Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1418: Cô nam quả nữ, ta hỏi ngươi có sợ không?

Chương 1418: Cô nam quả nữ, ta hỏi ngươi có sợ không?Chương 1418: Cô nam quả nữ, ta hỏi ngươi có sợ không?
"Phù- "
Y Tam Nương nhìn thấy một màn như vậy, cũng là không tự chủ được thở phào một hơi.
Dễ dàng miểu sát Tiên Thiên sơ kỳ, cường giả Tiên Thiên trung kỳ đặc biệt cực hạn có thể làm được, nhưng thiên hạ không có mấy người như vậy.
Nhưng Y Tam Nương không cho rằng Hoàng Đông Kiệt là Tiên Thiên trung kỳ, giết người một chút khí tức cũng không lộ, hắn chỉ có thể là Tiên Thiên hậu kỳ.
Điều này khiến cho Y Tam Nương hết sức chấn động, kinh thành này không hổ là nơi Ngọa Hổ Tàng Long, ngoại thành lại có thể ẩn giấu một vị Tiên Thiên hậu kỳ.
Đây chính là Tiên Thiên hậu kỳ đấy, phải biết rằng đột phá bốn cảnh giới nhỏ của Tiên Thiên còn khó hơn gấp mười, gấp trăm lần so với đột phá cảnh giới trước Tiên Thiên.
Bởi vì càng đột phá đến phía sau, càng khó khăn.
Kinh thành có ba bốn mươi cường giả Tiên Thiên, đây đã bao quát cường giả Tiên Thiên triều đình ở bên trong.
Một đại lão ẩn thân tại ngoại thành, nhìn thế nào cũng không hiện thực.
Tiên Thiên hậu kỳ chỉ có năm sáu người, nếu như loại trừ già yếu tàn tật trong đó, vậy chỉ có bốn năm người.
Loại nấc thang Võ Giả tâng tâng nghiêm ngặt này, Y Tam Nương phát hiện Hoàng Đông Kiệt là Tiên Thiên hậu kỳ, nàng làm sao có thể không kinh ngạc.
Cục trưởng của Trấn Võ Tư La Tinh Sơn cùng chỉ huy sứ của Cẩm Y Vệ Hạ Trung Quân.
Tiên Thiên đỉnh phong, bề ngoài chỉ có hai người.
Nếu như hắn xuất hiện ở nội thành còn dễ nói, nhưng hắn trốn ở ngoại thành là vì cái gì.
Ba mươi, bốn mươi người, võ giả tiên thiên cấp bậc Tiên Thiên Sơ Kỳ liền trực tiếp chiếm phân nửa, Tiên Thiên trung kỳ khoảng mười một mười hai người.
Nam nhân, ha -
"Tiểu Nương Tử, cần giúp đỡ không?"
Mỹ nhân yếu đuối có thể bắt nạt đã ở ngay trước mặt, không chọc ghẹo một chút làm sao được, dù sao lại không thiếu một miếng thịt nào. Y Tam Nương cho rằng Hoàng Đông Kiệt cảnh giới cao, sẽ là một người đứng đắn, ai ngờ sẽ là như vậy.
Hoàng Đông Kiệt nhìn cũng không thèm nhìn thi thể của Tống Vân Khinh, xoay người đi tới trước mặt Y Tam Nương, nhìn thấy Y Tam Nương da thịt trắng nõn đổ mồ hôi lấm tấm, khoan hãy nói, khá mê hoặc người.
Nhìn thấy Hoàng Đông Kiệt không ngừng tới gần, lòng của nàng càng ngày càng hoảng loạn, nhưng nàng chỉ có thể đánh cuộc, ai bảo nàng bây giờ là miếng thịt thơm nằm trên thớt.
Hoàng Đông Kiệt nghe thấy câu trả lời dịu dàng của Y Tam Nương, biết nàng cũng là cao thủ đùa với lửa, liền đi lên trước.
Y Tam Nương nhìn thấy Hoàng Đông Kiệt đi tới trước, nội tâm nói không căng thẳng là giả, nhưng mà nàng biết sức mê hoặc của mình đối với nam nhân lớn đến thế nào. Hiện tại mình không thể động đậy được, nếu như Hoàng Đông Kiệt có ý đối với mình, bản thân muốn phản kháng cũng không phản kháng được.
