Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1336

Chương 1336: Lực lượng của
Thần Sáng Thế
"Không có cách nào cả, đoàn trưởng
phân phó, chúng ta chỉ có thể làm theo."
Ma khí ngập trời trên người Luân Nạp
tiêu tán đi, khô lâu quân đoàn cũng bị
hắn thu về, đem toàn bộ trách nhiệm đều
đẩy tới trên đầu đoàn trưởng.
"Nói cách khác, căn bản không hề có thể
kết hợp oán niệm gì, tất cả đều là lão gia
tử tự biên tự diễn, lão gia tử vì sao lại
làm như thế?"
Nim rất bất mãn hỏi.
"Khảo nghiệm, tán thành, chơi đùa, đều
có thể, ngươi muốn biết, chỉ bằng đợi lão
gia tử ra ngoài, ngươi hỏi hắn đi."
Luân Nạp đem vấn đề đá cho đoàn
trưởng, hắn biết đoàn trưởng là không ra được, bởi vì đoàn trưởng nhất định sẽ giả chết thoát thân, tránh những người này một khoảng thời gian.
Dù sao làm ra chuyện lớn như vậy, không ra ngoài tránh một chút sao được, đợi khi sóng gió qua đi, đoàn trưởng mới có thể trở vê.
"Hừ, khảo nghiệm cái rắm chó gì, rõ ràng chính là chơi chúng ta, chờ hắn ra ngoài, †a nhất định bóp cổ của hắn hỏi hắn, vì sao không mang theo ta chơi."
Korenzod nhìn thấy sự xuất hiện của Coway cùng Luân Nạp dẫn tới trận doanh Nhân loại dao động không ngừng, nhưng chuyện này không liên quan tới hắn, hắn bảo Ma Vương quân thành thật lại, chờ đợi kết quả sau cùng.
Hư Giới ở dưới sự bức bách của Hoàng Đông Kiệt, rốt cuộc đã có bốn người đột phá đến Thần cấp trở lên. Thời Minh Hổ, Bạch Ma Quỷ, Lulibea, Niggan Gouladrehou đối mặt với bốn người cấp bậc Chúa Tể, Hoàng Đông Kiệt cũng là dáng vẻ biểu hiện rất cực lực, nhưng chỉ là cực lực, bốn người này còn hoàn toàn không uy hiếp được hắn.
Trừ bốn người này ra, những người khác bị thương thì bị thương, năm xuống thì nằm xuống, có thể động vào cũng chỉ có một hai người.
"Phù"
Bốn người Niggan Gouladrehou nhìn chăm chú vào Ma Vương, há miệng thở phì phò, trong lòng bọn họ sóng lớn nhấp nhô không ngừng, bọn họ thật sự không rõ quái vật trước mắt vì sao lại mạnh mế như vậy, đánh tới hiện tại, bọn họ chỉ là cào ra mấy đạo vết thương ở trên người của Ma Vương.
Liền giống như cạo gió "Đừng giãy giụa nữa, từ bỏ chống cự, làm sủng vật của ta không phải chuyện mất mặt gì."
Hoàng Đông Kiệt không thèm đếm xỉa nói.
"Tốc"
"Xoẹt"
"Oanh"
Câu trả lời mà Hoàng Đông Kiệt đợi được lại là một kích liên hợp của Niggan Gouladrehou bọn họ, một kích này cũng đẩy lùi Hoàng Đông Kiệt hơn mười mét. "Cho thể diện mà không cần, xem ra không cho các ngươi nhìn thấy tuyệt vọng chân chính, các ngươi không biết ta đã nhân từ với các ngươi biết bao nhiêu." Bị đẩy lui hơn mười mét, Hoàng Đông Kiệt như thể bị đánh nổi giận, khí tức kinh khủng lại một lần nữa từ trên người Hoàng Đông Kiệt phun trào ra ngoài. Hoàng Đông Kiệt động rồi, tự động đánh về hướng bốn người Niggan Gouladrehou.
"Thái Dương Quyền"
Thời Minh Hổ nhìn thấy Ma Vương tới gần, muốn dùng Thái Dương Diệu Quang bức lui Ma Vương.
"Bộc"
Một giây tiếp theo, bụng của hắn bị Hoàng Đông Kiệt đánh xuyên.
