Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 659. Kích thích tiềm năng




“Tinh thần lực của ta bị sao nhỉ? Bán phong ấn cùng năng lực kết hợp thì có thể hiểu được. Không rõ, dấu hỏi có ý nghĩa gì?”
“Đau đầu quá, mảnh hồn còn chưa thu thập đủ, phải chuyển thế nhiều lần nữa mới tìm ra bí mật của chính mình.”
Hoàng Đông Kiệt không hiểu được giá trị tinh thần của mình đang xảy ra chuyện gì nên tạm thời đặt nó xuống.
Cướp đoạt là cướp đoạt trị số.
Nó tương đương với việc lấy trị số của người khác thêm vào giá trị của riêng mình.
Mỗi lần ngươi chỉ có thể cướp được một mục, không thể cướp hết tất cả.
Ví dụ: nếu Hoàng Đông Kiệt chạm vào người khác, những người khác cũng sẽ hiển thị bảng trị số giống như Hoàng Đông Kiệt, chỉ có chính Hoàng Đông Kiệt mới có thể thấy.
Người bình thường không có linh năng hay võ năng nên sẽ không thể hiện ra ngoài.
Mỗi một lần chỉ có thể đoạt lấy một mục, có nghĩa là Hoàng Đông Kiệt chỉ có thể chọn một mục để cướp trong số Lực lượng, tốc độ, sức chịu đựng, linh năng, võ năng của nhân vật mục tiêu.
Ví dụ như, nếu Hoàng Đông Kiệt có hứng thú với trị số linh năng của nhân vật mục tiêu, hắn lựa chọn cướp đoạt, hắn có thể cướp đi một một nửa hoặc hơn chín mươi phần trăm linh năng. Nhưng không thể cướp sạch, ít nhất đối phương được phép giữ lại giá trị: 1. Mặc dù hạn chế này không thể cho phép Hoàng Đông Kiệt triệt tiêu năng lực của người khác, nhưng nó hoàn toàn khiến người ta buồn nôn.
Cứ tưởng tượng khi một quán quân chạy đường dài đột nhiên không thể chạy mà chỉ có thể di chuyển trên mặt đất thì sẽ đau đớn thế nào.
Một Dị Năng Giả thật vất vả bay lên đến cấp B đột nhiên biến thành cấp D, còn là tồn tại yếu nhất ở cấp D. Hắn chỉ có 1 điểm giá trị pháp lực, thấp đến mức hắn thậm chí không thể sử dụng dị năng của mình.
Có dị năng nhưng không thể sử dụng được thì có khác gì người bình thường?
Với khả năng cướp đoạt cộng điểm này, có thể tưởng tượng được sau này Hoàng Đông Kiệt sẽ biến thái đến mức nào.
“Xem ra về sau phải làm y sư!”
Chỉ có chạm vào người mới có thể âm thầm đánh cắp trị số của người khác, chỉ có trở thành y sư mới có thể hợp lý hợp pháp chạm vào cơ thể người khác.

Còn phải là một y sư có danh tiếng tốt, chỉ bằng cách này hắn mới có thể tiếp xúc với nhiều bệnh nhân hơn, càng tiếp xúc với nhiều người, hắn càng cường đại hơn.
“Không thể cướp đi quá nhiều trị số từ một người, nếu không bằng không thời gian lâu dài có thể sẽ có người phát hiện dị thường.”
“Vậy người thường cướp đoạt một hai điểm, Võ Giả và Dị Năng Giả cướp đoạt nhiều một chút, như vậy bọn họ sẽ không phát hiện ra điều gì.”
“Dù có phát hiện ra điều gì, cũng coi như là để lại di chứng gì đó sau khi bệnh nhân bình phục. “Tích thiểu thành đại. Trên đời này thứ không thiếu nhất chính là bệnh nhân.”
Hoàng Đông Kiệt đã an bài tương lai của mình, hắn muốn làm y sư, hắn không muốn đi bệnh viện bình thường bởi vì có quá nhiều quy tắc, rắc rối, cho nên hắn muốn làm y sư tư nhân.
Là y sư làm trong ngành xám, bệnh nhân nào cũng có thể tiếp nhận, nơi nào có nhiều bệnh nhân cũng có thể đi, người tốt người xấu cũng không quan trọng, hắn cướp đoạt trị số của người tương ứng là được.
“Giai đoạn đầu có thể không có nhiều danh tiếng, hơn nữa tiếp xúc phần lớn đều là người bình thường, cho nên trước tiên sẽ lợi dụng người bình thường để tăng cường Lực lượng, tốc độ, sức chịu đựng của ta tới cực hạn.”
“Lực lượng lớn rồi, ta cũng có thể là Dị Năng Giả lực lượng cấp S mạnh mẽ.”
“Nếu tốc độ đủ nhanh, ta cũng có thể là Dị Năng Giả tốc độ cấp S.”
“Nếu sức chịu đựng đủ mạnh, thể lực, năng lực tự chữa lành cũng có thể đạt tới cấp S.”
“Nước Diệu Hạ ít Đại Tông Sư như vậy, số lượng Dị Năng Giả ít hơn Võ Giả, có nghĩa là Dị Năng Giả cấp S còn ít hơn Đại Tông Sư.”
“Khi lực lượng, tốc độ, sức chịu đựng của ta đạt đến cấp S, ta sẽ đăng ký với hiệp hội Dị Năng. Khi đó Dị Năng Giả, Võ Giả sẽ là đồ ăn của ta.”
“Hở, ý tưởng của ta hơi nguy hiểm. Làm sao bọn họ có thể là đồ ăn? Rõ ràng ta là người tốt bụng, không đành lòng nhìn bọn họ bị thương, bệnh tật nên đã tốt bụng cứu bọn họ.”
“So với sức khỏe của bọn họ, ta thu một chút trị số cũng đâu có quá đáng.”
“Ôi, đời này ta thật sự là người tốt!”
Hoàng Đông Kiệt càng nghĩ càng cảm thấy đời này mình quá tốt bụng, hoàn toàn không phù hợp với lối sống khiêm tốn trước đây.
Có lẽ hắn biết càng có nhiều phụ nữ thì sẽ càng rắc rối hơn.
Trốn không xong, vậy còn không bằng phong lưu một chút.

Trải qua nhiều lần luân hồi như vậy, ngẫu nhiên đổi một cách sống cũng tốt.
Đời này hắn muốn làm người tốt, thật sự đấy, tuyệt đối không phải vì cái trị số nhỏ nhoi đó. Đã nói xong thiên phú Cướp đoạt, giờ nói Thiên phú bản mệnh thứ ba của Hoàng đông kiệt . Thiên phú bản mệnh thứ ba, ừm, cái này cũng có chút biến thái...
So với cướp đoạt, thiên phú thứ ba cũng có thể khiến Hoàng Đông Kiệt nhanh chóng trưởng thành, hiệu quả không thua kém cướp đoạt chút nào.
“Kích phát tiềm năng!”
Đây là Thiên phú bản mệnh thứ ba của Hoàng Đông Kiệt.
Sở dĩ nó không thua kém cướp đoạt là vì kích phát tiềm năng có thể sử dụng vô hạn, thời gian làm nguội cho cùng một người chỉ là hai hoặc ba ngày.
Năng lực này cho phép Hoàng Đông Kiệt sử dụng cho bản thân hoặc cho người khác hai hoặc ba ngày một lần.
Tiềm lực của con người là vô tận, năng lực này không có điểm tắc nghẽn, nếu các Võ Giả, Dị Năng Giả biết Hoàng Đông Kiệt có năng lực này, bọn họ chắc chắn sẽ phát điên vì nó.
Võ Giả đột phá khó khăn, có rủi ro, Dị Năng Giả thăng cấp cũng như thế, mà năng lực này của Hoàng Đông Kiệt lại có thể dễ dàng làm cho bọn họ đột phá một cửa này.
Bằng vào điểm này, ai cũng biết Hoàng Đông Kiệt sẽ mang lại cho bọn họ bao nhiêu lợi ích. “Năng lực này không thể bộc lộ quá sớm, nếu không ta sẽ trở thành mục tiêu của tất cả các tổ chức toàn cầu.”
Hoàng Đông Kiệt quá hiểu lòng người, nếu năng lực của hắn bộc lộ, tất cả các tổ chức toàn cầu sẽ cố gắng hết sức để bắt được hắn, nuôi nhốt hắn để nâng cao sức mạnh của những người trong tổ chức của bọn họ.
Có thể kích phát vô hạn tiềm lực, tương đương với mỗi cách hai ba ngày là có thể tăng thực lực lên một lần, cũng không có rủi ro, thử hỏi, ai có thể từ chối được hấp dẫn như vậy.
Hết chương 659.

Bạn cần đăng nhập để bình luận