Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1508: Hoa khôi cuối cùng cũng thất thân!

Chương 1508: Hoa khôi cuối cùng cũng thất thân!Chương 1508: Hoa khôi cuối cùng cũng thất thân!
La Tinh Phong hiểu ra, bất lương soái hẳn là vì khuôn mặt này mới chọn cách lánh đời, bọn họ ở Trấn Võ Ty mới không có thông tin về bất lương soái, cho đến khi bất lương soái lánh đời chán mới ra ngoài tìm việc làm.
"Bệ hạ đã chú ý đến những thay đổi của trấn Trường An, cộng thêm việc ngươi dâng thuốc giải có công, bệ hạ chắc chắn sẽ không thiếu phần thưởng cho ngươi."
"Nếu ngươi muốn Bất Lương Nhân tách khỏi Trấn Võ Ty thì còn phải cần một thời gian nữa." "Trừ khi ngươi đột phá đến Tiên Thiên đỉnh phong, đồng thời có công lao to lớn, đến lúc đó đừng nói đến việc tách ra, Bất Lương Nhân trở thành một thế lực ngang hàng với Cẩm Y Vệ và Trấn Võ Ty cũng có thể."
"Bất Lương Nhân có thể trở thành một trong tam đại tổ chức của vương triêu Đại Võ hay không thì phải xem vận may của bất lương soái ngươi rồi."
La Tinh Phong vẽ ra một viễn cảnh lớn.
"Cẩm Y Vệ đối nội, Trấn Võ Ty đối ngoại, ngươi không sợ Bất Lương Nhân chúng ta cướp hết quyền lực của các ngươi sao?”
Hoàng Đông Kiệt cười tủm tỉm nói.
Do Hoàng Đông Kiệt lúc này vẫn chưa đeo mặt nạ, nên khuôn mặt xương xẩu này khi cười lên quả thực vô cùng đáng sợ.
La Tinh Phong biết bất lương soái là người có năng lực, một người có năng lực không nên bị hạn chế ở trấn Trường An, hắn cần một sân khấu lớn hơn để phát huy tác dụng. Muốn vực dậy một triều đại sắp lụi tàn, nhân tài là điều không thể thiếu, người có năng lực khống chế cục diện càng không thể thiếu.
"Nói một câu đóng cửa bảo nhau, vương triều Đại Võ đang bước vào giai đoạn cuối, đây là kinh thành thì tình hình có thể tốt hơn một chút, bên ngoài thì lại là một tình cảnh khác."
"Vì vậy triều đình cần sức mạnh, bởi vì hiện tại chỉ dựa vào Cẩm Y Vệ và Trấn Võ Ty là không đủ."
"Các tiết độ sứ và phiên vương khắp nơi đều mở rộng thế lực của mình, đừng thấy bọn họ hiện giờ còn ngoan ngoãn, chờ khi đại loạn đến, bọn họ đa phần sẽ là nguồn gốc của hỗn loạn."
"Môn phái san sát, võ giả lấy mạnh hiếp yếu, nhiều nơi thiên tai nhân họa, dân chúng phiêu dạt khắp nơi, chuyện chết đói thường xuyên xảy ra."
"Nếu Bất Lương Nhân có thể trỗi dậy, mà ngươi lại có thực lực đó thì ta không phản đối."
"Không cần ta phải nói nhiều, ngươi thống lĩnh Bất Lương Nhân đã một thời gian, tình hình vương triều Đại Võ ra sao, ngươi không thể không biết."
Bất lương soái muốn Bất Lương Nhân cất cánh, chắc chắn sẽ nghĩ cách tăng cường thực lực của Bất Lương Nhân mà nhất định không thể thiếu đan dược của Tiêu Dao công tử.
Muốn Bất Lương Nhân trỗi dậy, còn có một lý do quan trọng nữa là bất lương soái và Tiêu Dao công tử có quan hệ không hề nhỏ.
Tiêu Dao công tử có thể luyện chế Phá Cảnh Đan, tăng tỷ lệ thành công đột phá từ Hậu Thiên đỉnh phong lên Tiên Thiên, chắc chắn cũng có thể luyện chế ra các loại đan dược khác tăng thực lực.
Dù sao thời gian dành cho bọn họ không còn nhiêu, một khi Trương lão thần tiên qua đời, bọn họ đều chưa chuẩn bị xong thì hỗn loạn sẽ bắt đầu.
Tương lai tam đại tổ chức của triều đình, chỉ cần Trấn Võ Ty không phải là kẻ lót đáy thì như vậy là đủ rồi.
Bất Lương Nhân thuộc về triều đình, thực lực của Bất Lương Nhân tăng lên thì tương đương với việc sức mạnh của triều đình cũng tăng lên.
La Tinh Phong không có lý do gì để phản đối Bất Lương Nhân trỗi dậy, chờ đến khi Bất Lương Nhân trỗi dậy, Nhìn vào tình nghĩa trước đây Trấn Võ Ty từng là cơ quan cấp trên của Bất Lương Nhân, ít nhiều gì hắn cũng muốn bất lương soái mua một ít đan dược cho hắn, chia cho hắn một ít là được rồi.
Bất lương soái lấy được đan dược từ Tiêu Dao công tử chắc chắn dễ dàng hơn những người khác, chỉ riêng điểm này đã đủ rồi.
"Cho dù ngươi phản đối cũng vô dụng, mục đích của ta là đưa Bất Lương Nhân phát triển mạnh mẽ, hơn nữa cơ hội của chúng ta sắp đến rồi."
La Tinh Phong nhìn thấy dáng vẻ kín như bưng của bất lương soái, biết Bất Lương Nhân chắc chắn có hành động gì đó, điều này khiến hắn nghi ngờ, quyết định sau khi trở về sẽ cho người chú ý nhiều hơn đến Bất Lương Nhân.
"Sớm thôi, ngươi sẽ biết, ăn cá đi."
La Tinh Phong lập tức nheo mắt hỏi.
"Cơ hội? Cơ hội gì?"
Hoàng Đông Kiệt cười mà không trả lời, kêu hắn ăn cá làm La Tinh Phong thật tò mò.
Hoàng Đông Kiệt cười nói.
Thời gian trôi qua, hai vị đại lão ăn cá cứ thế mà giải tán.
"Tình hình đến mức nào rồi?"
Đợi La Tinh Phong rời đi, Hoàng Đông Kiệt liền gọi Lý Quý đến hỏi.
"Thế lực của thái tử rất lớn. Cho dù Trương Vi Dân có bố trí nhiêu hậu chiêu trước khi chết, Địch Nhân Kiệt nhắm vào thái tử vẫn không thể làm thái tử thương cân động cốt."
Lý Quý cung kính trả lời.
"Xem ra Tư Mã An Minh vẫn đang quan sát, vậy thì giúp Địch Nhân Kiệt xé mở một lỗ hổng tạo cơ hội cho Tư Mã An Minh được đục nước béo cò."
"Vâng, đại soái!"
Lý Quý nhận lệnh liên đi xuống sắp xếp.
"Ngươi đúng là hiểu rõ thói quen của bổn soái, hễ bổn soái rảnh rỗi, ngươi liền tìm đến."
Hoàng Đông Kiệt nhìn người nữ nhân mặc trang phục vô cùng gợi cảm trước mắt, da trắng như tuyết, đường cong quyến rũ, mỗi ánh mắt, nụ cười đều toát lên vẻ yêu kiều của Đắc Kỷ.
Một mùi hương hoa lan thoang thoảng, đây là hương thơm cơ thể của nữ tử khiến người ta lưu luyến không quên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận