Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 503. Ngươi là quái vật gì?




Quy Tiểu Thánh đôi mắt đỏ hoe, nhìn thấy dáng vẻ vết thương chồng chất lại thở hổn hển của Hằng ca, hắn lo lắng chuyến đi này, hắn có thể không gặp lại Hằng Ca được nữa.
Nhưng Hằng ca đã dốc hết toàn lực mới ném hắn ra ngoài, hắn không thể lại xông vào khiến cho tất cả những gì mà Hằng ca làm đều uổng phí.
Nhìn thấy đàn kiến đuổi tới, Quy Tiểu Thánh không dám do dự, quay đầu lại bỏ chạy, ý đồ nhanh chóng tìm được đội tiếp viện tới trợ giúp.
Hằng nhìn thấy Quy Tiểu Thánh thoát đi, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Hắn không hề từ bỏ phản kháng, dù cho hắn đã sức cùng lực kiệt, hắn cũng có dục vọng cầu sinh. Không bao lâu, nội tâm của Hằng lại thắt lại.
Bởi vì hắn nhìn thấy Quy Tiểu Thánh từ một lối đi khác chạy trở lại, phía sau có đàn kiến đuổi theo, số lượng kiến nơi này càng nhiều hơn, tiền hậu giáp kích, Quy Tiểu Thánh lại lần nữa bị đàn kiến bao vây lại.
"Tên ngu ngốc nhà ngươi, tại sao ngươi lại chạy trở lại!"
Hằng tức giận đến mức thân thể đều run rẩy quát lên.
"Hằng ca, xin lỗi, thật sự là thông đạo nơi này quá phức tạp, bốn phương thông suốt không nói, còn không có vật tham chiếu, chạy một lát, ta không biết thế nào lại chạy trở lại."
Quy Tiểu Thánh vừa tự trách vừa vô cùng xấu hổ đáp.
"Còn lo lắng ngươi chạy mất, mang một đống lớn trợ thủ đến đối phó ta, không ngờ rằng ngươi chỉ đơn thuần là vờn một vòng rồi chạy trở lại."
"Xem ra ông trời cũng đang giúp ta!"
Nghị Vương nhìn thấy Quy Tiểu Thánh chạy trở lại, trong lòng vui vẻ miễn bàn, lo lắng lãng phí thời gian quá dài ở trên người hai yêu Quy Tiểu Thánh.
Hắn không nương tay, để cho tất cả đàn kiến biến dị cùng tiến lên.
Đối mặt với sự điên cuồng của đàn kiến biến dị, Hằng và Quy Tiểu Thánh căn bản không phải là đối thủ. Như thể một giây tiếp theo, bọn hắn sẽ ngã xuống.
"Hằng ca, xin lỗi..."
Quy Tiểu Thánh đã sức cùng lực kiệt, thân thể dần dần không nghe theo hắn sai bảo, có lẽ cảm giác được hôm nay là ngày chạy trời không khỏi nắng, hắn vô cùng tự trách nói xin lỗi với Hằng ca.
Hằng không nói gì thêm, mỉm cười với Quy Tiểu Thánh.
Đột nhiên hắn đem Quy Tiểu Thánh đè vào trong cái hố nhỏ mà hắn đánh ra, hắn biến trở về bản thể, dùng vỏ rùa đen khổng lồ bảo vệ Quy Tiểu Thánh ở bên trong hố.
"Hằng ca, ngươi làm cái gì vậy, mau tránh ra."
"Quy Tiểu Thánh biết Hằng ca là dùng thân thể giúp hắn ngăn cản đàn kiến tiến công, tuy rằng vỏ rùa đen có thể chống đỡ tiến công nhất định, nhưng kẻ địch cũng không phải lũ ăn hại."
Hằng ca làm như vậy, căn bản không kiên trì được bao lâu.
"Ta nói rồi, ca ca làm sao có thể để cho đệ đệ ngã xuống trước, muốn chết, cũng là ta chết trước."
Bên trong vỏ rùa đen khổng lồ truyền đến âm thanh yếu ớt của Hằng.
"Xem vỏ rùa đen của ngươi cứng rắn, hay là kiến bay tự nổ của ta mạnh mẽ, nổ tung hắn cho ta."
Nghị Vương không muốn kéo dài thời gian, bảo kiến bay tự nổ không ngừng oanh tạc vỏ rùa đen.
"Oanh"
"Oanh"
"Oanh"
Bên trên vỏ rùa đen đã xuất hiện vết nứt, không ít huyết dịch từ vết nứt chảy ra, cũng rơi xuống trên người Quy Tiểu Thánh. Nhưng Hằng một tiếng kêu đau cũng không có, vẫn dùng thân thể của mình yên lặng bảo vệ Quy Tiểu Thánh.
"Hu hu hu, tránh ra, Hằng ca, cầu xin ngươi, mau tránh ra"
Quy Tiểu Thánh đã sức cùng lực kiệt, căn bản không đẩy được thân thể của Hằng, nhìn thấy trên người Hằng không ngừng có huyết dịch rơi xuống người hắn.
Hắn khóc, rơi lệ cầu xin Hằng ca đừng bảo vệ hắn nữa.
"Đừng, đừng sợ, ta còn ở đây."
"Trước khi ta còn chưa chết, ta sẽ không để cho hắn làm tổn thương đến ngươi."
Giọng nói hư nhược gián đoạn của Hằng truyền đến.
"Lực lượng, lực lượng, ta cần lực lượng!"
Trong lòng của Quy Tiểu Thánh đang gào thét, bản năng không rõ khiến cho năng lực đặc thù của hắn tự phát động.
Hắn ở trong phạm vi ngàn dặm, thậm chí vạn dặm, thử mượn lực lượng của tất cả yêu quái quy loại, nhưng nơi này là kinh thành, yêu quái quy loại có thể có mấy con.
Hiện tại hắn cần lực lượng, người duy nhất có thể giúp được hắn chính là lão tổ của hắn.
"Thình thịch"
"Thình thịch"
Trái tim của Quy Tiểu Thánh đột nhiên phát ra tiếng tim đập mạnh mẽ có lực, Yêu Lực khổng lồ như thần ma bị năng lực đặc thù của hắn mượn tới.
Lão tổ của hắn đáp lại hắn rồi, đồng thời đem một phần nhỏ năng lực cùng Yêu Lực cho hắn mượn.
Quy Tiểu Thánh có được lực lượng không chịu khống chế đột nhiên bạo phát, Yêu Lực giống như thiên uy từ trên người hắn phóng lên cao. Hằng ca là người quan trọng của hắn, dù cho hắn không chịu khống chế mà bạo phát, hắn cũng phải bảo vệ Hằng ca không bị yêu lực bồng bột của hắn xung kích.
"Đây, đây là khí tức của Yêu Vương!"
"Yêu lực này, chuyện gì xảy ra vậy, trong Vạn Khô Cốt Khanh tại sao có thể có Yêu Vương."
"Đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ có Yêu Vương chạy đến Vạn Khô Cốt Khanh."
Khi Trảm Yêu Sứ cùng Ngự Thường Sử ở trong Vạn Khô Cốt Khanh cảm ứng được cổ khí tức yêu lực cường đại đột nhiên xuất hiện này, tất cả đều sửng sốt, đều không biết chuyện gì xảy ra.
"Có chút giống yêu lực của tổ tông sống, nhưng cái này chắc hẳn không phải là của bản thân lão tổ tông."
"Cỗ yêu lực này là sao vậy, vì sao yêu lực lại giống với tổ tông sống như vậy?" Lục Trạch nhướng mày trầm tư.
"Lục Trạch, nơi đây có thể đã phát sinh biến cố mà chúng ta không biết, chúng ta tiếp tục đi tới, hay là rút ra ngoài tìm hiểu tình huống rồi nói?"
Mấy Kim Bài Trảm Yêu Sứ Chung Hoa Chính hỏi quyết định của Lục Trạch.
"Khí tức này quả thực là khí tức của Yêu Vương, nhưng mà nơi này là kinh thành, sẽ có rất nhiều cường giả cảm giác được cỗ khí tức này."
"Nếu như xuất hiện tình huống không khống chế được, tin rằng những cường giả kia sẽ ra ngoài trợ giúp chúng ta."
"Tiếp tục đi tới, thanh trừ yêu ma đồng thời điều tra rõ ràng cỗ khí tức này là xảy ra chuyện gì."
Lục Trạch suy nghĩ một lát, quyết định tiếp tục đi tới.

"Tại sao có thể có khí tức của Yêu Vương, chẳng lẽ Hắc Đế cũng đi tới nơi này?"
Quỷ Vương cảm giác được cỗ khí tức này, cảnh giác bất an ở trong lòng vẫn không tán đi.
"Không được, bất kể có phải là Hắc Đế hay không, ta đều không thể ngồi chờ chết, phải mau chóng tìm được Cốt Vương."
Quỷ Vương không dám suy nghĩ nhiều, phải nhanh chóng tìm được Cốt Vương mới có một chút hi vọng sống.
Hết chương 503.

Bạn cần đăng nhập để bình luận