Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 845. Không đủ!




Mọi người ở hiện trường vừa nghe, đầu tiên là sửng sốt, đợi bọn hắn bừng tỉnh. Xoát xoát xoát
Từng người một đều bật dậy khỏi chỗ ngồi.
Bọn họ nghe thấy cái gì vậy?
Thần Y, hắn là Thần Y, Thần Y có thể cải tử hoàn sinh kia.
Lúc này ánh mắt của bọn họ trợn tròn lên, như thể đem dáng vẻ của Hoàng Đông Kiệt vĩnh viễn ghi nhớ ở trong lòng. Đây chính là sự tồn tại thần bí cùng cấp với Mạt Nhật.
Ngày hôm nay rốt cuộc đã hiện thân ở trước mặt mọi người...
Khoảnh khắc biết được Hoàng Đông Kiệt là Thần Y, trong lòng mọi người chỉ nghĩ trăm phương ngàn kế nịnh bợ. Bàng gia gì đó, Kính Hồ y trang gì đó, đều đã không còn quan trọng.
Thần Y cũng ra mặt rồi, việc này đã thành định cục rồi.
Bọn họ đâu còn có tâm tư để ý đến chuyện này, có được hữu nghị với Thần Y mới là quan trọng nhất. Một bàn của Mục Cảnh Dịch kia đều ngây ngốc nhìn nhau, như thể bọn họ đã bỏ lỡ 100 triệu. Vừa rồi Thần Y an vị ở bên cạnh bọn họ, sao bọn họ lại không nắm bắt cơ hội chứ.
Cho dù nói hai câu giúp Hoàng Khải, nói không chừng cũng có thể khiến cho Thần Y nhớ đến bọn họ. Hiện tại thì hay rồi, để cho Thần Y chuồn đi rồi.
Cái này còn khó chịu hơn so với một đại cơ duyên vụt mất ở ngay trước mặt bọn họ.
"Ca, ngươi."
Hoàng Khải không ngờ rằng đại ca vì hắn, lại không tiếc bại lộ thân phận, điều này khiến cho hắn rất hổ thẹn.
Thực ra điều hắn không biết là, Hoàng Đông Kiệt bại lộ thân phận cũng không phải là vì hắn, là vì nhất thời ham vui mà thôi. Người Cố gia toàn bộ đều náo động, Hoàng Khải lại có thể là đệ đệ của Thần Y, bọn họ đây không phải là nhặt hạt vừng mà ném đi dưa hấu rồi ư?
Không, còn có cơ hội, Thần Y chịu tải quá nhiều lợi ích và năng lượng kinh khủng, người nhà họ Bàng đấu không lại Thần Y, Cố Vũ Linh cuối cùng vẫn là của Hoàng Khải.
Vừa nghĩ tới bọn họ có liên quan đến Thần Y, bọn họ cũng không khỏi kích động.
Người nhà họ Bàng vừa nghe thấy Hoàng Đông Kiệt là Thần Y, sắc mặt của bọn họ cũng thay đổi.
Bọn hắn bây giờ rốt cuộc đã hiểu được đám người Bạch Võ Thần Hạ Hồng Đông và Dạ Ma vì sao lại che chở Hoàng Khải như thế. Thì ra đứng đằng sau Hoàng Khải là Thần Y.
Bàng Thiên Thần có chút không biết làm sao, Thần Y tuy là xếp hạng thứ tư, nhưng tầm quan trọng của Thần Y còn lớn hơn so với vị thứ hai Thần Phạt, vị thứ ba Độc Long.
Người sáng suốt đều nhìn ra được Bàng gia bọn hắn đối đầu với Thần Y thì cực kỳ bất lợi, nhưng hắn vẫn là dùng ánh mắt mong đợi nhìn lão tổ nhà mình. Mong lão tổ có thể chống đỡ áp lực của Thần Y.
Bàng Tiên nhức đầu, hắn là một trong Đại Tông Sư của quốc gia, hắn càng hiểu rõ hơn ai hết tầm quan trọng của Thần Y đối với Diệu Vũ quốc. Càng quan trọng, càng cho thấy Thần Y đặc biệt đến thế nào.
Nói câu khó nghe, một tấm thẻ phục sinh của Thần Y có thể không đánh chết được hắn, nhưng nếu như Thần Y bỏ ra mười tấm thẻ phục sinh, 100 thẻ phục sinh, quốc gia nhất định sẽ động lòng, nhiều danh ngạch phục sinh như vậy, Thần Phạt, Độc Long cùng các Đại Tông Sư khác nhất định sẽ đỏ mắt phá huỷ hắn.
Về phần suy nghĩ động thủ với Thần Y, cái này chính là đang tìm chết, quốc gia không cho phép, cường giả siêu cấp khác cũng không cho phép. Hắn chỉ cần động ý niệm này, Bàng gia bọn họ có thể bị người ta quét sạch trong một đêm.
Vừa nghĩ tới việc hắn không làm gì được Thần Y, mà Thần Y lại có thể dễ dàng uy hiếp được tính mạng của người toàn tộc bọn hắn, khớp hàm của Bàng Tiên đều hơi cắn chặt lên.
Hà Nhạc Lễ vẻ mặt vô cùng nặng nề, nếu có người khinh thường Kính Hồ y trang bọn họ, hoặc là không coi Kính Hồ y trang binh họ ra gì.
Cũng chỉ có Thần Y này.
Nếu như là người khác, đem Kính Hồ y trang bức ép hắn, bách phát bách trúng. Nhưng nếu như đem ra đối phó với Thần Y, vậy không khác gì là muốn chết.
Nói không chừng Kính Hồ y trang trực tiếp vứt bỏ hắn. "Ngươi nhìn cho rõ đây, cái gì là lấy thế đè người."
Hoàng Đông Kiệt chuẩn bị hiện trường dạy đệ đệ hắn một đạo lý, bảo hắn không cần nói, thành thật nhìn.

"Thả nàng ra"
Hoàng Đông Kiệt nhìn về phía Cố Tùng Lương, bảo hắn gỡ bỏ khống chế đối với Cố Vũ Linh.
Cố Tùng Lương đương nhiên không dám cự tuyệt, vội vã quay đầu bảo Dị Năng Giả phía sau hắn giải trừ khống chế đối với Cố Vũ Linh. Vừa lấy lại quyền khống chế thân thể, Cố Vũ Linh nhìn cũng không thèm nhìn Bàng Thiên Thần một cái, nhanh chóng chạy đến bên cạnh Hoàng Khải.
Bàng Thiên Thần vì Cố Vũ Linh làm nhiều chuyện như vậy, cho rằng Cố Vũ Linh sẽ liếc nhìn hắn một cái, ai ngờ rằng Cố Vũ Linh trực tiếp lướt qua hắn, cũng không thèm nhìn hắn, điều này khiến cho trong lòng hắn rất thất vọng.
Hắn làm những thứ này đều là vì cái gì chứ? "Nói đi, việc này giải quyết như thế nào?"
Hoàng Đông Kiệt bình tĩnh nhìn về phía người nhà họ Bàng, hỏi bọn hắn việc này giải quyết như thế nào.
"Chúng ta nhận thua, các ngươi đưa nàng đi."
Bàng Tiên thay đổi thái độ, hắn đã không còn cái kiểu không có mặt mũi thì không được trước đó.
Trước khác nay khác, ai bảo người mà hắn đối mặt là Thần Y, vì tương lai của Bàng gia, hắn muốn không nhận thua cũng không được.
Bàng Thiên Thần nhìn thấy lão tổ nhận thua, muốn nói cái gì đó, lại nói không nên lời, tình thế đã như vậy rồi, chẳng lẽ hắn còn không nhìn rõ.
Chỉ là hắn...
"Không đủ"
Hoàng Đông Kiệt bình tĩnh nói.
Người của võ đạo thế gia khác lúc này tâm trạng rất thoải mái, trước đó Bàng gia không phải là một dáng vẻ cao cao tại thượng sao, hiện tại sao lại cụp đuôi làm người rồi.
Nhìn thấy dáng vẻ ăn nói khép nép của người nhà họ Bàng, đám người Mục Cảnh Dịch cảm thấy lần này tới đây quá đáng giá.
Hết chương 845.

Bạn cần đăng nhập để bình luận