Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 671. Không nói võ đức!




“Ta thực sự ghen tị với Dị Năng Giả các ngươi, không giống như những Võ Giả chúng ta đang phải từng bước tăng lên.”
“Ta luyện võ gần mười năm, bây giờ mới đạt tới Hậu Thiên hậu kỳ.”
“Nhưng Dị Năng Giả các ngươi thì sao, nếu may mắn có thể thức tỉnh dị năng của mình, cơ thể của các ngươi sẽ được cường hóa gấp mấy lần, thậm chí gấp mười lần.”
“Một khi thức tỉnh là vượt qua vài năm, vài thập niên cố gắng luyện võ của chúng ta.”
“Những người rất may mắn sẽ giống như ngươi, vừa thức tỉnh chính là Dị Năng Giả cấp C.”
“Dị Năng Giả cấp C tương ứng với cấp Hậu Thiên của Võ Giả. Ngẫm lại thật khiến cho người ta bi phẫn, ta biết này thế gian này không công bằng.”
“Nhưng tại sao người thức tỉnh lại không phải là ta mà là những người bình thường chưa từng cố gắng.”
Thiên Lang cực kỳ mất cân bằng, nhất là khi thấy Hoàng Khải tuổi trẻ như vậy đã trở thành Dị Năng Giả cấp C, trong lòng hắn lại càng không thích.
Hắn khổ luyện hơn mười năm mới có thể đạt tới mức này, vì sao Hoàng Khải vừa mới tỉnh lại lại đạt tới trình độ như hắn?
Hắn không chỉ ghét Dị Năng Giả gặp may mắn mà còn tức giận vì người thức tỉnh không phải là hắn.
Đừng nhìn hắn là một đường chủ mà cho rằng tu vi của hắn ở Hậu Thiên hậu kỳ sẽ thấp, đó còn phụ thuộc vào việc so sánh với ai!
Đừng nhìn Hoàng Đông Kiệt trước đó đột phá đơn giản như uống nước, mỗi ngày một dạng mà nghĩ trình độ võ công, cấp bậc dị năng ở thế giới này rất dễ đột phá.
Hoàng Đông Kiệt là một kẻ ngoại tộc, không nhìn xem Hoàng Đông Kiệt đã trải qua bao nhiêu cuộc đời, nội tình tích lũy của hắn hùng hậu cỡ nào.
Xét đến bản mạng thiên phú của Hoàng Đông Kiệt, đó chính là hack game, so sánh với người như thế đúng là không biết trời cao đất rộng.
Đừng dùng Hoàng Đông Kiệt để đo lường thế giới, đối với thế giới, Hoàng Đông Kiệt là một trường hợp đặc biệt, một trường hợp đặc biệt khó bắt chước và đuổi theo.
Trong thế giới này, dù là cấp bậc võ đạo hay cấp bậc dị năng, muốn đột phá, độ khó càng ngày càng cao.
Các Võ Giả đối với thế tục mà nói đã là cao thủ nhỏ rồi.
Việc có thể ném một chiếc ô tô bằng tay không ở trình độ Hậu Thiên đã chứng tỏ đẳng cấp lực lượng ở thế giới này tương đối cao.
“Ríu ra ríu rít, ngươi nói xong chưa?”
Hoàng Khải cũng tìm hiểu về các Võ Giả trong tù, biết những Võ Giả giàu kinh nghiệm như Thiên Lang có thể gây ra uy hiếp nhất định cho hắn, nhưng như vậy cũng không khiến hắn rút lui.
Kẻ thù ở ngay trước mặt hắn, nói cái gì hắn cũng muốn thử một lần.
“Thật sự là cuồng vọng đến cực điểm, ngươi thật sự cho mình có thể vượt qua người khác bằng cách thức tỉnh dị năng của mình sao? Tiểu tử, để ta nói cho ngươi biết, may mắn chỉ là tạm thời, kinh nghiệm, lực lượng mới là thật sự.”
Khi Thiên Lang vận công hít vào, thân thể vạm vỡ của hắn trở nên mạnh mẽ hơn, nhìn bề ngoài có cảm giác như các cơ cứng lại.
Thiên Lang cũng không hề nương tay, toàn bộ cơ thể vạm vỡ của hắn lao vào Hoàng Khả, giống như một chiếc xe tăng khổng lồ.
Mặc dù cơ thể vạm vỡ của Thiên Lang giống như một mục tiêu, nhưng Hoàng Khải vẫn không dám coi thường, hàng chục mũi băng từ bắn ra, bắn vào những điểm yếu hại trên cơ thể Thiên Lang.
Hai người vừa tiếp xúc, mũi băng sắc bén biến giống như va vào thép.
“Ngạnh khí công!”
Sắc mặt Hoàng Khải tối sầm lại, hắn ghét những kẻ có sức phòng ngự kiên cường như xe tăng. Thiên Lang vừa đến gần Hoàng Khải, đấm mạnh vào đầu Hoàng Khải như muốn đánh bay đầu hắn.
Hoàng Khải không mạnh mẽ chống cự, hắn sử dụng mũi băng để giảm bớt tác động từ nắm đấm của Thiên Lang, hắn dùng tay ngưng tụ những lưỡi băng như những con dao rồi đâm vào mắt Thiên Lang.
Thiên Lang không ngờ Hoàng Khải lại phản ứng nhanh như vậy, tuy hắn có ngạnh khí công trong người nhưng đôi mắt hắn suýt bị tổn hại.
Hắn không lùi bước, mở rộng đôi vai rộng lớn của mình, cánh tay to lớn đập vào người Hoàng Khải như một mãnh thú, chuyển phòng thủ thành tấn công.
Chiều cao gần một thước tám của Hoàng Khải vẫn còn quá thấp so với thân hình vạm vỡ của Thiên Lang, trước khi lưỡi băng của Hoàng Khải có thể xuyên qua đôi mắt mục tiêu, cánh tay khổng lồ của Thiên Lang đã đánh trúng hắn.
Hoàng Khải thấy cánh tay của Thiên Lang dài hơn mình, nếu như hắn nhất quyết đâm vào mắt Thiên Lang, có thể đánh trúng hay không còn phải xem Thiên Lang có né hay không, nhưng trước đó cánh tay khổng lồ của Thiên Lang nhất định sẽ đánh tới hắn trước..
Không còn cách nào khác Hoàng Khải phải tránh né, không ngu ngốc đối đầu với Thiên Lang.
“Keng!”
Hoàng Khải vừa né tránh, nắm đấm của Thiên Lang đập xuống sàn, sàn nhà nháy mắt vỡ tung bay lên, trên mặt đất xuất hiện một cái hố nhỏ.
Thiên Lang tiếp tục tấn công Hoàng Khải, Thiên Lang thuộc loại hình lực lượng, Hoàng Khải thuộc loại hình tốc độ, Hoàng Khải lại dần dần rơi xuống thế hạ phong.
Hoàng Khải mới vào cấp C trong khi Thiên Lang là một Võ Giả Hậu Thiên hậu kỳ dày dặn kinh nghiệm, Hoàng Khải không bị Thiên Lang đánh bại trong thời gian ngắn là nhờ ít nhiều học được rất nhiều điều trong tù.
“Thuỷ vực!”
Hoàng Khải không phải là không có đầu óc, hắn hăm dò phương thức công kích Thiên Lang vọt mạnh đánh thẳng, một quả cầu nước khổng lồ xuất hiện trước mặt hắn.
Thiên Lang lao tới, lao vào khối nước.
Nước nhốt Thiên Lang như thủy lao, chuẩn bị giết chết hắn.
Thiên Lang giãy dụa phát hiện ra điểm yếu của quả cầu nước, đó là nó không đủ ổn định, hắn cắn răng lao ra khỏi quả cầu nước.
Linh năng Hoàng Khải vừa thả lỏng, quả cầu nước mất kiểm soát, đổ thẳng xuống đất.
“Thật là một tư chất đáng sợ. Dị năng của ngươi là điều khiển nước.”
“Ngươi mới chỉ là cấp C nhưng lại có thể biến nước thành băng, lỏng thành rắn. Ngươi thật đáng sợ.”
Sau khi Thiên Lang thở xong, hắn mới nhận ra mình cũng bị tư chất của Hoàng Khải dọa sợ. Hắn biết nước có ba trạng thái rắn, lỏng, khí. Sau khi thức tỉnh không lâu, có thể biến chất lỏng thành chất rắn, chuyện này không phải đáng sợ đơn giản như vậy, mà quả thực là khủng bố. Thấy Hoàng Khải còn trẻ như vậy, Thiên Lang càng không muốn để Hoàng Khải rời đi.
Bây giờ đã đắc tội, nếu để một người có tư chất đáng sợ như vậy rời đi, sau này hắn cũng đừng mong có thể ngủ yên thêm một ngày nào nữa...
Hoàng Khải hung hăng liếc nhìn cha con Ngô Hổ hắn biết hôm nay không thể báo thù.
Linh năng trong cơ thể hắn không còn bao nhiêu, nếu buộc phải làm như vậy, không biết hắn có thể báo thù hay không, nhưng hắn nhất định sẽ chết ở chỗ này.
Ngày tháng còn dài, hắn không tin Phục Hổ bang sẽ bảo vệ bọn chúng cả đời, một ngày nào đó hắn sẽ nắm lấy cơ hội, cho nên hôm nay hắn tạm thời rút lui.
Hết chương 671.

Bạn cần đăng nhập để bình luận