Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 490. Chiến tranh của nữ nhân!!!




"Ta, ta…"

Lục Thế Viễn bị oán trách nói không nên lời.

"Tổ tông sống, người yêu yêu nhau vốn đã không được thế nhân tiếp nhận, huống hồ chúng ta là Trảm Yêu Sứ, trời sinh đối lập với yêu ma quỷ quái."

"Nếu như ngay cả chúng ta cũng phá hoại quy củ, vậy Trảm Yêu ty tồn tại còn có ý nghĩa gì?"

Lục Trạch không hy vọng nhi tử của mình có liên quan đến tân nương xác khô, đương nhiên không hy vọng tân nương xác khô dựa vào nhi tử của hắn.

"Nếu như ngươi suy nghĩ như vậy, Thành Nam có một Hoa Yêu ký sinh tên Mị Nương, nghe nói nàng là yêu loại đặc thù, ta đi nuốt chửng nàng."

Hoàng Đông Kiệt liếc nhìn Lục Trạch nói.

"Tổ tông sống, đừng, nàng là bạn tốt của ta, ta đã cảm hóa nàng, nàng đã không làm điều ác nữa."

Lục Trạch da mặt nóng hừng hực, bị vã vào mặt thật sự tới nhanh như vậy.

"Lấy cái gì cảm hóa, dùng tình yêu đúng chứ!"

"Mới vừa rồi còn luôn miệng nói người yêu yêu nhau không được thế nhân tiếp nhận, ngươi nhìn ngươi xem, ngươi đã làm được chưa?"

"Nếu như không phải ta đã sớm biết ngươi có quan hệ với nàng, ta đã sớm ăn nàng rồi."

"Còn ngươi nữa, chuyện của ngươi và Bạch Miêu Khả Nhi không cần ta nói nhiều nữa đúng chứ?"

"Phụ tử các ngươi đều là một đức hạnh, còn ở trước mặt ta giả vờ cái gì.” Hoàng Đông Kiệt phất đầu không muốn để ý tới hai cha con này nữa.

Lục Trạch cùng Lục Thế Viễn liếc nhìn nhau, đều cảm thấy xấu hổ tột cùng, thấy tổ tông sống không để ý tới bọn họ, bọn họ không thể làm gì khác là lui ra.

"Phụ thân, ta phải làm sao bây giờ?"

Lục Thế Viễn nghĩ đến tân nương xác khô, đầu liền đau nhức.

Hắn không muốn bị tân nương xác khô đeo bám, nhưng hắn lại không có cách nào thoát khỏi tân nương xác khô, hết cách liền ý đồ xin phụ thân giúp đỡ.

"Tiểu Viễn, nam tử hán đại trượng phu, chút khó khăn này có tính là gì, vi phụ tin rằng ngươi tự biết xử lý."

Lục Trạch vỗ bả vai nhi tử an ủi.

"Phụ thân, ngươi cứ như vậy nhìn nhi tử dê vào miệng cọp ư?"

"Không phải vi phụ không giúp con, chuyện của nương con và Mị Nương vi phụ cũng không có cách nào giải quyết, đối với chuyện của con vi phụ lực bất tòng tâm."

Lục Trạch bất đắc dĩ nói.

"Tiểu Viễn, mục đích nàng tới kinh thành chúng ta đã rõ rồi, nàng vì con mà đến, không có suy nghĩ làm nguy hại kinh thành.”

"Cao tầng của triều đình cũng vì vậy mà có thể ngủ thoải mái, nhưng con phải có tâm lý, Thiên Yêu thành thế lực khổng lồ, hiểu biết của chúng ta về Thiên Yêu thành vẫn là rất ít."

"Muốn thu hoạch tình báo của Thiên Yêu thành, người cao tầng có thể sẽ để cho con chủ động đi tiếp xúc với nàng, từ trên người nàng lấy được tình báo có giá trị."

Lục Trạch suy nghĩ một chút vẫn là nhắc nhở nhi tử.

"Ta có thể từ chối không?"

Lục Thế Viễn cũng không biết bản thân là sợ hãi tân nương xác khô, hay là mắc nợ tân nương xác khô, hắn chỉ muốn trốn xa tân nương xác khô.

"Thiên Yêu thành phát triển quá nhanh, sớm đã có thực lực phá vỡ thăng bằng thế gian."

"Không phải tộc giả của ta, chắc chắn có ý nghĩ khác, nhân tộc chung quy cũng không yên tâm đối với Thiên Yêu thành."

"Vì để đề phòng lỡ như, chúng ta phải chuẩn bị thêm một chút."

"Ngươi là Trảm Yêu Sứ, là một cây đao trảm phá hắc ám của nhân loại, chúng ta không tiến lên thì ai thay chúng ta đi về phía trước chứ?"

Lục Trạch nhìn nhi tử thành thật nói.

"Ta biết rồi"

Lại một ngày, Lục Thế Viễn bị Tô Hạo Hoa gọi tới.

--

"Thống lĩnh, ngươi tìm ta?"

Vừa vào cửa, Lục Thế Viễn liền nhìn thấy trong phòng thống lĩnh có một nữ tử cực kỳ xinh đẹp.

Nữ tử này bất kể khí chất, hay là cách ăn mặc đều nói rõ thân phận của nữ tử này không đơn giản.

"Vị này chính là Cửu Công Chúa, nhiệm vụ của ngươi là bảo vệ nàng đồng thời dẫn nàng du ngoạn kinh thành."

Tô Hạo Hoa không có quanh co lòng vòng, nói thẳng mục đích tìm Lục Thế Viễn.
Cửu Công Chúa?

Lục Thế Viễn liếc mắt nhìn Cửu Công Chúa, phát hiện Cửu Công Chúa đang mỉm cười chào hỏi hắn, như thể không có phách lối gì.

"Thống lĩnh, có thể tìm người khác hay không?"

Lục Thế Viễn cảm thấy bảo vệ Công Chúa quá phiền toái, không muốn tiếp nhận nhiệm vụ này cho lắm.

"Không phải ta muốn tìm ngươi, là Cửu Công Chúa chỉ định muốn ngươi."

Tô Hạo Hoa bình tĩnh nói.

Lục Thế Viễn lộ ra ánh mắt khó hiểu nhìn về phía Cửu Công Chúa ở bên cạnh, hắn và Cửu Công Chúa dường như là hai đường thẳng song song, hắn không hiểu tại sao Cửu Công Chúa phải chỉ tên chỉ họ muốn hắn dẫn đi.

"Đi thôi, dọc đường rồi nói."

Lý Tuyết Trân không giải thích quá nhiều, liền nhảy nhót đi ra ngoài.

"Còn không mau đuổi theo!"

Tô Hạo Hoa vội vàng gọi Lục Thế Viễn theo sau.

Lục Thế Viễn vội vàng đuổi theo, nhìn thấy Cửu Công Chúa chỉ có một mình, nhưng hắn biết chắc chắn có cường giả từ một nơi bí mật gần đó bảo vệ Công Chúa.

"Công Chúa, chúng ta có lẽ là lần đầu tiên quen biết đúng chứ?"

"Ừm, lần đầu tiên."

"Vậy tại sao ngươi lại chỉ định muốn ta dẫn ngươi ra ngoài du ngoạn?"

Lục Thế Viễn khó hiểu hỏi.

"Bởi vì ta là Công Chúa, ta muốn tìm ai thì tìm người đó, ngươi không may đã bị ta tìm tới."

"Ta muốn cái xâu hồ lô đường kia, mau mua cho ta."

Lý Tuyết Trân với dáng vẻ công chúa điêu ngoa, nhưng nàng không có hình tượng kiêu ngạo mà nãi hung* giống như một con mèo con.
*Nãi hung: Ý chỉ những người có dáng vẻ tức giận, cáu kỉnh nhưng mặc lại siêu đáng yêu

Lục Thế Viễn nhìn thấy Công Chúa nãi hung với hắn giống như muội muội, hắn cũng trầm tĩnh lại, mua hồ lô đường cho Công Chúa.
Hết chương 490.

Bạn cần đăng nhập để bình luận