn nhìn tường kim loại không một khe hở bao quanh, hắn nhận ra mình không có khả năng trốn thoát.

Hắn từ bỏ những suy nghĩ hỗn loạn, nhắm mắt lại bình tĩnh lại, không để ý đến giọng nói đó nữa, trong lòng đang suy nghĩ có nên tự sát hay không.
Nhưng nghĩ rằng nền văn minh này có thể hồi sinh người chết, hắn cũng lười tự mình hại mình, gia tăng đau khổ cho mình vô ích.
“Hai nền văn minh tiếp xúc không hẳn là điều xấu. Chúng ta có thể có thứ các ngươi muốn, và các ngươi có thể có thứ chúng ta muốn. Chúng ta hỗ trợ cùng có lợi chẳng phải là điều tốt sao?” “Chúng ta thực sự không có ác ý, chúng ta muốn tìm hiểu thế giới của các ngươi vì chúng ta không cảm thấy an toàn. Dù sao thế giới đột nhiên xuất hiện thông đạo thời không, dù sao chúng ta cũng phải hiểu thông đạo thời không này xuất hiện như thế nào.”
“Cho dù là ngẫu nhiên hay do con người tạo ra, ai lại không muốn phòng ngừa hậu hoạn!” “Ngươi cũng đã nhìn thấy chúng ta...!”
Tiếp theo, dù nhà tâm lý học liên bang Đại Hạ có nói gì đi chăng nữa, Nhậm Thiên Đoàn cũng chỉ im lặng không để ý đến.
“Nếu ngươi không nói thì những người bạn đồng hành của ngươi sẽ nói. Chúng ta sẽ không vì ngươi không nói mà ngừng khám phá thế giới này!”
Giọng nói thay đổi, lời này chính là do Hoàng Khải nói.
Nhậm Thiên Đoàn trợn mắt, giọng nói đột nhiên thay đổi, chủ nhân của giọng nói này hẳn phải là cao tầng trong nền văn minh này.
“Ngươi là ai?”
Nhậm Thiên Đoàn hỏi.
“Ta là nghị viên vô danh ở liên bang Đại Hạ!”
Hoàng Khải thuận miệng đáp.
“Sau khi hiểu được thế giới của chúng ta, các ngươi muốn làm gì?”
Nhậm Thiên Đoàn hỏi.
Hoàng Khải suy nghĩ một lúc, câu hỏi này không dễ trả lời, còn phải xem nền văn minh của thế giới này có đe dọa bọn họ hay không mới đưa ra quyết sách.
“Ta ngốc quá, sao có thể hỏi ngươi vấn đề như vậy!”
Nhậm Thiên Đoàn chợt cảm thấy câu hỏi mình hỏi thật ngu ngốc, thứ khó tin nhất chính là những nền văn minh ngoại lai.
“Nếu ngươi không nói cho chúng ta biết, chúng ta vẫn có thể đạt được điều mình muốn từ ngươi, nhưng khi đó ngươi sẽ phải chịu đau khổ vô ích!”

Hoàng Khải nói.
“Ta đã xử lý vô số dị thường, thế giới tinh thần của ta đã bị ô nhiễm vô số lần. Nỗi đau còn lớn hơn cả cái chết, nhưng ta đã sống sót qua tất cả!”
“Các ngươi có thể sử dụng bất cứ thủ đoạn nào các ngươi có, bất kể là đi vào giấc mộng, ảo ảnh, đọc suy nghĩ..., xem liệu các ngươi có thể vượt qua phòng thủ tinh thần của ta hay không!” Nhậm Thiên Đoàn cũng kiên cường, giọng điệu có chút khiêu khích.
“Thật đúng là một nam tử hán. Hãy cho hắn ăn uống đàng hoàng, đừng vội dùng những thủ đoạn khác với hắn!”
Gặp người kiên cường như vậy Hoàng Khải cũng khá thưởng thức, hắn sắp xếp cho Nhậm Thiên Đoàn ăn uống chu đáo rồi đi họp.
Tại cuộc họp này, không chỉ có đầy đủ các nghị viên trung tâm mà còn có cả Hoàng Đông Kiệt, ông chủ lười biếng này.
Chỉ là Hoàng Đông Kiệt không chú ý tới cuộc họp mà đang chơi game, tâm trí đang ở trong game, nếu em trai không kéo hắn đi hồi sinh Nhậm Thiên Đoàn thì hắn cũng không biết mình đang ở đâu.
Hoàng Khải bất lực trước cách hành xử của anh trai nhưng không thể nói gì mà chỉ có thể để anh trai muốn làm gì thì làm.
Theo hiệu lệnh của Hoàng Khải, Tần Bác Văn công bố thông tin thu được.
“Từ ba người đó biết được thế giới mà chúng ta định nghĩa là đại lục Vĩnh Dạ có tên thật là đại lục Thiên Nguyên!”
“Ở đại lục Thiên Nguyên ngày ngắn đêm dài. Ban ngày không đến tám giờ, thậm chí còn ngắn hơn. Đại lục Thiên Nguyên rộng lớn đến mức nào, ba người kia cũng không thể phân biệt được nó rộng lớn đến mức nào!”
“Thống trị đại lục Thiên Nguyên là đế quốc Locke. Nghe nói là một đế quốc nhưng quyền lực không thống nhất, gần như là một thành bang tự trị!”
“Ngoài đế quốc Locke, còn có các bộ lạc, người dị tộc và các thế lực văn minh ngoại lai khác ở lục địa Thiên Nguyên!”
“Cục Ngụy Bí là một trong nhiều cơ quan của đế quốc Locke, nhưng cục Ngụy Bí có sức mạnh to lớn, những sự việc bất thường đều do bọn họ quản lý!”
“Cục Ngụy Bí có mười ba đội trưởng. Nhậm Thiên Đoàn chúng ta bắt được là một trong những đội trưởng đó, nhưng thực lực của hắn thuộc loại kém!”
Nghe vậy chúng nghị viên cau mày, Nhậm Thiên Đoàn còn mạnh hơn Thiên Quan, trình độ loại này mà lại ở mức kém.
Nhưng nghĩ đến Thiên Quan sử dụng năng lực không có tác dụng phụ, chân mày bọn họ mày lại giãn ra lần nữa.
Hết chương 931.

Bạn cần đăng nhập để bình luận