Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1348

Chương 1348: Cường giả võ đạo tới kinh thành Hoàng Đông Kiệt nghe xong một bàn này, lại nghe một bàn khác, lòng bà tám vẫn rất nồng đậm. Sau đó hắn nghe thấy nữ tướng quân bách chiến bất bại kia. Đây là một kỳ nữ tử, nàng là con nhà tướng, thân là nữ tử, vốn dĩ không thể vào quân đội, nhưng không biết nàng đã dùng cách gì, khiến cho phụ thân của nàng đồng ý dùng công huân của tổ tiên trao đổi với Hoàng Đế để nàng đến quân đội rèn luyện hai ba năm. Thế là mười bốn tuổi nàng đã theo cha nàng đến quân đội lịch luyện, ai ngờ nàng vừa đi liền xảy ra chuyện không thể ngăn cản, nàng trổ hết tài năng, khiến cho tất cả mọi người đều nhìn với cặp mắt khác. Hai, ba năm trôi qua, trên người nàng đã tích lũy được quân công mà người thường khó có thể tưởng tượng nổi, nàng không nỡ rời bỏ quân đội, nhưng lịch luyện đã xong.
Giữa lúc nàng phải rời khỏi quân đội, phụ thân nàng đột nhiên bệnh cũ bạo phát. Kết quả bệnh cũ bạo phát quá mạnh mẽ, cha nàng cầm cự không đến ngày thứ hai, người liền đi rồi.
Quân đội không thể không có chủ soái, thêm với quân địch áp bức quá chặt, trong khoảng thời gian ngắn không tìm được chủ soái thích hợp đảm đương, không có cách nào cả, nàng chỉ có thể tạm thời nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy tiếp quản quân đội của phụ thân.
Sau khi tiếp quản quân đội của phụ thân, nàng còn làm tốt hơn cả phụ thân nàng. Chiến tích cũng càng hiển hách hơn, Hoàng Đế thấy được tài năng quân sự của nàng lợi hại như vậy, liền ngầm để nàng tiếp quản chức vị của cha nàng. Nhưng chỉ là ngâm thừa nhận, mệnh lệnh chính thức vẫn chưa từng ban xuống, có thể là bởi vì nàng là thân nữ tử, cũng có thể là bởi vì những nguyên nhân khác.
Nhưng bất kể như thế nào, bởi vì sự tồn tại của nàng, nàng đã cứng rắn nâng cao địa vị của nữ tử thời đại này.
Đến nay, nàng mới mười chín tuổi!
Thời đại này thiên chỉ kiêu tử rất nhiều, ngoại trừ một số ít có tài năng xuất chúng, những người tài năng khác trước mặt nàng thành tựu và danh vọng đều nhạt nhòa.
Hơn nữa, nàng còn rất xinh đẹp, mang vẻ đẹp hoang dã, giống như một con ngựa hung dữ, thu hút vô số nam tử đây tham vọng đến chinh phục nàng.
Nhưng cho đến nay nhân sĩ giang hồ, võ đạo thế gia đều không nên nghĩ tới, ngay cả quân doanh cũng bọn họ cũng không vào được, càng không có tư cách tiếp xúc với vị kỳ nữ này.
Vương công quý tộc đều có cơ hội, nhưng vị kỳ nữ này không ngốc, những hoàng tử và thế tử đó quan tâm đến binh quyền của nàng, mà nàng lại không muốn tham gia vào cuộc chiến tranh giành vị trí đó. Muốn tránh né cũng khó tránh khỏi nên những người muốn đến gần nàng đều được sắp xếp trải qua thao luyện cường độ cao, công tử ca trong nhà ấm sao có thể chịu đựng gian khổ như vậy, nên cứ vậy mà bọn họ lần lượt rời đi.
"Lấy thân nữ tử suất lĩnh mười vạn quân đội ở mặt đông biên cảnh đối kháng với Bách Việt quốc!" "Mặc dù thực lực Bách Việt quốc không mạnh lắm và được coi là một quốc gia nhỏ, nhưng một nữ tử có thể chưởng quản mười vạn quân đội mà không gặp vấn đề gì, còn thường có thể giành được những chiến thắng nhỏ!"
"Nữ tử có thể làm được điều này quả thực là một kỳ nữ!"
Hoàng Đông Kiệt đã chứng kiến vô số nhân tài nhưng trong một thế giới mà địa vị của phụ nữ cực kỳ thấp kém, một nữ tử có thể đạt được thành tích như vậy thì quả là không hề đơn giản. Điều này khiến Hoàng Đông Kiệt hơi tò mò về nàng, nhưng hắn chỉ tò mò về vẻ đẹp hoang dã của nàng mà thôi, nam nhân mà, khi nghe thấy trước mặt có một mỹ nữ ngoại quốc thì không khỏi tò mò liếc nhìn một cái.
Tuy hơi tò mò nhưng điều quan trọng là thứ Hoàng Đông Kiệt không thiếu nhất chính là thời gian, sau này có cơ hội liếc mắt một cái cũng không muộn.
Một ngày không có nhiều tin tức, Hoàng Đông Kiệt ở lại khách điếm thêm vài ngày, ngày nào cũng ngồi ở chỗ cũ cạnh cửa sổ.
Vì hắn đặt tiền trên mặt bàn trước quầy khách điếm nên dạo này trong khách điếm có nhiều người hơn nên hắn nghe được nhiều tin tức hơn.
Ngoại trừ nhân sĩ giang hồ, còn có một số thế lực và người của Trấn Vũ Ty cũng đang hỏi thăm chủ khách điếm tin tức về người đã để tiền trên bàn.
Dù sao kinh thành chợt có một cường giả võ đạo không rõ lai lịch xuất hiện sẽ luôn thu hút sự chú ý của một số người.
Mục đích của cường giả võ đạo này tới kinh thành là gì?
Cường giả võ đạo này có phải vì mình mà tới không?
Liệu cường giả võ đạo này có thể mượn dùng được không?
Những điều này đều phải cân nhắc, nhưng kỹ năng diễn xuất của chủ khách điếm tốt đến mức những người này không tìm được thông tin gì có giá trị. Chỉ biết là người kia thân hình cường tráng, đội một chiếc mũ tre, không bao giờ lộ mặt trước mặt tiểu nhị và những người khác, hắn vội vàng ở lại khách điếm chưa đầy một đêm rồi rời đi. Chỉ có chút tin tức này làm cho rất nhiều người cũng không biết đi nơi nào tìm người. Hoàng Đông Kiệt thấy nhiều người tìm kiếm mình cũng không thèm để ý, ba ngày nay hắn đã nghe được rất nhiều tin tức.
Đẳng cấp võ giả ở thế giới này từ thấp đến cao: nhập phẩm, tam phẩm, nhị phẩm, nhất phẩm, Hậu Thiên, Tiên Thiên, Tông Sư, Đại Tông Sư, giống với thế giới nơi Hoàng Đông Kiệt làm vương gia nhưng võ giả cao cấp thì quá ít.
Trên thế giới này rất nhiều người chỉ dừng lại ở Hậu Thiên trở xuống, những người đạt đến Hậu Thiên là tầng lớp trung lưu chính phái, hậu kỳ Hậu Thiên và đỉnh phong Hậu Thiên đều có thể xưng là đại cao thủ.
Những người đã bước vào Tiên Thiên đều là cường giả Tông Sư võ đạo còn ít hơn, dường như toàn bộ triều Đại Võ Vương chỉ có chưa đến mười cường giả Tông Sư.
Tuy rằng đây là số lượng Tông Sư ở bề ngoài, nhưng con số ở bề ngoài lại quá ít, cộng thêm bên trong nữa thì có thể nhiều được bao nhiêu.
Những võ giả Tiên Thiên thông thường có thể chiến đấu chống lại ba đến bốn trăm binh lính vũ trang chính quy.
Những võ giả Tiên Thiên tinh anh có thể chiến đấu chống lại bảy đến tám trăm binh sĩ vũ trang chính quy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận