Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 573. Chuộc lỗi




"Lão tổ, ngài là nền tảng của Thiên Yêu thành, quy cũ của Thiên Yêu thành là ngài định ra, đương nhiên lời của ngài chính là quy củ của Thiên Yêu thành."
"Thu Hải nói thế nào cũng là hậu nhân của ngài, ngài không thể trơ mắt nhìn hậu nhân chịu khi dễ mà không quản."
Huyền Thanh nhìn thấy lão tổ bất lương còn hứng thú bừng bừng nhìn hắn tranh luận với người khác, giúp cũng không giúp hắn, một dáng vẻ xem kịch.
Huyền Thanh không nhịn nổi nữa, hắn ngả bài rồi, trực tiếp nói ra quan hệ giữa hắn và thành chủ trước mặt mọi người.
Cái gì, lão tổ!
Huyền Thanh gọi thành chủ là lão tổ!
Hơn năm mươi vị Yêu Vương có mặt nhìn thấy Huyền Thanh đột nhiên gọi thành chủ là lão tổ, nhất thời biểu cảm cũng trở nên không thể tin nổi.
Nghĩ đến thành chủ vô duyên vô cớ chỉ định Huyền Thanh làm người quản lý kinh doanh, nghĩ đến thành chủ vô duyên vô cớ cho Huyền Thanh đặc quyền, ngoại trừ có tầng quan hệ này, dường như không có nguyên nhân nào khác.
Thiên Lang cảm giác hai chân tê dại rồi, mặc dù hắn cực lực không tin thành chủ là lão tổ của Huyền Thanh, nhưng trong trường hợp này, Huyền Thanh dám gọi ra, vậy thành chủ kia tám chín phần chính là lão tổ của hắn.
Nghĩ đến vừa rồi mình không ngừng nóng lạnh trào phúng đối với Huyền Thanh, hắn lòng muốn chết cũng có rồi.
Bạch Dạ có chút lúng túng, hắn quá ủng hộ thành chủ.
Dẫn tới hắn nhìn vấn đề không đủ toàn diện, nếu như Huyền Thanh không có sức mạnh, làm sao dám sử dụng đặc quyền triệu tập hội nghị lần này.
"Ta là lão tổ của ngươi không sai, nhưng ta không thể nào che chở các ngươi cả đời."
"Các ngươi cần tôi luyện, cần trưởng thành, không thì chờ ta về hưu, ta làm sao dám đem Thiên Yêu thành giao cho các ngươi.”
Hoàng Đông Kiệt thu hồi biểu cảm xem kịch, ngữ khí thản nhiên nói.
"Hít"
Thành chủ thừa nhận, thành chủ thừa nhận hắn rồi! Huyền Thanh bọn họ thực sự là hậu nhân của thành chủ!
Khi thành chủ chính miệng xác nhận Huyền Thanh bọn họ chính là hậu nhân của thành chủ, ánh mắt của chúng Yêu Vương nhìn về phía Huyền Thanh cũng thay đổi. Ngay cả lòng ghen tỵ trước đó cũng không còn, từng người một nhìn về phía Huyền Thanh ánh mắt đều trở nên cháy bỏng.
Xong rồi, chọc tới Thái Tử Gia rồi!
Thiên Lang nhìn thấy hảo bằng hữu bên cạnh né xa hắn giống như tránh ôn thần, hắn liền biết cuộc sống sau này của hắn không dễ dàng rồi.
"Lão tổ, ngài kỳ vọng cao đối với chúng ta, chúng ta biết. Nhưng chuyện gì cũng phải làm từng bước một, trưởng thành cần thời gian."
"Nhưng ta không nhịn được cục tức này, tiếp tục trì hoãn không báo thù, ta sợ ta sẽ sản sinh tâm ma."
Huyền Thanh một bước nhường đường cũng không có, chỉ hy vọng lão tổ có thể giúp hắn một chút.
"Thiên Yêu thành sẽ không giúp ngươi, nhưng nếu như mấy bằng hữu rác rưởi kia của ngươi đi hồ Thiên Thu giúp ngươi một chút, lấy danh nghĩa cá nhân làm chuyện ngươi muốn làm, vậy chuyện không liên quan đến Thiên Yêu thành nữa."
Hoàng Đông Kiệt nói xong liền đứng dậy rời đi.
Ý tứ trong lời nói của hắn rất rõ ràng, hơn năm mươi vị Yêu Vương có mặt, người nào là bằng hữu của ngươi, người nào nguyện ý giúp đỡ ngươi, ngươi cứ lôi đi.
Thành chủ vừa rời đi, toàn bộ Yêu Vương ở hiện trường nhìn về phía Huyền Thanh, Huyền Thanh có thể sẽ tiếp nhận vị trí thành chủ trong tương lai, trở thành chủ nhân của Thiên Yêu thành.
Lúc này Huyền Thanh cần giúp đỡ, đây không phải là một cơ hội nịnh bợ Huyền Thanh ư?
"Có lý nào lại vậy, người bên ngoài dám khi dễ người của Thiên Yêu thành chúng ta, còn đặt Thiên Yêu thành của chúng ta vào mắt nữa hay không."
"Huyền Thanh đại nhân, lần này ngươi nhất định phải dẫn theo ta, ta muốn nói cho đám không biết sống chết kia biết, khi dễ người của Thiên Yêu thành chúng ta là phải trả giá bằng máu."
"Huyền Thanh đại nhân, cần người giúp đỡ không, ngươi xem ta có được hay không?"
"Còn có ta, ta ghét nhất chính là mấy tên ỷ mạnh hiếp yếu, đối phó với người như thế, chúng ta phải chà đạp hắn."
"...."
Vì để lại ấn tượng tốt cho Huyền Thanh, chúng Yêu Vương cũng bắt đầu đề cử bản thân.
Nếu như có thể, Huyền Thanh đương nhiên muốn dẫn theo tất cả Yêu Vương, nhưng lão tổ không muốn hắn làm xằng làm bậy như thế, truyền âm cho hắn, chỉ có thể mang theo mười vị Yêu Vương.
"Thiên Yêu thành còn cần các vị tọa trấn, không cần nhiều người như vậy đi theo ta đâu."
"Mười vị, ta cần mười vị."
"Tại sao là mười vị, các ngươi hỏi lão tổ của ta đi."
Huyền Thanh trực tiếp đem quả ném cho lão tổ.
"Chọn ta, ta có thể!"
"Ta là Thủy Yêu, ở loại nơi như hồ Thiên Thu kia sao có thể thiếu ta chứ."
"Các ngươi đừng cãi cọ nữa, ta là huynh đệ thủ túc của Huyền Thanh, bằng hữu rất thân."
Hơn năm mươi vị Yêu Vương vì tranh mười danh ngạch mà trở nên không biết xấu hổ.
"Oanh"
Ở trong đám Yêu Vương, đột nhiên có một yêu vực của Yêu Vương bỗng nhiên bạo phát, Yêu vực mạnh mẽ đẩy các Yêu Vương khác ra ngoài.
Chỉ chừa lại một mình hắn ở trước mặt Huyền Thanh, người này không phải ai khác, chính là Thiên Lang.
"Xin lỗi, ta không biết ngươi là hậu nhân của thành chủ, mới đố kị ngươi, xin cho ta một cơ hội chuộc tội."
"Để ta theo ngươi đến hồ Thiên Thu, ta sẽ dốc hết toàn lực giúp ngươi báo thù."
Thiên Lang không có tâm tư xấu gì, trước đó là không biết Huyền Thanh có quan hệ với thành chủ, mới đố kị Huyền Thanh được thành chủ ưu ái.
Hiện tại hắn đã biết tầng quan hệ này, lòng ganh tỵ dĩ nhiên là tan thành mây khói. Để chuộc lỗi, hắn muốn cùng Huyền Thanh đi hồ Thiên Thu một chuyến.
Hết chương 573.

Bạn cần đăng nhập để bình luận