Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 762. Hắn đến rồi!




Vừa nghe lệnh, các máy bay ném bom bay trên bầu trời đã thả bom xuống thú triều.
Một ngọn lửa cuồng nộ thiêu rụi phạm vị nghìn mét trước cửa thanh đồng, ngọn lửa phốt pho trắng cao hơn mười mét tràn ngập âm thanh của những mãnh thú giãy giụa, la hét.
Ngọn lửa phốt pho trắng cháy nhanh, ngay cả cửa thanh đồng cũng bốc cháy.
Tuy nhiên, khi cửa thanh đồng bốc cháy, chính phốt pho trắng đã đốt cháy nhiên liệu chính mình chứ không phải chất liệu của cửa thanh đồng bắt lửa, cửa thanh đồng vẫn đứng đó.
Tuy cửa thanh đồng không bị thiêu rụi nhưng mãnh thú thú phía bên kai cánh cửa cũng tạm thời bị ngọn lửa cuồng nộ trước cửa chặn lại.

“Gầm!”
Đương nhiên, thú triều sẽ không ngồi yên chờ chết, lượng lớn dực long, quái điểu bay ra từ trong cửa thanh đồng tấn công vào máy bay trên bầu trời.
Trong lúc nhất thời, bầu trời hỗn loạn, thỉnh thoảng có máy bay rơi xuống, xác của dực long và quái điểu rơi xuống.
“Bắn đại bác, làm nổ tung cánh cửa kia.”
Thấy lũ mãnh thú phun nước, phun băng ở bên cửa để dập tắt ngọn lửa dữ dội trước cửa, tư lệnh quân đội không chút do dự ra lệnh.
Dưới Hỏa lực đều là chân lý.
Nòng xe tăng nhắm vào cửa thanh đồng, súng cối nhắm vào cửa thanh đồng, cổng phóng của xe tên lửa cũng nhắm vào cửa thanh đồng... Vũ khí chúng có sức tàn phá cực lớn từ từ đồng loạt phóng ra.
Trong chốc lát, hỏa lực pháo binh cuốn trôi mặt đất.
“Ồ, có phải rất hưng phấn không? Đừng nói đến các ngươi, ta thấy cảnh tượng này cũng rất hưng phấn. Đáng tiếc, cấp độ này của các ngươi cũng không làm gì được cửa thanh đồng.”
Quạ Đen vừa bận ứng phó với Thủ Dạ Nhân vừa mỉm cười trước ống kính.
Khói bụi tan đi, đúng như lời hắn nói, cửa thanh đồng vẫn đứng đó.
“Tiếp tục ném bom, không nổ được cửa cũng không cho mãnh thú tiến vào một con.”
Tư lệnh quân đội sắc mặt rất khó coi, nếu đây không phải là thành phố, sợ phóng xạ hạt nhân, thì hắn đã xin sử dụng vũ khí hạt nhân.
Tuy nhiên đây là thành phố, còn là Ma Đô quan trọng nhất, một số vũ khí cấm không được sử dụng ở đây.
Không còn cách nào hắn chỉ có thể dùng hỏa lực ngăn cản thú triều vào thành, tuy rằng làm như vậy, lãng phí đạn pháo như nước chảy nhưng hắn không có lựa chọn.
Phần lớn quân đội đều là người bình thường, không cần hỏa lực ngăn cản mãnh thú, chờ đợi sự hỗ trợ của người phía trên, chẳng lẽ dùng mạng sống của binh lính để ngăn cản sự xâm lược của mãnh thú sao?
Mệnh lệnh được đưa ra, vô số đạn pháo lập tức liều lĩnh lao về phía cửa thanh đồng.
Trong lúc nhất thời, tất cả mãnh thú đều bị chặn ở cửa thanh đồng không thể thoát ra ngoài. “Gầm!”
Cửa thanh đồng tồn tại thời gian lâu, cuối cùng nó vẫn thu hút được quái vật tới.

“Ha ha ha, các ngươi thấy chưa? Mãnh thú cấp S có thể quá cường đại không bị cửa thanh đồng ảnh hưởng nhưng mãnh thú nửa bước cấp S vẫn bị cửa thanh đồng thu hút.”
“Bây giờ bước vào vòng thứ hai, mãnh thú nửa bước cấp S và quân đội.”
Quạ Đen đá văng một Thủ Dạ Nhân đang lao đến bắt hắn, lại có cơ hội tìm thấy sự hiện diện của hắn, hắn liên tục vuốt mặt về phía camera, sau đó quay camera về phía mãnh thú nửa bước cấp S. “Giao long, sao có thể được? Thế giới đó có rồng sao?”
Khi camera phóng to, khán giả trước tivi cuối cùng cũng thấy rõ con quái vật nào đang chạy ra từ cửa thanh đồng.
Cái đầu to như sân bóng rổ, đầu đã lớn như vậy chứ đừng nói đến thân.
Thấy thân hình của nó giống như một ngọn núi tràn ra từ cửa thanh đồng, nó giơ thân hình to lớn bao quanh cửa thanh đồng...
Thân hình đứng trên cửa thanh đồng khiến nó trông càng đáng sợ hơn.
Cảm giác áp bức dày đặc đánh sâu vào nội tâm của mọi người có mặt tại hiệ trường, đặc biệt khi thấy đôi mắt rắn lạnh lùng của giao long, bọn họ đều cảm thấy tim mình sắp nhảy ra ngoài.
“Nã pháo!”
Là mãnh thú thì là địch, tư lệnh quân đội chỉ huy ra lệnh tấn công.
Lại là tiếng pháo, nhưng chẳng khác gì tắm cho giao long.
Ngay cả vảy đen trên người giao long cũng không thể phá vỡ được, không phải tắm rửa thì là gì. “Gầm!”
Giao long thấy những con người yếu đuối đang liều lĩnh khiêu khích nó, nó trở nên tức giận.
Nó ngửa mặt lên trời gầm thét, trời thay đổi, nhất thời mây đen tụ lại, gió lớn nổi lên.
Đây là năng lực của nó: hô phong hoán vũ. Dưới dưới ánh chớp và tia lửa điện, hơn chục cơn lốc xoáy cấp độ hủy diệt nổi lên từ mặt đất, tấn công mọi chướng ngại vật xung quanh.
Xi măng bê tông cốt thép, tạp vật đều bị lốc xoáy cuốn lên.
Những người lính gần đó cũng bị lốc xoáy ảnh hưởng, không thể mở mắt, thậm chí có người còn bị hút đi.
“Băng Bạo Thuật!”
Thủy Thần mới khôi phục chưa đầy một phần ba sức lực lại chạy ra ngoài, hơn chục mũi tên băng khổng lồ xuyên qua hơn chục cơn lốc xoáy phát nổ khiến hàng chục cơn lốc xoáy hoàn toàn tiêu tan. Thủy Thần bỗng nhiên cảm thấy một trận sợ hãi, quay đầu nhìn lại thấy đôi mắt rắn lạnh như băng của giao long, thân thể nàng xuất hiện tình trạng cứng đờ, đôi mắt của giao long có vấn đề.
Vừa mới phát hiện ra, nàng đã bị giao long quất đuôi bay ra ngoài.
Thủy Thần ngay lập tức bị thương nặng, máu phun ra giữa không trung.
Khăn che mặt của nàng cũng rơi xuống do máu phun ra, vẻ ngoài của nàng là một mỹ nhân ưa nhìn.
Nàng được người đỡ lại, đó là một người đàn ông khỏe mạnh như gấu.
“Ngươi, sao ngươi lại ở đây?”
Thủy Thần nhận ra người đỡ được nàng là Đại Hùng xếp hạng thứ chín.
“Ta đã dịch chuyển người đó lại đây.”
Đại Hùng đặt Thủy Thần xuống rồi nói.
“Ý ngươi là...”
Thủy Thần biết Đại Hùng đang nói đến ai.
Vị xếp hạng thứ nhất Mạt Nhật bí ẩn đến mức không ai thấy khuôn mặt thật của hắn, có tin đồn về hắn là hắn sẽ không xuất hiện nếu Diệu Hạ không có nguy cơ diệt quốc.
Cho nên hắn không thể xuất hiện ở đây, người duy nhất có thể tới chính là người thứ hai: Thần Phạt.
Ngay khi Thủy Thần nghĩ tới Thần Phạt, giao long cố thủ trên cửa thanh đồng bắt đầu di chuyển. Nó ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, đôi mắt rắn lạnh lùng như đang tìm kiếm thứ gì đó trong đám mây đen đầy sấm sét.
Dường như nó đã phát hiện ra điều gì đó, trong miệng hình thành long tức nồng đậm, chuẩn bị gầm rú hòa vào đám mây đen.
Nhưng nó vẫn chậm một bước, một trận sấm sét xuyên qua đám mây đen lập tức giáng xuống, đánh thẳng vào cái đầu to như sân bóng rổ của nó.
Cái đầu khổng lồ của giao long như đậu hũ nổ tung dữ dội.
Cơn mưa máu nhuộm đỏ cửa thanh đồng, thân hình khổng lồ của giao long quấn quanh cửa thanh đồng rơi xuống.
Tiếng bước chân nhẹ nhàng đáp xuống, một người đàn ông trung niên sấm sét quấn quanh người xuất hiện trước mặt mọi người.
“Vất vả rồi, kế tiếp hãy giao cho ta.”
Hết chương 762.

Bạn cần đăng nhập để bình luận