Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 157. Đại thắng lợi vô tiền khoáng hậu!




Mã Niên Thắng cũng là kẻ độc ác, mười lăm vạn Thiên Thần quân dù chết hơn phân nửa, hắn cũng phải giết chết hơn sáu vạn Trấn Võ quân.
Hách Gia Công không nói lời nào, quyết định này của Mã Niên Thắng có thể khiến cho mười lăm vạn Thiên Thần quân tổn thất hơn phân nửa, nhưng nếu đổi lấy người Trấn Võ quân hơn sáu bảy vạn đối với Thiên Thần giáo mà nói, đây không tính là mua bán lỗ vốn. Binh lực Trấn Võ quân giảm mạnh đối với Thiên Thần giáo chỉ có lợi không có hại.
Nói không chừng binh lực Trấn Võ quân giảm đi nhiều thì bọn họ có thể nhân cơ hội chiếm được cứ điểm Thiên Đỉnh Vân Nhai, thậm chí hủy diệt Trấn Võ quân đoạt được Hướng Thiên phủ và Văn Vinh phủ.
Mã Niên Thắng thấy quân sư không có bất kỳ ý kiến gì, biết quân sư không phản đối hắn làm như vậy. Lúc này hắn suất lĩnh quân đội ra khỏi quân doanh chuẩn bị nghênh chiến Trấn Võ quân.
“Chuyện gì đang xảy ra vậy? Bọn họ sao chỉ phái ra chút người này, hơn nữa trang phục sao lại kỳ quái như vậy.”
Khi Mã Niên Thắng suất lĩnh quân đội ra khỏi quân doanh thấy Trấn Võ quân, hắn ngây ngẩn cả người.
Số lượng Trấn Võ quân không nhiều lắm, không phải hơn tám vạn nhân mã như bọn họ đã suy đoán, trực quan phỏng chừng một chút, Trấn Võ quân lần này đi ra đại khái chỉ có năm vạn nhân mã.
Năm vạn so với mười lăm vạn, chênh lệch gấp ba lần, Trấn Võ quân điên rồi sao.
Điều khiến Mã Niên Thắng thấy kỳ lạ nhất chính là trang phục bây giờ của Trấn Võ quân quá kỳ quái, ai nấy đều đeo khăn mặt, buộc rất chặt, giống như trong không khí có độc vậy.
Mấu chốt là Trấn Võ quân xếp mấy hàng đầu thật dài, ban ngày cầm đuốc, đây là muốn dùng hỏa công đối phó với bọn họ sao?
“Quân sư, ngươi thấy thế nào?”
Mã Niên Thắng không hiểu Trấn Võ quân đang làm gì, vì thế hắn hỏi Hách Gia Công bên cạnh. “Rất quái dị, Mã tướng quân, chúng ta vẫn nên cẩn thận một chút, ta luôn cảm giác có chuyện không ổn.”
Hách Gia Công cũng nhìn không ra manh mối gì, chỉ có thể kêu Mã Niên Thắng cẩn thận một chút.
Tuy rằng Mã Niên Thắng cảm thấy trang phục của địch nhân rất quái dị, nhưng thấy địch nhân chỉ có năm vạn người, bên mình có mười lăm vạn người, gấp ba lần binh lực, hắn không tin Trấn Võ quân có biện pháp bù đắp chênh lệch này.
Chỉ nghĩ đến Trấn Võ quân chỉ có năm vạn người, Mã Niên Thắng lạp tức hưng phấn, mười lăm vạn nhân mã tàn sát năm vạn người chỉ là vấn đề thời gian.
Nói không chừng thương vong của Thiên Thần quân bọn họ cũng sẽ không vượt qua bảy tám ngàn, đây quả thực là tặng không. Lúc này Mã Niên Thắng muốn không kích động cũng không được, năm vạn Trấn Võ quân này đã là đồ ăn trên bàn của hắn.
Cách Trấn Võ quân bảy tám trăm thước, Mã Niên Thắng dẫn mười lăm vạn nhân mã dừng lại. “Lô Vũ Long, có phải đại thống soái của các ngươi đã chết hay không, mới để ngươi ngu xuẩn mang năm vạn nhân mã đến tặng không cho chúng ta?”
