Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 389. Sau này gọi ta là thành chủ!




“Cái này có gì để lựa chọn, không phải là chết thì là sống tạm trong vòng một trăm năm, chọn một cái.”
Đằng Sơn Điêu tộc cảm thấy Hoàng Đông Kiệt lợi dụng bọn họ dưỡng cổ, chờ dưỡng béo tốt thì làm thịt bọn họ.
“Vậy ngươi chọn cái nào?”
“Cái này còn phải chọn sao, dĩ nhiên là chọn sống một trăm năm.”
Nghe hỏi, Đằng Sơn không chút do dự chọn cái này, hắn không cho rằng hết hạn một trăm năm Hoàng Đông Kiệt sẽ buông tha bọn họ, nhưng sống thêm một trăm năm cũng thỏa mãn. “Các ngươi cũng quá lo lắng, các ngươi chưa từng nghĩ tới khả năng hắn nói đều là sự thật. Nếu hắn thật lòng muốn mang đến trật tự mới cho yêu giới thì sao, quy tắc mới đấy!”
Khổng tước nữ Tử Tiêu thấy bọn Hầu Đại Thiên đều im lặng tiếp nhận sống, kết quả như vậy nàng cũng không thấy bất ngờ gì.
Nàng không có biểu cảm gì khác, ngược lại còn suy nghĩ nhiều hơn đối với lời Hoàng Đông Kiệt nói, càng nghĩ càng cảm thấy có thể Hoàng Đông Kiệt nói sự thật.
“Có thể sao, tại sao hắn lại làm chuyện làm ơn mắc oán như vậy?”
“Đằng Sơn nói đúng, không có lợi không dậy sớm, phí nhiều sức như vậy làm ra nơi tụ tập yêu tộc tương thân tương ái, không thể không có mục đích.”
“Có phải là Thiên Yêu thành có cách hóa giải tác hại do hắn ăn yêu quá nhiều không, cho nên mới...”
Bọn Hầu Đại Thiên có lòng tin rất thấp.
“Nếu như hắn thật lòng muốn làm ra nơi tụ tập yêu tộc như vậy thì sao!”
Khổng tước nữ Tử Tiêu nói khiến cho quần yêu ở hiện trường trầm mặc một hồi.
“Nếu đó là sự thật, đó là phúc phần của yêu tộc.”
Lời nói của Hầu Đại Thiên khiến quần yêu ở hiện trường không hề xuất hiện tiếng nghi ngờ. “Chúng ta có một trăm năm, có thể chậm rãi quan sát hắn, nếu như hắn thật sự làm như vậy, chúng ta đi theo hắn cũng không phải là không thể.”
Lời này vừa nói ra quần yêu hiện trường đều khẽ gật đầu.
“Thuộc hạ bái kiến đại nhân!”
Thương lượng ra kết quả, đám quần yêu bắt đầu tỏ thái độ, dưới sự dẫn dắt của bọn ngũ yêu Tử Tiêu, ngũ tộc nửa quỳ tỏ vẻ trung thành với Hoàng Đông Kiệt.
“Sau này gọi ta là thành chủ!”
“Thuộc hạ bái kiến thành chủ!”
Được Hoàng Đông Kiệt nhắc nhở, quần yêu hiện trường lại đổi giọng lần nữa.
“Đừng nhúc nhích!”
Yêu lực tinh khiết của Hoàng Đông Kiệt được truyền vào quần yêu, chẳng qua hành động của Hoàng Đông Kiệt khiến cho sắc mặt bọn Tử Tiêu xuất hiện chút giãy dụa, rõ ràng bọn Tử Tiêu lầm tưởng Hoàng Đông Kiệt lo lắng bọn họ, phải dùng thủ đoạn đặc thù khống chế bọn họ.
Có điều bọn họ vẫn là nhận mệnh, có thể sống thì cái gì cũng chịu được.
Nhưng ngay sau đó bọn họ đã rất sợ hãi. Thương thế trên người bọn họ đang nhanh chóng khôi phục, thì ra Hoàng Đông Kiệt không phải thiết lập trấn giữ trên người bọn họ mà là trị liệu cho bọn họ.
“Đa tạ thành chủ đại nhân!”
Hoàng Đông Kiệt giơ tay lên, đám quần yêu đều không tự chủ được đứng lên.
Điều này khiến cho khổng tước nữ Tử Tiêu vừa mới trở thành yêu vương hoảng sợ, không hổ là yêu vương cấp ba trong truyền thuyết, hành động rất nhỏ có thể ảnh hưởng đến hành động thân thể của nàng.
Hoàng Đông Kiệt vung tay lên, nơi lúc trước bị thiên bức vương phá hỏng đã thay đổi hoàn toàn, thành nội, đường phố, quảng trường đều dựa theo ý nghĩ của Hoàng Đông Kiệt hiện ra từng cái một.
Quần yêu nhìn quần thể kiến trúc thịnh thế độc đáo lại vô cùng xa hoa, cũng không thể tin được nơi này chính là nhà của bọn họ sau này.
Quần thể kiến trúc thịnh thế như thế, có lẽ thành trì kinh thành nhân tộc cũng không bằng một phần vạn nơi này.
Trải qua nhiều kiếp như vậy, Hoàng Đông Kiệt cũng có chút hiểu biết đối với phương diện kiến trúc, vì thế hắn dựa theo suy nghĩ của mình làm ra một quy hoạch thành trì có quy cách cổ đại bậc trung.
Nhưng dù là quy cách cổ đại bậc trung thì ở trước mặt một đám quần yêu chưa từng thấy qua thế gian cũng là thuộc về quần thể kiến trúc hoa lệ thế gian không nên có...
Sau khi phân chia tốt các con đường chính, sông nước nội thành, các khu vực lớn, Hoàng Đông Kiệt mới thành lập phủ thành chủ ở giữa thành.
Phủ thành chủ cao lớn hiện ra, lại một lần nữa khiến cho quần yêu kinh ngạc không thôi. Hoàng Đông Kiệt không để ý đến sự thay đổi nội tâm của quần yêu hiện trường, vung tay lên, chuyển quần yêu đến đại sảnh hội nghị trong phủ thành chủ, chuẩn bị cử hành hội nghị thành chủ lần thứ nhất.
“Hãy nói lên ý kiến của mỗi người, làm sao để Thiên Yêu thành trở thành thánh địa trong mắt yêu quái thiên hạ?”
Nội tâm Hoàng Đông Kiệt tuy rằng có phương án, nhưng sau này vì để hắn có thể lười biếng rảnh bàn tay, hắn quyết định khảo sát quần yêu ngay tại chỗ, xem trong quần yêu có quản lý hữu ích hay không.
Quần yêu bị thành chủ vung tay lên chuyển đến đại sảnh hội nghị còn chưa kinh hồn chưa định, lại phải nghĩ biện pháp vì tương lai thịnh vượng của Thiên Yêu thành.
Lúc này quần yêu đều nhìn ra được đây là một cơ hội thể hiện bản thân trước mặt thành chủ, nội tâm cũng hơi rục rịch.
Nhưng đa số bọn hắn đều là yêu không có văn hóa gì, kêu bọn họ đánh đánh giết còn có thể, kêu bọn họ ra chủ ý thì quá làm khó bọn họ rồi.
Bọn Tử Tiêu, Đằng Sơn, Hầu Đại Thiên nhìn nhau, ngoại trừ Tử Tiêu ra, bốn yêu khác đều muốn cho thành chủ thấy giá trị của bọn họ.
Khổng tước nữ Tử Tiêu đã là yêu vương, dù chỉ là yêu vương cấp một nhưng ở trước mặt thành chủ cũng thuộc về một đại tướng, địa vị của Tử Tiêu trong mắt thành chủ tự nhiên cao hơn bọn họ một chút.
Bọn họ vì chủng tộc của mình mà suy nghĩ, tự nhiên muốn để thành chủ coi trọng mình, vì thế đầu óc bọn họ rất nhanh chuyển động.
“Thành chủ, quần yêu thiên hạ khát vọng nhất chính là có một nơi an nghỉ, chỉ cần tuyên truyền trật tự Thiên Yêu thành của chúng ta ra ngoài, tin tưởng Thiên Yêu thành rất nhanh sẽ trở thành thánh địa trong mắt yêu quái thiên hạ.”
Đằng Sơn khẩn cấp nói trước.
Hết chương 389.

Bạn cần đăng nhập để bình luận