Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 323. Thu phục chuột vương!




“Một người chậm tìm từ từ thì hiệu suất tìm kiếm yêu quái quá thấp, xem ra phải nghĩ biện pháp nâng cao hiệu quả mới được.”
Liên tục hai ngày tìm không ra yêu ma quỷ quái, Hoàng Đông Kiệt cảm thấy năng lực cá nhân dù sao cũng có hạn, bắt đầu suy nghĩ dùng phương pháp gì để nâng cao hiệu quả.
Khi hắn đang suy nghĩ, hắn thấy một con chuột đi ngang qua, đột nhiên đôi mắt của hắn sáng lên.
“Kinh thành thứ không thiếu nhất chính là chuột, chỉ cần ta thu phục một con chuột vương làm việc cho ta, thì muốn tìm ra yêu ma quỷ quái còn không phải là đơn giản hay sao?”
“Kinh thành lớn như vậy, hẳn là có mấy con chuột vương tồn tại, hy vọng có chuột vương đủ điều kiện.”
Không phải chuột vương nào Hoàng Đông Kiệt cũng thu, có thu cũng phải thu loại sạch sẽ một chút, ví dụ như chưa từng ăn người hoặc là chưa từng làm ác.
Loại yêu vật này tuy rằng ít nhưng cũng không phải không có.
Trong vài ngày tiếp theo, Hoàng Đông Kiệt vừa tìm kiếm yêu ma quỷ quái cũng vừa chú ý đến động lực của chuột xung quanh.
“Trên người có yêu khí nhè nhẹ, hẳn là không sai.”
Trời cao không phụ lòng người, mấy ngày lưu ý Hoàng Đông Kiệt phát hiện trên người một con chuột có yêu khí nhè nhẹ.
Con chuột này chưa khai mở linh trí, trên người có yêu khí nhàn nhạt chứng tỏ nó thường xuyên tiếp xúc với yêu quái.
Lúc này con chuột đang ngậm kẹo hồ lô trong miệng đi về một phương hướng nào đó, trong suốt quá trình nó rất cẩn thận và không ngừng chú ý đến xung quanh.
Nó sợ có người hoặc yêu quái đi theo nó, từ sự cảnh giác của nó có thể thấy được yêu quái điều khiển phía sau nó thận trọng đến mức nào.
Hoàng Đông Kiệt thấy thế, khống chế cái bóng mượn sự tiện lợi của đêm tối vô thanh vô tức dung nhập vào trong bóng con chuột, giấu trong bóng quan sát nhất cử nhất động của chuột.
Không bao lâu sau, chuột bí ẩn tiến vào thông đạo ngầm từ cửa động, thông đạo dưới lòng đất thông suốt khắp nơi, thỉnh thoảng những con chuột khác sẽ nhìn vào thức ăn và đi sâu hơn.
“Có thể khống chế nhiều chuột như vậy, đạo hạnh của chuột vương này thật không đơn giản.”
Càng đi vào trong huyệt động, số lượng chuột càng nhiều, những con chuột này đều dâng thức ăn lên, phần lớn là thức ăn phổ biến.
Rất nhanh, Hoàng Đông Kiệt tiến vào trong một cái động rất rộng, cũng thấy con chuột vương vừa trắng vừa mập .
Con chuột vương màu trắng so còn lớn hơn mèo nhà bình thường, lông nhung trắng rất đáng yêu, lúc này nó đang lười biếng nằm trên chăn bông, cái đuôi dài thỉnh thoảng cuốn lấy thức ăn mà bọn chuột dâng lên để ăn.
“Hì hì...”
Đây là âm thanh của chuột vương phát ra, hai chân trước của nó lật sách của con người, đôi mắt tinh quái không biết nhìn thấy gì, thỉnh thoảng lại cười đê tiện.
“Yêu khí rất thuần túy, không có chút tàn hồn oan khí quấn thân, có đạo hạnh hơn hai trăm năm.”
“Thật sự là khó có được, sinh tồn ở kinh thành hơn hai trăm năm lại chưa từng làm ác.”
Hoàng Đông Kiệt càng nhìn càng hài lòng, quyết định thu phục con chuột vương đáng yêu này.
Vì phòng ngừa chuột vương chạy trốn, hắn giăng kết giới ra.
“Ai?”
Kết giới bao phủ toàn bộ huyệt động, chuột vương màu trắng lập tức phát giác, toàn bộ thân chuột xoay qua lập tức tiến vào trạng thái chiến đấu.
Hoàng Đông Kiệt không hề che giấu, cái bóng hắn cao cao như rắn hổ mang chúa, đồng tử tràn ngập bóng tối vô tận nhìn chằm chằm chuột vương.
Một khắc nhìn thấy thiên địch, chuột vương trắng bùng nổ.
Chuột đối với rắn, sự áp chế trong máu đối với chuỗi thức ăn tự nhiên khiến cho chuột vương kinh hồn nhảy dựng lên, dù cho xà ảnh này chỉ có đạo hạnh hơn một trăm năm, chuột vương cũng không sinh nổi chút ý niệm chiến đấu trong đầu.
Ngay lập tức nó chạy trốn, đây là hang ổ của nó, không ai quen thuộc hơn ở đây, nó có sự tự tin có thể trốn thoát.
“A!”
Chuột vương đụng vào kết giới vô hình, đau đến mức nó bịt mũi kêu đau.
Cũng có lẽ là vì thiên địch tồn tại, chuột vương nhịn đau cảm giác chung quanh đều bị đồ vật vô hình phong tỏa, biết đây là thủ đoạn của thiên địch.
Nó không hoảng sợ, đứng dậy, nhấc chân sau nhanh chóng giẫm lên ba lần, sau đó nó biến mất.
“Còn có thể lẩn trốn!”
Thấy chuột vương biết lẩn trốn, Hoàng Đông Kiệt không hoảng hốt chút nào, kết giới của hắn là một khối tròn, dưới đất cũng bị bao bọc bên trong.
Không bao lâu sau, chuột vương buồn bực từ mặt đất hiện ra, lúc này nó biết không đánh bại địch nhân trước mắt, nó trốn không thoát.
“Vì sao tìm tới ta, ngươi cảm thấy ta dễ bắt nạt sao?”
Phương pháp sinh tồn của yêu giới thêm tàn khốc, yêu quái ăn thịt người tăng trưởng tu vi, ăn đồng loại tăng trưởng tu vi càng nhiều.
Tuy nhiên tranh giành với đồng loại có sự nguy hiểm, không có thực lực áp chế tuyệt đối thì bình thường yêu quái sẽ không lựa chọn thôn phệ yêu loại khác.
Hơn nữa cắn nuốt các yêu loại khác cũng không tốt, trên thân thể yêu quái có tà khí, có khí ô uế và năng lượng tiêu cực khác, thôn phệ nhiều sẽ tẩu hỏa nhập ma.
Ngoại trừ yêu quái sạch sẽ và yêu quái do dược thảo thành tinh.
Hơn nữa yêu quái dược thảo thành tinh, những quái vật này có tính bổ dưỡng đặc biệt, là mục tiêu yêu ma quỷ quái và nhân loại tranh giành.
Chuột vương biết yêu lực trên người mình tích lũy từng chút một, rất thuần túy, cảm thấy ảnh xà này tới để cắn nuốt mình.
“Ngươi có bằng lòng trở thành thủ hạ của ta hay không!”
Tuy Hoàng Đông Kiệt hỏi như vậy nhưng giọng rất chắc chắn.
“Cái gì, làm thủ hạ của ngươi?”
“Ta không muốn!”
Chuột vương tự do quen rồi, nào chịu làm thủ hạ của người khác nên nó từ chối.
“Xem ra còn phải đánh phục ngươi!”
Hoàng Đông Kiệt động thủ, cái bóng hóa thành vô số tay vươn ra bắt chuột vương, chuột vương còn muốn chạy nhưng không gian trong kết giới chỉ lớn như vậy, chuột vương có chạy nhanh hơn cũng bị bắt được.
Chuột vương còn đang phản kháng, nó triệu tập chuột công kích Hoàng Đông Kiệt, nhưng chuột trong kết giới lại nhiều như vậy, vừa xông lên đã bị vô số cái bóng quật ra ngoài.
Chuột ngoài kết giới rất nhiều, rậm rạp chằng chịt, đáng tiếc chúng không đột phá được kết giới.
Cái đuôi chuột vương bị bắt lấy, nó còn đang phản kháng, nếu không phải phun lửa thì là cắn xé cái bóng, chọc Hoàng Đông Kiệt hóa ra mấy cái bóng, ngay cả tứ chi của chuột vương cũng bị trói lại.
Cứ như vậy, tứ chi của chuột vương bị kéo ra, giãy dụa bất đắc dĩ bị kéo ở giữa không trung.
“Ngươi có phục hay không?”
“Muốn thu phục gia, nằm mơ, có giỏi thì ngươi giết gia đi!”
Hoàng Đông Kiệt lắc Đầu lĩnh cái bóng hóa thành hai cây roi quất về phía chuột vương.
Hết chương 323.

Bạn cần đăng nhập để bình luận