Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1588: Vu oan giá họa!

Chương 1588: Vu oan giá họa!Chương 1588: Vu oan giá họa!
Hoàng An Trạch thở ra một hơi, đưa mắt ra hiệu cho Hứa Vũ Huyên lui về sau.
Ngay giây tiếp theo, hắn xông về phía hộ vệ của Đinh Á Trình, nắm đấm như vũ bão.
Chuyện của Đại vương mới kết thúc được mấy ngày, hắn đã âm thầm đột phá đến Hậu Thiên hậu kỳ, nhưng những người này căn bản không đáng để hắn bộc lộ hơi thở của võ giả Hậu Thiên hậu kỳ.
Thiên kiêu giết địch vượt cấp là chuyện thường tình, huống chi hắn còn là yêu nghiệt, chỉ cần dùng thực lực Hậu Thiên trung kỳ là đủ để nghiên nát những người này.
Chẳng mấy chốc, dưới ánh mắt kinh ngạc của người dân trên phố, Hoàng An Trạch đã đánh ngã toàn bộ hộ vệ của Đinh Á Trình.
Hoàng An Trạch không dừng tay, đi thẳng về phía Đinh Á Trình, dọa cho Đinh Á Trình mặt mày sợ hãi, liên tục lùi về sau.
Con chó dữ cũng biết bảo vệ chủ, chắn trước mặt Đinh Á Trình, run rẩy gầm gừ với Hoàng An Trạch.
Đồ chói
"Đồ chó, ngươi dám!"
"Ngươi dám!"
Kết quả là hắn vừa lên tiếng, hắn đã bị Hoàng An Trạch tát một cái ngã xuống đất.
Đinh Á Trình thấy con chó của mình chết, ngay cả sợ hãi cũng quên mất, sắc mặt giận dữ, gào thét gì đó với Hoàng An Trạch.
"Chát!"
Đinh Á Trình bị đánh ngã xuống đất có chút không phản ứng kịp, vậy mà dám đánh hắn, cơn đau trên mặt khiến hắn tỉnh táo lại.
Hoàng An Trạch không nương tay, chân giơ cao rồi đột ngột hạ xuống, đầu chó vỡ tung, máu bắn tung tóe lên mặt Đinh Á Trình.
Hoàng An Trạch giọng lạnh lùng nói lại lân nữa.
Hoàng An Trạch mặt không biểu cảm túm lấy cổ áo Đinh Á Trình, nhấc hắn lên.
"Xin lỗi"
Hắn còn chưa nói hết lời, lại bị Hoàng An Trạch tát một cái.
"Ngươi!"
"Chát!
Lại một cái tát nữa cắt ngang lời nói của Đinh Á Trình.
"Ngươi chết chắc rồi, ta tuyệt đối sẽ không!"
"Chát
Không biết đánh bao lâu, mặt Đinh Á Trình sưng vù, cuối cùng cũng biết sợ.
"Chát!"
"Chát!
Tiếp theo đó, những cái tát giáng vào mặt hắn cứ liên tục không ngừng.
"Chát”
Đinh Á Trình vừa lên tiếng, lại ăn thêm một cái tát. "Đừng, đừng đánh nữa, ta, ta xin lỗi!"
Hoàng An Trạch nghe vậy mới ném Đinh Á Trình xuống.
"Đúng, xin lỗi, ta, ta sai rồi!"
Dưới sự đe dọa trong ánh mắt lạnh lùng của Hoàng An Trạch, Đinh Á Trình không thể không cúi đầu xin lỗi.
"Cút!"
Hoàng An Trạch quát lớn một tiếng, Đinh Á Trình vội vàng ra lệnh cho thuộc hạ dìu hắn dậy, rồi chạy mất dép.
"Phụ thân hắn là kẻ bênh vực người nhà, ngươi đối xử với hắn như vậy không sợ sao?"
Tuy Hứa Vũ Huyên cảm động trước sự che chở của Hoàng An Trạch dành cho nàng, nhưng nàng cũng lo lắng Hoàng An Trạch vì vậy mà đắc tội với một cường giả Thiên Tiên đỉnh phong.
"Đây là kinh thành, ta là Cẩm Y Vệ, lại còn là một bách hộ. Đây chỉ là chuyện trẻ con đánh nhau mà thôi, hắn muốn ra mặt vì con trai mình thì cũng phải cân nhắc nhiều thứ!"
Hoàng An Trạch biết chỉ cần không giết Đinh Á Trình thì vấn đề sẽ không lớn, hắn không để chuyện này trong lòng.
Hứa Vũ Huyên biết ở kinh thành có rất nhiều người bảo vệ Hoàng An Trạch, nên không nghĩ nhiều nữa bèn theo Hoàng An Trạch trở về.
Chỉ là không ngờ chuyện vẫn xảy ra.
Đinh Á Trình dẫn theo thuộc hạ hùng hùng hổ hổ rời đi, nhưng trên đường về, một luồng sát khí đã bao trùm.
Hộ vệ biết có người sắp gây bất lợi cho thiếu gia của bọn họ nên nhanh chóng đi đường tắt công phủ.
Chỉ vì đi đường tắt mà bọn họ bỏ chạy vào một con hẻm vắng, khiến kẻ giết bọn họ trở không còn kiêng nể gì.
Một sát thủ đeo mặt nạ xuất hiện, không nói hai lời đã chém ngã tất cả những hộ vệ.
Đinh Á Trình sợ đến mức vừa lăn vừa bò, hắn tè ra quần.
"Hôm nay ngươi đã đắc tội với người không nên đắc tội, vì vậy ngươi phải chết!"
"Nhưng ngươi yên tâm, ta là người làm việc rất cẩn thận, thích bổ đao, đợi ta bổ đao những người hộ vệ này xong, rôi mới đưa ngươi lên đường!"
Sát thủ đeo mặt nạ không thèm để ý Đinh Á Trình dùng danh nghĩa phụ thân hắn để hù dọa, cố tình bổ đao trước mặt Đinh Á Trình.
"Là Hoàng An Trạch, chính là hắn!"
"Tại sao hắn phải giết ta, ta chỉ muốn lấy lại chút thể diện, không cần phải tàn nhẫn như vậy chứ?"
"Đáng ghét, Hoàng An Trạch, ta nguyên rủa ngươi không chết tử tết"
Đinh Á Trình thấy sát thủ đeo mặt nạ bổ đao xong đi về phía hắn, không còn đường thoát, hắn gào lên nguyền rủa Hoàng An Trạch.
Rồi hắn chết!
Cổ bị chém một nhát, sát thủ đeo mặt nạ dùng Tú Xuân đao.
Sát thủ đeo mặt nạ giết người xong không vội rời đi mà kiểm tra tình hình hiện trường.
Khi hắn thấy Đinh Á Trình viết một chữ dưới lớp đất che tay áo, một chữ
"Hoàng”, chỉ là chữ "Hoàng" này chưa viết xong chỉ viết được một nửa.
Nhưng có thể thấy Đinh Á Trạch muốn viết một chữ Hoàng.
Sát thủ đeo mặt nạ gật đầu hài lòng, hắn cố tình bổ đao trước mặt Đinh Á Trình, chính là muốn để Đinh Á Trình để lại bằng chứng. Bây giờ bằng chứng đã để lại, hắn thỏa mãn rời đi.
Hắn vừa đi, một sát thủ đeo mặt nạ khác xuất hiện cũng cầm Tú Xuân đao.
Khi sát thủ đeo mặt nạ thứ hai thấy xác chết tại hiện trường cũng ngẩn người, có người đã ra tay giết người trước hắn.
Khi hắn kiểm tra tình hình hiện trường, thấy dưới tay áo xác Đinh Á Trình che một chữ"Hoàng" chưa viết xong, hắn cũng gật đầu hài lòng, xem ra người ra tay trước hắn đã làm những gì hắn muốn làm.
Hắn không phá hỏng hiện trường, hắn xóa sạch dấu vết của mình rồi rời đi.
Hắn vừa đi, sát thủ đeo mặt nạ thứ ba lại đến, cũng cầm Tú Xuân đao.
Hành động của hắn giống với sát thủ đeo mặt nạ thứ hai, kiểm tra xong tình hình hiện trường, xóa sạch dấu vết của mình rồi hài lòng rời đi.
"Quả nhiên là nhân vật chính, không đi tìm rắc rối thì rắc rối sẽ tự tìm đến!"
Vẹt thấy ba sát thủ đeo mặt nạ của ba phe khác nhau rời đi, nó không hề ngạc nhiên, mãi đến khi thấy ngục tốt đến hiện trường, nó mới từ từ bay đi.
Trong một khu vườn chim hót hoa thơm, Mạc công tử đến từ Kim Quốc đang nghe thuộc hạ bẩm báo.
"Ngươi nói khi ngươi đến Đinh Á Trình đã chết, có người đã cướp mất việc làm của ngươi?" Cường giả đến bẩm báo nghe xong vội vàng gật đầu.
"Ta tưởng chỉ có những nước phiên thuộc ngoại triều như chúng ta không muốn yêu nghiệt của vương triều Đại Võ trưởng thành, không ngờ ngay cả bên trong vương triều Đại Võ cũng có người không muốn hắn sống!"
"Tiếp tục nhìn chằm chằm hắn, ta muốn xem hắn trốn thoát sự trả thù của một cường giả Tiên Thiên đỉnh phong như thế nào!"
Hứa phủ.
Hoàng An Trạch đưa Hứa Vũ Huyên về Hứa phủ, chuẩn bị rời đi, đột nhiên Hứa Vũ Huyên ngất xỉu trước mặt hắn khiến hắn sợ hết hồn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận