Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1042. Quả quyết bỏ chạy rồi!




Ngày thứ bảy, vương quốc Murphil bị mất năm tòa thành bang.
Ngày thứ tám, vương quốc Murphil bị mất chín tòa thành bang, vương quốc Murphil chiến bại, dày vò nhất vẫn là Công Tước Rebouakt, nguyên nhân bởi vì kế hoạch này hắn là người đề nghị đồng thời là người tham dự.
Hiện tại vương quốc Agar và vương quốc Ilu liên quân thế như chẻ tre, khiến cho lãnh thổ của hắn trực tiếp bị ngâm nước hơn phân nửa.
Hiện tại hắn rất phiền não, nếu như không thể ngăn cản liên quân tiến công, Công Tước như hắn xem như là đi đời, hoặc có lẽ là đã đi đời rồi, trận chiến bại này dù sao cũng phải có người chịu trách nhiệm.
Hắn là người đề nghị, lại là người tham dự, dù cho hắn đánh đuổi liên quân, tổn thất của chiến tranh lần này cũng sẽ quy lên đầu của hắn. Lúc này hắn đang đang nghĩ cách bù đắp, muốn giảm thiểu tổn thất đến mức thấp nhất, thường dân của vương quốc Agar và vương quốc Ilu phấn khích, bọn họ cũng không ngờ rằng sẽ có xoay ngược như vậy, thắng lợi ai không vui vẻ chứ?
"Người chết nhiều không?"
Hoàng Đông Kiệt căn bản cũng không để ý đến việc chiến tranh chết bao nhiêu người, bởi vì bản thân Hoàng Đông Kiệt không phải là người của vương quốc Murphil. vương quốc Murphil chết bao nhiêu người, tại sao hắn phải đau lòng.
Về phần Hoàng Đông Kiệt là người của vương quốc nào, không đề cập tới cũng được, bởi vì ở thời kỳ thanh niên, vương quốc của Hoàng Đông Kiệt ra đời đã bị diệt.
"Đánh xong một trận, nhân số thương vong của vương quốc Murphil ít nhất tám vạn, nhân số thương vong của vương quốc Agar và vương quốc Ilu cũng ba, bốn vạn."
Coway đáp.
Nghe thấy chết rất nhiều người, ánh mắt của Luân Nạp liền sáng lên.
"Trận chiến tranh này cũng không biết đánh bao lâu, không thể để thi thể ở thung lũng bên kia cứ vậy mà thối rửa."
"Đi, nên hành động rồi."

Hoàng Đông Kiệt bảo toàn bộ đồng đội lên ma thảm phi hành, phất tay đẩy ngã nhà đất, bay về hướng thung lũng.
Đến chiến trường thung lũng, phát hiện binh sĩ của hai bên vương quốc Agar và vương quốc Ilu chết đi đều bị người nhà lần lượt mai táng, cũng có người chuyên trông coi.
Binh sĩ chết đi của vương quốc Murphil thì bị binh sĩ của vương quốc Agar cùng vương quốc Ilu thuận tay ném vào trong khe vùi lấp ngay tại chỗ.
"Tử Thi của vương quốc Murphil bên kia không có ai trông coi, trước tiên ngươi qua bên kia liếm thi, chờ hút xong thi khí bên kia thì nghĩ cách đến vương quốc Agar và vương quốc Ilu bên kia làm một đợt nữa."
Luân Nạp nghe được một từ liếm thi, luôn cảm thấy là lạ, nhưng hành vi của hắn không khác gì liếm thi, lười phản bác cái gì, liền mò về phía nơi chốn xác của vương quốc Murphil bên kia.
Thời gian ngắn ngủi hai ngày, Luân Nạp ở nơi chôn xác của vương quốc Murphil bên kia đừng nhắc vui sướng đến mức nào, theo với thi khí liên tục không ngừng nhét vào, thực lực cá nhân triệt để bành trướng.
Thực lực ước chừng không kém Coway bao nhiêu, đây chính là chỗ bá đạo của Thi Vu, thi khí có đầy đủ là có thể trưởng thành nhảy vọt. Trong lúc Luân Nạp hấp thu thi khí, cũng có Thi Vu khác muốn tới đây liếm thi, kết quả bị Hoàng Đông Kiệt đuổi đi.
Vương quốc Agar cùng vương quốc Ilu chuyên môn trông coi thi thể binh sĩ cũng phát hiện động tĩnh chỗ chôn xác của vương quốc Murphil bên kia, nhưng bọn hắn không có xen vào việc của người khác.
Bọn họ biết một số Tà Linh, Thi Vu và sinh vật hắc ám có sở thích đặc biệt đối với thi thể, vì vậy bọn họ mới không đem thi thể binh lính của vương quốc Murphil hoả táng, mà lựa chọn vùi lấp ngay tại chỗ.
Mục đích là để sinh vật hắc ám ăn no những thi thể này, đừng tới chỗ bọn họ gây sự.
"Lão gia tử, liên quân hai nước cùng vương quốc Murphil đình chiến toàn diện, nguyên nhân là Giáo Đình tham gia, ép bọn họ không thể không đình chiến."
"Giáo Đình đột nhiên tham gia, có thể là bởi vì Bạch Ma Quỷ."
Coway đột nhiên mang về một đạo tin tức, nhưng mà tin tức này cũng không khiến cho Hoàng Đông Kiệt bọn họ có bao nhiêu phản ứng.
Chiến tranh đánh tới loại trình độ này, vương quốc Agar cùng vương quốc Ilu đã chiếm được tiện nghi, tiếp tục đánh tiếp cũng không tiêu diệt được vương quốc Murphil, chỉ có thể mất công tiêu hao lực lượng.
Không có Giáo Đình tham gia, bọn họ cũng sẽ nghĩ cách đình chỉ chiến tranh.
"Bạch Ma Quỷ, bỏ đi, Giáo Đình cùng người của Giáo Đình Hắc Ám hiện đang giao phong, vòng xoáy phiền toái này cũng không cần bước vào cho khoẻ."

Hoàng Đông Kiệt chán ghét phiền phức, thêm với bây giờ còn phải bảo vệ Luân Nạp, để phòng sinh vật hắc ám khác chạy tới quấy rối, so với phiền toái không cần thiết, đồng đội càng quan trọng hơn.
Lại một ngày, Luân Nạp cuối cùng cũng hấp thu xong thi khí của vương quốc Murphil bên kia, khí tức trên người đã vượt qua Coway.
"Đoàn trưởng, hay là bỏ đi, binh sĩ canh gác của hai phe kia cũng không ít."
Luân Nạp mặc dù cũng muốn đi đến hai bên thu gặt một đợt, nhưng hắn không muốn gây nên phiền toái không cần thiết cho đoàn mạo hiểm Phá Hiểu.
"Tới cũng tới rồi, tại sao phải từ bỏ, ngươi không trở nên mạnh mẽ, sau này ta làm sao nằm thắng?”
"Yên tâm, không để bọn họ nhìn thấy chúng ta là được, cách tốt nhất chính là đánh đuổi bọn họ."
Ma lực trên người Hoàng Đông Kiệt bành trướng, mặt đất xuất hiện từng vong linh bao phủ đỉnh núi lớn, triệu hoán ma pháp trận, mặt đất hơi rung lên, vô số đại quân đầu lâu từ mặt đất bò ra.
Không giống với Vong Linh Pháp Sư Finncrane, Ma Lực của Hoàng Đông Kiệt mênh mông, đại quân cô lâu đều là cô lâu binh tinh chất.
Từng bộ xương cao, xuyên Cốt Giáp, mang theo trường thương đại đao, liếc nhìn lại, còn hung hãn hơn so với kỵ binh tinh nhuệ.

Mấu chốt là đám đại quân cô lâu chằng chịt này biết xếp thành hàng dọc, bước tiến chỉnh tề đi về phía trận doanh của vương quốc Agar và vương quốc Ilu.
Đạp đạp đạp
Tiếng dậm chân chỉnh tề nhất thời khiến cho binh sĩ của vương quốc Agar và vương quốc Ilu rối loạn lên.
Hết chương 1042.

Bạn cần đăng nhập để bình luận