Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 247. Tại sao lại không nhìn rõ thực tế!




Ngô Kỳ Thiên thấy Nhậm Vân Nhi muốn chạy trốn, một quyền đánh tới bóng lưng Nhậm Vân Nhi.
Nhậm Vân Nhi cảm ứng được gì đó, xoay người chém về quyền ấn của Ngô Kỳ Thiên phía sau lưng.
Quyền ấn của Ngô Kỳ Thiên bị cắt ra khiến cho hắn cảm thấy hơi kinh ngạc, hậu nhân Thương Long Thiên Nhân rốt cuộc đã tăng lên bao nhiêu lực lượng mà có thể cắt đứt được công kích của hắn.
Nhậm Vân Nhi cắt đứt quyền ấn của Ngô Kỳ Thiên, không có chút do dự, tiếp tục muốn chạy trốn.
Ngô Kỳ Thiên nhìn ra ý đồ của Nhậm Vân Nhi, Nhậm Vân Nhi biết lực lượng bạo phát một lòng muốn chạy trốn, nếu không ra tay nghiêm túc, nói không nhất định bị Nhậm Vân Nhi chạy thoát. Lúc này Ngô Kỳ Thiên xuất ra tinh thần dị lực, trong phút chốc, thiên địa lâm vào trạng thái siêu thời không, tất cả vật thể chuyển động đều chậm lại.
Tiếng gió, tiếng không khí lưu động, tất cả đều rơi vào trạng thái chậm, Ngô Kỳ Thiên không bị ảnh hưởng như vậy, tốc độ bộc phát, dùng móng vuốt chụp lấy Nhậm Vân Nhi.
Nguy hiểm sắp tới, Thương Long kiếm đột nhiên chấn động, luồng ánh sáng trắng trên người Nhậm Vân Nhi lóng lánh khiến cho nàng thoát khỏi trạng thái siêu thời không, không bị tinh thần dị lực của Ngô Kỳ Thiên ảnh hưởng mà khôi phục lại bình thường. Nhậm Vân Nhi thấy Ngô Kỳ Thiên đột nhiên xuất hiện thì kiềm nén hoảng sợ trong lòng, chém tới một kích.
Ngô Kỳ Thiên bị buộc phải dừng lại, không chỉ như thế, chân nguyên phòng ngự của hắn một lần nữa ngưng tụ cũng bị Nhậm Vân Nhi chém tan.
“Hơn một ngàn năm, không ngờ Thương Long Thiên Nhân để lại chút lực lượng bên trong Thương Long kiếm vẫn còn.”
“Không hổ là lực lượng cấp độ Thiên Nhân, dù chỉ còn lại chút yếu ớt cũng có thể dễ dàng phá vỡ chân nguyên phòng ngự của ta.”
Ngô Kỳ Thiên thấy Nhậm Vân Nhi bị ép dừng lại, lại cảm giác được trạng thái của bản thân, không thể không cẩn thận với Thương Long kiếm.
“Hiểu rõ Thương Long kiếm như vậy, xem ra là có hậu nhân mạch khác bị các ngươi bắt đi.” Chỉ là cảnh vừa rồi, Nhậm Vân Nhi biết lấy trình độ bây giờ của mình đối mặt với Đại Tông Sư vẫn là quá cố hết sức. Nếu như không phải có Thương Long kiếm trợ giúp, vừa rồi nàng cũng không thoát khỏi ảnh hưởng tinh thần dị lực của Ngô Kỳ Thiên. Mặc dù bây giờ có Thương Long kiếm gia trì, để nàng chống cự được tinh thần dị lực của Ngô Kỳ Thiên, không bị tinh thần dị lực mang đến trạng thái siêu thời không cũng như ảo ảnh tinh thần do sức mạnh tinh thần gây ra.
Nhưng nàng quá trẻ, nền tảng lại mỏng, lực lượng này chỉ là tạm thời tăng lên, Thương Long kiếm kích hoạt có thể uy hiếp ngô Kỳ Thiên không sai, nhưng mấu chốt là người sử dụng nó...
“Hậu nhân Thương Long Thiên Nhân mặc kệ đi đâu cũng sẽ khiến người ta chú ý, Thánh giáo chúng ta có hậu nhân Thương Long Thiên Nhân cũng rất bình thường.”
Ngô Kỳ Thiên đắc ý trả lời.
“Ngươi dung mạo không tệ, có thể kích hoạt Thương Long kiếm đến mức này chứng tỏ trên người ngươi có được huyết mạch Thương Long Thiên Nhân rất thuần khiết.”
“Nếu như kết hợp với ta, nói không chừng hài tử của chúng ta sinh ra có thể thức tỉnh võ đạo ý cảnh trở thành Đại Tông Sư.”
“Đi theo ta, ta tha mạng cho ngươi!”
Ngô Kỳ Thiên thấy Nhậm Vân Nhi xinh đẹp, muốn đánh chủ ý lên Nhậm Vân Nhi.
Hoàng Thiên Khải trốn trong bóng tối cảm giác mình thật uất ức, để nữ nhân mình yêu xông lên trước nguy hiểm không nói. Nữ nhân mình yêu bị đùa giỡn hắn còn không thể đứng ra bảo vệ được. Lần đầu tiên hắn cảm giác mình quá phế, phế đến mức khiến cho bản thân mình chán ghét.

“Đi với ngươi sao, ngươi nằm mơ đi!”
Nhậm Vân Nhi lạnh lùng một mực từ chối.
“Rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, vậy ta chỉ có thể động thủ bắt ngươi trở về.” Trong lòng Ngô Kỳ Thiên cũng muốn có được đời sau ưu tú, nữ nhân có được huyết mạch Thiên Nhân chính là lựa chọn tốt nhất của hắn, chỉ có huyết mạch ưu tú mới có thể bồi dưỡng ra đời sau thiên phú tuyệt đỉnh.
Thấy Nhậm Vân Nhi có được huyết mạch Thiên Nhân đậm đặc như vậy, hắn muốn không động tâm cũng không được, ý tưởng vừa nảy ra trong đầu, hắn bèn động thủ.
“Kiếm vũ!”
Thấy Ngô Kỳ Thiên nhào tới, Nhậm Vân Nhi vung ra vô số trảm kích, muốn bức lui Ngô Kỳ Thiên.
Ngô Kỳ Thiên cũng biết Thương Long kiếm vung ra chém không đơn giản, không dám khinh thường, vận hành Cửu Chuyển Ma Thần đến cực điểm. Thấy chân nguyên phòng ngự ngưng tụ trên người bị Nhậm Vân Nhi dễ dàng đánh tan một lần nữa, hắn không để ý tới bèn từ bỏ chân nguyên phòng ngự.
Ngưng tụ chân nguyên phòng ngự cũng cần lực lượng, bị đánh vỡ nhiều hơn cũng sẽ bị tiêu hao lượng lớn chân nguyên, quyết đoán buông tha chân nguyên phòng ngự, lấy thần công hộ thể ra. Chịu đòn đầu tiên là vô số nhát chém va chạm vào cơ thể Ngô Kỳ Thiên, thấy trên người xuất hiện vô số vết thương trắng, sâu trong mắt Ngô Kỳ Thiên có chút khác thường.
Lúc trước bảy tám cường giả Thiên Bảng hợp tác mới để lại trên người hắn một chấm trắng nho nhỏ, nhưng trảm kích từ Thương Long kiếm lại tạo thành vô số vết trắng trên người hắn.
Tuy rằng những công kích này đều không phá vỡ thân thể Cửu Chuyển Ma Thần của hắn nhưng cũng khiến cho làn da của hắn hơi đau đớn, lúc này, hắn càng thêm hài lòng với Thương Long kiếm.
Thần binh lợi khí như vậy ai mà không thích.
Ngô Kỳ Thiên đột nhiên cảm giác được chút nguy hiểm, vội vàng nghiêng người né tránh luồng sáng trắng nguy hiểm, là Nhậm Vân Nhi chủ động đâm về phía hắn.
Cảm giác cánh tay xuất hiện dị thường, hắn một cước đá tới Nhậm Vân Nhi.
Nhậm Vân Nhi dùng thân kiếm ngăn cản một cước của Ngô Kỳ Thiên, nhưng cũng bị lực lượng cực lớn của Ngô Kỳ Thiên chấn động.
“Thật phiền phức, xem ra ta không thể chạm vào Thương Long kiếm.”
Hết chương 247.

Bạn cần đăng nhập để bình luận