Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 547. Hạ quyết tâm




“Nhân loại ta không lấy ra được nhiều lương thực như vậy nhưng không nghĩa là những nơi khác cũng như vậy.”
Lý Chí Đào chợt nhìn thẳng Lục Trạch nói.
“Thái ti, ngươi không nói giỡn chứ, mười mấy châu ta đều không cung cấp nổi lương thực, chỗ nào có thể cung cấp được lượng lương thực khổng lồ như vậy?”
Lục Trạch và Tô Hạo Hoa bán tín bán nghi nhìn Lý Chí Đào.
“Ngươi đã bỏ qua một nơi thần kỳ, những gì không thể được thực hiện bên ngoài, chuyện bên ngoài không làm được, bọn họ đều có thể sáng tạo ra kỳ tích."
“Thái ti, ngươi nói Thiên Yêu thành sao?”
“Đúng, chính là Thiên Yêu thành!”
Lý Chí Đào gật đầu nói.
“Thiên Yêu thành có biện pháp gì để làm ra nhiều lương thực như vậy?”

Lục Trạch vẫn không tin Thiên Yêu thành có thể làm ra nhiều lương thực như vậy.
“Thiên Yêu thành có một mảnh linh điền, các ngươi biết mảnh linh điền đó diện tích lớn bao nhiêu không, diện tích lớn như cả một kinh thành vậy.”
“Trên linh điền còn có trận pháp bao phủ, bên trong trồng thiên tài địa bảo, ngoại giới qua một ngày, bên trong có thể qua mười năm, ba mươi năm, thậm chí còn lâu hơn.”
“Đây chính là nguyên nhân vì sao Thiên Yêu thành có thiên tài địa bảo vô tận.”
“Diện tích linh điền lớn như vậy, không thể dùng toàn bộ để trồng linh dược, chắc chắn còn có đại bộ phận diện tích nhàn rỗi không sử dụng.”
“Nếu như linh điền nhàn rỗi trồng lương thực một ngày, hoặc là nửa ngày là chúng ta có thể thu hoạch lương thực được vài lần.”
“Thu hoạch vài lần là đủ cho người trong thiên hạ chúng ta ăn nửa năm.”
Lý Chí Đào nói.
“Trời ơi, Thiên Yêu thành thật sự có linh điền lớn như vậy sao, nội tình Thiên Yêu thành cũng thất là quá khủng bố!”
Lần đầu tiên Tô Hạo Hoa vì nội tình của Thiên Yêu thành mà cảm thấy sợ hãi, nếu như không phải Thiên Yêu thành không can thiệp vào bất kỳ tranh chấp của thế lực nào trên thế gian, vẫn luôn là nhân vật ngoài cuộc, bọn họ cũng không biết phòng ngự Thiên Yêu thành như thế nào. “Vì sao bọn người Huyền Thanh không nhắc tới chuyện linh điền với chúng ta?”
Lục Trạch nghe lương thực trồng trong linh điền một ngày có thể thu hoạch vài lần, đầu tiên hắn hưng phấn kích động một trận, nhưng nghĩ đến mấy ngày nay Huyền Thanh không đề cập tới chuyện của linh điền, hắn không biết đây là vì bọn người Huyền Thanh không muốn giúp bọn họ hay là Thiên Yêu thành có thái độ từ chối với việc này.
“Sở dĩ bọn người Huyền Thanh không đề cập đến có thể là vì thiên tai nhân họa là lão thiên gia tẩy lễ nhân loại chúng ta,nếu Thiên Yêu thành can thiệp, có thể sẽ bị trời phạt.”
“Thứ hai, lương thực trồng trên linh điền cần xúc tác, cần trận pháp vận hành, năng lượng cần thiết không phải là thứ chúng ta có thể tưởng tượng được.”
“Có lẽ chúng ta không trả giá nổi nên bọn người Huyền Thanh mới không nói với chúng ta.” “Thứ ba, bản thân lương thực chính là tranh chấp, hoặc là chúng ta là nhân loại, đám yêu quái Thiên Yêu thành không muốn quan tâm đến sống chết của chúng ta.”
Lý Chí Đào biết bây giờ người có năng lực trợ giúp nhân loại bọn họ chỉ có Thiên Yêu thành nhưng hắn cũng biết không phải người nào cũng có tư cách nói chuyện với Thiên Yêu thành.

Lục Trạch có tư cách này, chín đời Lục gia nuôi dưỡng Hắc Đế, ân tình vô cùng to lớn, bọn Huyền Thanh lại là hậu nhân của Hắc Đế, Lục Trạch hoàn toàn có thể dựa vào tầng quan hệ này thông qua Huyền Thanh mà nói chuyện với Thiên Yêu thành.
Hắn nói nhiều như vậy chính là hy vọng Lục Trạch vì Thân Châu và những người đói khát khác nói chuyện Thiên Yêu thành, thỉnh cầu bọn họ trợ giúp.
“Ta hiểu rồi, để ta đi tìm bọn họ.”
Lục Trạch chợt hiểu được dụng ý của thái ti, hắn suy nghĩ một lát rồi quyết định đi thương lượng với Huyền Thanh một chút.
“Thái ti, ngươi cảm thấy hắn có thể khiến cho Thiên Yêu thành nhượng bộ lớn như vậy sao?” Nhìn bóng lưng Lục Trạch rời đi, Tô Hạo Hoa biết Lục Trạch thông qua Huyền Thanh nói chuyện với Thiên Yêu thành không vấn đề gì nhưng để nhân loại sử dụng linh điền thì có lẽ Thiên Yêu thành sẽ không bằng lòng.
“Mặc kệ có thành công hay không, chúng ta cũng đã cố hết sức, kế tiếp phải xem Lục Trạch.” Lục Trạch rời khỏi Trảm Yêu Ti cũng không đi tìm Huyền Thanh mà là về nhà nói hết lai lịch sự tình cho phụ thân trước.
“Phụ thân, bọn Huyền Thanh có thể vì nguyên nhân gì mới không đề cập đến chuyện linh điền với chúng ta, muốn hắn hỗ trợ có lẽ không dễ dàng như vậy.”
“Vì thế ta có thể dùng ân tình của chín đời Lục gia chúng ta nuôi dưỡng tổ tông sống, đổi lại việc bọn người Huyền Thanh giúp chúng ta kết nối với cao tầng Thiên Yêu thành, đạt thành điều kiện mượn linh điền trồng lương thực.”
Lục Trạch nói ra sự bận tâm của hắn.
“Aiz, đi đi, cứ làm theo ý muốn của ngươi.”
Lục Hải Nguyên suy nghĩ thật lâu, hắn thật không hy vọng nhi tử làm như vậy nhưng nghĩ đến Thân Châu, Hoa Châu, Mộc Châu những nơi khác nạn dân vô số, hắn chỉ có thể đồng ý.
Thấy phụ thân đồng ý, Lục Trạch đi tìm bọn Huyền Thanh.
“Chúng ta không giúp được ngươi, linh điền là gốc rễ của Thiên Yêu thành, không thể cho nhân loại các ngươi trồng lương thực.”
Bọn người Huyền Thanh nghe được ý đồ của Lục Trạch, nghĩ cũng không nghĩ đã từ chối.
“Nếu như các ngươi có thể để Thiên Yêu thành giúp chúng ta lần này, ân tình mà lão tổ các ngươi nợ chín đời Lục gia chúng ta coi như trả lại.”
Lục Trạch nói ra những lời này, nội tâm không biết có bao nhiêu khó chịu...
Lời này vừa nói ra, tất cả bọn người Thu Hải đều nhìn Huyền Thanh, việc này bọn họ không cách nào quyết định được. Linh điền đối với Thiên Yêu thành quá quan trọng nhưng Hắc Đế là lão tổ của bọn họ, lão tổ thiếu ân tình của người khác, bọn họ là hậu nhân lẽ ra phải trả lại.
Về phía Thiên Yêu thành, bọn họ không có quyền lên tiếng, dứt khoát để Huyền Thanh quyết định.
“Giúp các ngươi thì ân tình lão tổ chúng ta nợ chín đời Lục gia các ngươi coi như trả lại, ngươi chắc chắn chứ?”
Huyền Thanh suy nghĩ một lát rồi hỏi.
“Chắc chắn!”
Mặc dù trong lòng Lục Trạch vô cùng không muốn lấy ân tình làm giao dịch nhưng hắn đã không còn cách nào khác.
Đến đây chứng tỏ hắn đã hạ quyết tâm.
Hết chương 547.

Bạn cần đăng nhập để bình luận