"Ánh sáng có thể chiếu rọi hắc ám, nhưng hắc ám của ta sớm đã quen với hào quang của ngươi, ngươi đi xuống cho ta”
Hoàng Đông Kiệt đưa cánh tay ra, ngón tay nhanh chóng điểm ra, cấm điểm thần lực trên người Thời Minh Hổ, còn cắt đứt quan hệ của hắn cùng với Thần Cách, cuối cùng liền đá hắn đến nơi hẻo lánh ăn tro.
"Đáng ghét"
Niggan Gouladrehou nhìn thấy Ma Vương đột nhiên hung hãn như vậy, lòng bàn tay đều toát mồ hôi, nhưng bọn họ không có cách nào cả, chỉ có thể đối kháng.
Đáng tiếc người mà bọn họ đối mặt là lão âm bức "Người thứ hai"
Hoàng Đông Kiệt trả giá bằng việc trên mặt bị trầy thương dữ tợn đánh phế Bạch Ma Quỷ. Hiện trường chỉ còn lại nhỉ tử cùng con dâu của hẳn.
"Mau tránh ra"
Niggan Gouladrehou đẩy nữ nhân của hắn ra, cắn răng dùng Thánh Kiếm bổ về phía Ma Vương, một chỉ khủng bố điểm tới.
"Bùm"
Khoé mắt của Niggan Gouladrehou trong nháy mắt phóng đại, Thánh Kiếm trong tay hắn lại bị một chỉ của Ma Vương làm đứt đoạn từ trung gian.
Mà hắn cũng bởi vì một chỉ này mà bay rớt ra ngoài, không nhịn được phun ra một ngụm máu.
"Thanh kiếm này là phụ thân ngươi để lại cho ngươi, mà ta sở hữu toàn bộ lực lượng của phụ thân ngươi, ngươi cảm thấy thanh kiếm này có thể uy hiếp được ta ư?"
"Còn lại một người, bỏ đi, trực tiếp giải quyết ngươi đi."
Hoàng Đông Kiệt chế giễu nhi tử xong, xoay người nhìn về phía Lulibea, hắn cảm thấy nếu như không hung hăng kích thích nhi tử hắn một chút, nhi tử của hắn vĩnh viễn sẽ không bạo phát.
Hoàng Đông Kiệt trực quyền đơn giản đánh ra, quyền ảnh từ trên người Lulibea trực tiếp thấu thể mà ra.
Thân thể của Lulibea chấn động, mặc dù nàng không muốn, nàng cũng bị lực lượng quỷ dị này cưỡng chế rơi vào trạng thái chết giả.
"Không-"
Niggan Gouladrehou cứ như vậy trơ mắt nhìn thê tử của mình sinh cơ hoàn toàn không còn.
"Phù phù”
"Phù phù”
"Phù phù”
Lửa giận cực hạn dâng lên, trái tim của Niggan Gouladrehou đang nhanh chóng nhảy lên.
Hoàng Đông Kiệt cảm giác được dị dạng của nhi tử, mặt ngoài không có biến hóa, nội tâm cũng là vui vẻ, rốt cuộc phải kết thúc rồi. "Đây, đây là lực lượng của Thần Sáng Thế"
Tròng mắt của Thời Minh Hổ trừng lớn, ánh mắt giống như gặp quỷ nhìn Niggan Gouladrehou, lúc này trên người Niggan Gouladrehou lộ ra lực lượng của Nhật Nguyệt Đồng Huy, theo với thời gian đưa đẩy, cổ lực lượng này càng ngày càng có thần tính.
Thời Minh Hổ kiến thức rộng dù cho chưa từng thấy qua Sáng Thế Thần, nhưng bản năng của hắn nói cho hắn biết, đây tuyệt đối là lực lượng thuộc về Thần Sáng Thế.
"Ta muốn ngươi chết"
Niggan Gouladrehou Thần Vũ hóa bộc phát ra lực lượng không thể giải thích, Thánh Kiếm trong tay hắn phát quang phát sáng lại có thể chữa trị cho bản thân, hơn nữa còn hoàn thành tiến hoá một lần nữa.
Niggan Gouladrehou không biết cổ lực lượng từ trong cơ thể hiện ra này là cái gì, nhưng hắn có thể cảm giác được bản thân lúc này không gì không làm được. Lúc này hắn một chưởng trực tiếp đem Ma Vương trấn giữ ở trong hư không, một kiếm đánh qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận