Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 281. Lợi thế ở chỗ chúng ta!




Trong thành Long Hồ, chúng cường giả nhân mã triều đình và Thiên Sư Đạo đã tụ tập một chỗ, bọn họ biết người của Đại Phật tự đã sớm đến ngoại thành.
Bọn họ không sốt ruột chút nào, bây giờ cách thời gian ước định còn sớm, bọn họ không cần phải ra khỏi thành bây giờ gặp người của Đại Phật tự.
Bây giờ điều bọn họ muốn làm là sớm gặp Hoàng Đông Kiệt ở thành Long Hồ, vì thế bọn họ tìm đến thành chủ thành Long Hồ để dẫn đường.
Thành chủ thành Long Hồ thấy nhiều đại nhân vật như vậy cũng lạnh run nhưng hắn vẫn duy trì ổn định dẫn những đại nhân vật này đi tìm Hoàng Đông Kiệt.
“Các vị đại nhân, Đông Võ Vương ở bên trong.”
Thành chủ thành Long Hồ dẫn mọi người đi tới trước mặt một gian phòng, chỉ vào cửa phòng nói. Thấy Hoàng Thiên Thạch ra hiệu, thành chủ thành Long Hồ rất bất đắc dĩ chỉ có thể đi lên gõ cửa.
“Vào đi!”
Hoàng Đông Kiệt nghe được tiếng gõ cửa cũng không nói thêm gì, để người ngoài cửa tiến vào, rõ ràng hắn đã sớm cảm ứng được người bên ngoài.
Đám người Hoàng Thiên Thạch cũng không khách sáo đẩy cửa đi vào, lúc này bọn họ thấy dáng vẻ Hoàng Đông Kiệt khôi phục trông như khoảng ba mươi tuổi.
Đúng vậy, Hoàng Đông Kiệt không có dáng vẻ ở độ tuổi năm mươi nữa mà trông như đang ở độ tuổi ba mươi.
Trương Cửu Thiên thấy Hoàng Đông Kiệt khôi phục đến hơn ba mươi tuổi cũng không cảm thấy kỳ lạ, đại Tông Sư đều có năng lực cải lão hoàn đồng nhất định.
Nếu thấy Hoàng Đông Kiệt tiếp tục duy trì dáng vẻ hơn năm mươi tuổi như trước đây thì hắn mới cảm thấy kỳ lạ.
Trước đây Hoàng Thiên Thạch không chú ý nhiều đến Hoàng Đông Kiệt nhưng từ sau khi Hoàng Đông Kiệt nổi danh, hắn thường xuyên xem chân dung Của Hoàng Đông Kiệt.
Bây giờ khi nhìn thấy Hoàng Đông Kiệt, mặc dù hắn đã trẻ hơn nhưng ngay từ cái nhìn đầu tiên hắn đã nhận ra đó là Hoàng Đông Kiệt.
“Ngươi lại trở nên mạnh mẽ hơn?”
Lời này là Trương Cửu Thiên hỏi, lúc trước Hoàng Đông Kiệt đến Thiên Sư Đạo thăm nhi tử hắn, khi đó Trương Cửu Thiên còn có thể cảm ứng được một chút khí tức của Hoàng Đông Kiệt. Bây giờ hắn không cảm ứng được bất kỳ khí tức nào từ trên người Hoàng Đông Kiệt, hắn không thể không hoài nghi Hoàng Đông Kiệt lại trở nên mạnh mẽ hơn.
“Xem như mạnh hơn một chút.”
Hoàng Đông Kiệt thuận miệng nói xong cũng buông y thư mời hai vị ngồi xuống uống trà.
Vừa nghe Hoàng Đông Kiệt lại trở nên mạnh mẽ, trên mặt Hoàng Thiên Thạch tràn ngập vẻ tươi cười, không có tin tức nào tốt hơn so với cái này.
Theo lời mời của Hoàng Đông Kiệt, hắn ngồi xuống uống một ngụm trà.
Trương Cửu Thiên sửng sốt một chút hoàn hồn lại cười cười ngồi xuống.
“Trước khi đến, ta đã chuẩn bị rất nhiều lời muốn nói với ngươi, nhưng bây giờ ta đã không còn gì để nói nữa.”
Hoàng Thiên Thạch vui mừng nói.
“Ngươi còn có thể nói gì, hậu sinh khả uý, nếu ta là ngươi, mỗi ngày cũng cười ha hả.”
Trương Cửu Thiên rất biết ăn nói.
“Ngươi còn hâm mộ ta, không phải Thiên Khải được ngươi thu làm đồ đệ rồi sao? Có hắn ở đây, Thiên Sư Đạo các ngươi muốn phát dương quang đại còn khó sao?”
“Vậy ta thật đúng là cảm ơn các ngươi nha, nhường Thiên Khải lại cho ta, ta phi, các ngươi được lợi ích còn khoe khoang, hắn là đồ đệ của ta không sai, nhưng hắn còn có một thân phận, đó chính là người trong hoàng thất các ngươi.”
Trương Cửu Thiên không khách khí đáp trả.
“Nếu ngươi cảm thấy chúng ta chiếm lợi của ngươi, ngươi có thể trả Thiên Khải về cho chúng ta, chúng ta cũng có thể bồi dưỡng Thiên Khải thành tài.”
Da mặt của Hoàng Thiên Thạch rất dày, không thèm để ý Trương Cửu Thiên đang chọc ngoáy hắn chút nào.
“Ngươi đừng mơ tưởng, ta đã thu hắn làm đồ đệ thì hắn chính là người của Thiên Sư Đạo chúng ta!”
Hoàng Đông Kiệt còn chưa nói gì hai lão cổ đã đấu đá nhau.
“Dừng lại, ta không muốn đấu võ mồm với ngươi, chúng ta còn có chuyện quan trọng phải nói.” Hoàng Thiên Thạch tạm dừng tranh luận với Trương Cửu Thiên.
“Lần hợp tác này chúng ta sẽ lấy mảnh vỡ Thương Long chia làm lợi ích bên trong địa cung, trên người ta một mảnh cộng thêm hai mảnh trên người ngươi, chúng ta sẽ phân chia được ba phần bảy lợi ích của Địa Cung.”
“Bề ngoài là nói như vậy, nhưng ta không cảm thấy Ma giáo và Đại Phật Tự sẽ có lòng tốt để chúng ta đạt được ba phần bảy lợi ích như vậy.”
Hoàng Thiên Thạch dừng lại một chút thấy cảm xúc của Hoàng Đông Kiệt không thay đổi mới tiếp tục nói.
“Nguyên bản đây là sự hợp tác của năm thế lực siêu nhiên nắm giữ mảnh vỡ Thương Long, nhưng người của Thính Vũ Các và Thánh Đình hội cũng sẽ tham dự vào.”
“Lúc trước hành động của chúng ta quá lớn, không giấu được Thính Vũ Các và Thánh Đình hội, bọn họ một lòng muốn tham dự vào, chúng ta cũng rất khó ngăn cản.”
“Vì để tránh phiền toái không cần thiết, mấy thế lực chúng ta sau khi thương lượng thì để bọn họ gia nhập.”
“Đương nhiên, để bọn họ gia nhập không chỉ là để tránh phiền toái không cần thiết, còn có thể khiến cho không ít người an tâm.”
“Không ai biết tình hình bên trong địa cung Thiên Nhân như thế nào, nguy hiểm hay không, cho nên không thể thiếu chiến lực của đại Tông Sư.”
“Nguyên nhân quan trọng nhất là các đại Tông Sư khác đều tiến vào địa cung, hai vị đại Tông Sư còn lại ở bên ngoài thì ai yên tâm.”
“Nhất là Đại Phật tự và Ma giáo, bọn họ biết thánh chủ khắp nơi tranh đấu với bọn họ.”
“Trịnh Thiên Tuyệt và Vô đại sư sợ khi bọn họ tiến vào địa cung Thiên Nhân, thánh chủ sẽ thừa lúc bọn họ không có ở đây mà đối phó với bản bộ của bọn họ.”
“Vì an tâm, bọn người Trịnh Thiên Tuyệt sẽ không phản đối thánh chủ gia nhập, còn cực lực kéo thánh chủ và Mạch Vô Sinh gia nhập.”
“Năm thế lực siêu nhiên hợp tác cứ như vậy biến thành bảy thế lực siêu nhiên hợp tác.”
Hoàng Thiên Thạch nói xong uống một ngụm trà, lẳng lặng chờ xem Hoàng Đông Kiệt có vấn đề gì khác hay không.
“Chuyện trong dự liệu, địa cung Thiên Nhân có hấp dẫn quá lớn, đại Tông Sư có thể ngăn cản được, bọn họ mà không đến mới khiến cho người ta không yên lòng.”
Hoàng Đông Kiệt cười đáp lại.
“Những thứ này đều không phải là vấn đề, vấn đề là Đại Phật tự có không ít cường giả tới, có lẽ cường giả Ma giáo cũng không ít.”
“Chuyến đi địa cung Thiên Nhân lần này có lẽ có nguy hiểm nhất định, luôn cảm giác Đại Phật tự và Ma giáo hội nhân cơ hội này làm gì đó.”
“Hay là ngươi đừng đi, để một người ngụy trang ngươi đi vào.”
“Dù chúng ta ở bên trong có xuất hiện bất ngờ, có ngươi ở đây, đế quốc Đại Hạ cũng không ngã xuống được.”
Hoàng Thiên Thạch suy nghĩ một chút rồi nói.
Hết chương 281.

Bạn cần đăng nhập để bình luận