Mã Niên Thắng vừa dừng lại thì bắt đầu trào phúng trước khi lâm trận.
“Tặng không? Quả thật lần tặng không này đến rất nhẹ nhàng.”
Lư Vũ Long nghe được mã Niên Thắng nói, khóe miệng lộ ra chút cười lạnh, dùng vẻ mặt nhìn chết người mà nhìn bọn Mã Niên Thắng.
“Mã tướng quân, ánh mắt bọn họ rất kỳ quái, ai nấy đều kích động hưng phấn, có cảm giác không nhẫn nại nổi, bọn họ hoàn toàn không có lo lắng và ngưng trọng trước trận chiến, bọn họ rất không bình thường!”
Hách Gia Công có năng lực nhìn xa rất mạnh, cách bảy tám trăm thước cũng có thể quan sát được ánh mắt của mấy hàng binh lính Trấn Võ quân phía trước.
Thấy điểm này, trong lòng Hách Gia Công không hiểu sao nổi lên chút cảm giác bất an.
“Quân sư, mũi tên đã ở trên dây, bọn họ như thế nào là chuyện của bọn họ, trận chiến này bên thắng chỉ có chúng ta.”
Lời nói Hách Gia Công nhiều nhất khiến Mã Niên Thắng có chút cẩn thận, hai quân đối đầu nếu quá để ý trang phục của đối phương sẽ ảnh hưởng đến sĩ khí.
“Lư Vũ Long, triều đình khí số đã tận, ngươi cần gì phải vì triều đình mà chôn theo!”
“Bây giờ ta cho ngươi một cơ hội, mang nhân mã của ngươi đầu nhập vào chúng ta, chúng ta sẽ cho ngươi đãi ngộ tương ứng.”
Mã Niên Thắng biết xác suất Trấn Võ quân đầu nhập vào bọn họ rất thấp nhưng hắn vẫn muốn thử một lần, vạn nhất hắn thành công thì sao.
“Ta cũng cho các ngươi một cơ hội, buông vũ khí đầu hàng chúng ta, chúng ta tha cho các ngươi một mạng.”
Lư Vũ Long cười lạnh trả lời một câu.
“Cho ngươi đường sống mà ngươi lại không biết quý trọng, vậy đừng trách đồ đao trong tay chúng ta.”
“Giết!”
Mã Niên Thắng không còn do dự nữa, rút phối kiếm ra chỉ về phía Trấn Võ quân, hạ mệnh lệnh toàn quân tấn công.
Mở đầu chính là chiến tranh toàn diện, Mã Niên Thắng cũng vì phòng ngừa một chút.
Cho dù đối phương có lừa gạt, trực tiếp dùng lực gấp ba lần đè bẹp, đối phương chỉ có bất lực giãy giụa trong tử cục.
“Giết!”
“Xông lên cho ta!”
Mã Niên Thắng ra lệnh, tất cả Thiên Thần quân đều giống như phát điên xông về phía Trấn Võ quân, bọn họ không hề có quân trận đáng nói, nhân số chính là lực lượng của bọn họ.
Trấn Võ quân thấy Thiên Thần quân rậm rạp chạy tới, bọn họ đều nhìn Lư Vũ Long cầm đầu, háo hức chờ đợi mệnh lệnh động thủ của Lư Vũ Long.
“Nhẫn nại chút, chờ thêm đi, chờ bọn họ xông tới trong vòng hai trăm thước...”
Lư Vũ Long nhớ rõ vương gia dặn dò, chờ địch nhân tiến vào trong vòng hai trăm thước thì động thủ, như vậy cộng thêm tốc độ gió trợ giúp, khói dày đặc có thể bao phủ toàn bộ Thiên Thần quân.
Vì có thể một hơi giải quyết hết mười lăm vạn Thiên Thần quân, Lư Vũ Long đang chờ, toàn bộ Trấn Võ quân cũng đang chờ.
Cho đến khi một người của Thiên Thần giáo xông lên phía trước tiến vào phạm vi hai trăm thước, tất cả Trấn Võ quân giơ đuốc nhìn Lư Vũ Long.
“Động thủ!”
Lúc này Lư Vũ Long phát ra mệnh lệnh động thủ.
Hết chương 157.

Bạn cần đăng nhập để bình luận