"Thiếp Thân đương nhiên cần."
Hoàng Đông Kiệt nhìn ra Y Tam Nương mặt ngoài cố tình tỏ vẻ bình tĩnh, thực ra trong lòng hoảng sợ một đống, suy cho cùng nàng vẫn là một nữ nhân. Hoàng Đông Kiệt không có động tác dư thừa, cúi ngửa bế công chúa nữ nhân này lên. Thực sự không được, bản miêu cắn cổ của nàng kéo nàng vào phòng cũng được.
Tiểu Bạch nhìn thấy chủ tử không ôm nó, ngược lại đi ôm một nữ nhân, nó tràn ngập cảnh giác nhìn nữ nhân trong ngực chủ tử, nó luôn cảm giác nữ nhân này sẽ cướp đoạt sự sủng ái của chủ tử nó.
"Miêu ô - "
Người bế lên, thân thể tiếp xúc, người này Y Tam Nương không thể không nói là một yêu tinh, thể trọng không nặng không nhẹ, chính là thể trọng mà đại đa số nam nhân yêu thích, nàng có mùi thơm của cơ thể.
Thế là nó khẽ kêu một tiếng với chủ tử, một dáng vẻ nữ nhân này có thể giao cho bản miêu, bản miêu có thể tha nàng trở về.
Khoảnh khắc khi hai tay bế nữ nhân này lên, Hoàng Đông Kiệt rõ ràng cảm giác được thân thể của nữ nhân này có hơi run rẩy, đây là biểu hiện của căng thẳng.
Nó là một dáng vẻ có hảo ý muốn giúp chủ nhân giảm bớt gánh nặng, kết quả chủ nhân của nó lại cho nó một ánh mắt: Không được xen vào việc của người khác.
Tiểu Bạch nhìn thấy chủ nhân trọng sắc khinh bạn, rũ lỗ tai mèo xuống, chán chường đi theo phía sau chủ nhân.
Về phân thi thể sau lưng, để hắn ở đó hưởng thụ một chút ân ái của đêm rét, dù sao viện này cũng sẽ không có ai vào.
Y Tam Nương nhìn thấy Hoàng Đông Kiệt bế nàng lên cũng coi như tay chân đàng hoàng, nhưng nhìn thấy Hoàng Đông Kiệt bế nàng vào phòng, cảm giác căng thẳng không giảm, ngược lại càng lớn hơn.
"Ngươi không sợ sao, nơi đây cô nam quả nữ, ngươi lại không thể động đậy, nếu như ta muốn làm cái gì đối với ngươi, e rằng ngươi chỉ có nước khóc."
Khoảnh khắc khi Hoàng Đông Kiệt đi vào căn phòng, bỗng nhiên cúi đầu nói.
"Sợ, thiếp thân làm sao có thể không sợ, hơn nữa thiếp thân biết rõ sức mê hoặc của bàn thân đối với nam nhân mạnh mẽ thế nào, nhưng ngươi muốn làm cái gì, chẳng lẽ Thiếp Thân còn có thể phản kháng được."
"Thực ra ngươi không cần thiết phải như vậy, nếu như ngươi có ý đối với ta, muốn có được ta, hoàn toàn có thể theo đuổi ta."
"Ta không chán ghét nam nhân lớn tuổi, hơn nữa ngươi rõ ràng vẫn chưa tới bốn mươi tuổi, thêm với ngươi còn là cường giả Tiên Thiên hậu kỳ, nữ nhân nào không muốn dựa vào cường giả."
"Cho nên xác suất ngươi theo đuổi ta thành công còn lớn hơn so với những người khác, ngươi cần gì phải nóng lòng nhất thời."
"Chỉ cần ngươi theo đuổi thành công, ta không phải mặc cho ngươi bài bố, cái này có khác gì dưa cố hái thì không ngọt đâu."
Y Tam Nương tuy rằng trang điểm dị vực phong tình cực kỳ mê người, nhưng đây là phong cách của nàng, trong đó nội tâm của nàng là bảo thủ.
Hiện tại loại tình cảnh này, nàng chỉ có thể trấn an hòa hoãn Hoàng Đông Kiệt, không muốn hắn xằng bậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận