Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1226. Sụp đổ!




“Ngươi lo lắng cho hắn sao? Haha, sao ngươi lại nghĩ một kẻ kiệt ngạo bất tuân như ta bây giờ đã trở thành một đứa trẻ ngoan hả!”
“Là bởi vì ngươi, thân tình đả động ta sao?”
“Nhảm nhí, nếu không có hắn, ta đã trở thành nhân cách phụ của Elafi ngươi rồi.’
Elafi Ellen cảm thấy em gái thật ngốc, lo lắng ai không lo, đi lo lắng lão quái vật kia.
“Ồ, cho nên ngươi khuất phục !”
“Hừ!”
“Lão già kia, ta sẽ bẻ gãy từng mảnh xương của ngươi, bắt ngươi phải bò trên mặt đất xin tha như Goblin bị gãy chân!”
Roza Aukin vừa dứt lời, mặt đất nứt ra, khi một cái hố lớn xuất hiện, bóng dáng Roza Aukin biến mất.
Những vòng sóng không khí lắc lư trong không trung, tiến sát vào mặt Hoàng Đông Kiệt.
“Thời gian tạm dừng!”
Hoàng Đông Kiệt giơ tay búng ngón tay, mọi thứ trong kết giới lỗ đen đều dừng lại.
Khoảnh khắc thời gian dừng lại, bóng dáng của Roza Aukin cũng xuất hiện giữa không trung trong giây lát, kết quả là đấu khí của Roza Aukin dâng cao, thời gian giam giữ xung quanh hắn cũng sụp đổ.
“Làm trò!”
Roza Aukin đạt đến cấp độ này, tác dụng của uy lực ma pháp đối với hắn càng ngày càng yếu, nhưng không thể nói là nó hoàn toàn không có tác dụng.
Vừa rồi hắn nháy mắt bị ma pháp thời gian bắt giữ, thậm chí trong chốc lát hắn cũng bị ảnh hưởng.
Dù đã kịp thời thoát khỏi xiềng xích của thời gian nhưng điều đó cũng cho thấy ma pháp thời gian của ông lão vẫn còn hiệu quả đối với hắn.
Điều này càng khiến cho hắn thận trọng hơn, ông già này là ma pháp sư đa hệ, ám hiểu nhất là ma pháp.
Nếu ông già này sử dụng ma pháp kỳ quái với hắn, nói không chừng hắn cũng sẽ trúng chiêu. Nghĩ đến đây, trong lòng Roza Aukin càng thêm sản sinh ác độc, không thể để ông già này sử dụng ma pháp được nữa.
Tốc độ toàn thân nhất quán, rút ngắn khoảng cách với ông già nhanh hơn.
“Thời gian tạm dừng!”
“Không gian cấm!”
“Thụ giới!”
“Hỏa vực!”
Hoàng Đông Kiệt chưa bao giờ là người chơi theo sách giáo khoa, Roza Aukin muốn cận chiến nhưng hắn lại không cho Roza Aukin toại nguyện, xuất ra đủ loại ma pháp vậy lấy vào Roza Aukin.
“Lão già kia, ngươi có bản lĩnh cũng đừng sử dụng ma pháp.”
Roza Aukin rất tức giận, mặc dù lực lượng của ma pháp thời gian đã suy giảm nhưng nó vẫn có thể đình chỉ thời gian của hắn trong giây lát, dù khoảnh khắc đó không đáng kể.
Nhưng ông già này đang chơi trò vô lại, tất cả thời gian của hắn đều là tức thời, trước khi kịp thở, ông già này sẽ lập tức đình chỉ thời gian hơn ba mươi lần.
Cộng với sự dây dưa của các ma pháp khác, hắn nhất thời không thể đến gần ông già.
“Ta là một pháp sư. Nguyên tắc đầu tiên của một pháp sư là không bao giờ để bất cứ ai đến gần mình!”
“Mặc dù ta là một pháp sư không làm việc đàng hoàng nhưng ta có quyền tự do sử dụng ma pháp hay không. Muốn đến gần hay không tùy thuộc vào bản lĩnh của ngươi!”
Hoàng Đông Kiệt đã lâu không sử dụng ma pháp vui vẻ như vậy, bây giờ mục tiêu là một con chuột đặc biệt mập mạp, đương nhiên phải dùng ma pháp cho hắn một đòn thật tốt.
“Ngươi nói đúng, ai lại không phải là một pháp sư không làm việc đàng hoàng.”
Không biết khi nào, Bạch Ma Quỷ đã xuất hiện ở bên trái Hoàng Đông Kiệt, một quả bóng đen có sức tàn phá khủng khiếp xuất hiện trên tay hắn tấn công Hoàng Đông Kiệt.
Hoàng Đông Kiệt lập tức sử dụng thời gian tạm dừng, nhưng vừa sử dụng thời gian tạm dừng, ma pháp thời gian đã bị bóng đen làm hỏng.
“Ầm!”
Ma pháp miễn dịch nháy mắt bao trùm toàn thân Hoàng Đông Kiệt, hắn dùng hai tay giao nhau để phòng vệ, trong tích tắc, hai người vì phản chấn mãnh liệt mà bị trượt lui ra ngoài.
Mỗi người lùi lại khoảng bảy tám thước rồi dừng lại.
Hai người đồng thời kinh ngạc, Bạch Ma Quỷ rất ngạc nhiên khi hai tay của ông già vẫn còn đó, hắn biết ma pháp của mình mạnh đến mức nào, ai ngờ được kết quả sẽ như vậy.
Hoàng Đông Kiệt rất ngạc nhiên khi ma pháp miễn dịch của mình mất đi hiệu lực, không vô hiệu hóa hoàn toàn đòn tấn công của Bạch Ma Quỷ, để cho Bạch Ma Quỷ thổi bay cánh tay và ống tay áo của mình.
Bị đánh lâu như vậy, không bị thương, chỉ là tay áo bị thổi bay.
“Ngươi đã dùng ma pháp gì?”
“Ngươi làm như thế nào?”
Hai người đồng thời phát ra nghi vấn, một người muốn biết ma pháp của Bạch Ma Quỷ là gì, một người muốn biết ông lão làm sao có thể ngăn chặn được đòn tấn công của mình.
“Ta là ma võ song tu. Ta không chỉ sử dụng ma pháp miễn dịch mà còn sử dụng đấu khí phòng ngự, đấu võ kỹ!”
“Nếu có khác biệt thì cơ thể của ta khỏe hơn những người khác một chút!”
Hoàng Đông Kiệt lại thực hiện một động tác đặc trưng khác, giơ tay lên, khép nhẹ ngón cái và ngón trỏ, để lộ một khe nhỏ, thân thể hắn chỉ khỏe hơn những người khác một chút như vậy thôi. Thực sự, chỉ một chút thôi!
“Ma pháp Băng Phôi, đây là kỹ năng độc nhất của ta!”
“Kỹ năng này có thể phá hủy mọi thứ, bất kể là thời gian hay không gian, chỉ cần là vật chất có căn có nguyên thì đều có thể bị phá hủy!”

“Ngươi có thể khiến cho ma pháp Băng Phôi của ta mất đi hiệu lực. Ngươi là người đầu tiên ta gặp được kể từ khi ta đến thế giới này!”
Bạch Ma Quỷ có đến có đi, cũng giới thiệu năng lực của mình với Hoàng Đông Kiệt.
“Người đầu tiên? Ngươi cũng là người đầu tiên. Đây là lần đầu tiên kể từ khi ta đến thế giới này, có người đánh nát quần áo của ta!”
Hoàng Đông Kiệt năng lực cười cười, khỏi nói đôi mắt hắn híp lại như một con cáo già.
“Ta thừa nhận ma pháp Băng Phôi rất mạnh, nhưng ta phải nói với ngươi một điều đáng tiếc!” “Điều đó có nghĩa là ma pháp Băng Phôi không còn là năng lực độc quyền của riêng ngươi nữa, ta cũng học xong!”
Hoàng Đông Kiệt vừa nói vừa vung tay lên, hai quả bóng đen mang thuộc tính giống như Bạch Ma Quỷ xuất hiện trong hai lòng bàn tay của hắn...
Hết chương 1226.

Bạn cần đăng nhập để bình luận