Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 128. Lão gia tử không xong rồi!




Chung Hùng Nguyên khóe miệng nhếch lên, lộ ra nụ cười thê lương lại giải thoát, thân đao hắn vừa chuyển, chuẩn bị chém tới phía sau Vương Nguyên Vinh.
Vương Nguyên Vinh không cho Chung Hùng Nguyên bất kỳ cơ hội nào, vung thanh trường kiếm lên, xuống, trái và phải mà không rút nó ra khỏi cơ thể Chung Hùng Nguyên.
Trong phút chốc, thân thể Chung Hùng Nguyên đã bị Vương Nguyên Vinh chia làm mấy khối.
Chung Hùng Nguyên vừa chết, Vương Nguyên Vinh lộ ra nụ cười thoải mái, đầu óc vừa thả lỏng, hắn đã hoàn toàn bất tỉnh “Phụ thân!”
“Lão trang chủ!”
“Ngoại công!”
“Nhanh, mau đi mời y sư và luyện đan sư!”
Vương Nguyên Vinh ngất xỉu ngã xuống, tất cả mọi người Quy Vân sơn trang đều nóng nảy, cuống quít chuyển Vương Nguyên Vinh đến hậu viện.
“Gia gia, gia gia làm sao vậy?”
Vương Tử Bác và Vương Quả Nhi được thủ vệ trong mật đạo thả ra, vừa thấy gia gia ngất xỉu, tất cả đều lo lắng.
“Gia gia ngươi trúng độc, ngươi cùng gia gia ngươi xem y sư và luyện đan sư nói như thế nào, ta đi xử lý chuyện tiền viện trước rồi lập tức trở về.”
Đám sát thủ Thính Vũ Các và Mạc Quy Đồ đều đang chờ hắn, không có cách nào, chỉ có thể để Vương Tử Bác chăm sóc gia gia trước một chút, hắn đi rồi trở về.
“Vương trang chủ, nhiệm vụ của chúng ta hoàn thành, chúng ta xin cáo lui!”
Tiểu đội Hắc Dạ của Thính Vũ Các cũng muốn ở lại quá lâu, dù sao toàn bộ quá trình bọn họ đều đục nước béo cò, tuy rằng bọn họ không sợ Quy Vân sơn trang nói gì, nhưng ít nhiều đều cho song phương một bậc thang.”
Vương Thiên Đoan ôm quyền hành lễ giang hồ, gật đầu ý bảo bọn họ tùy tiện, hắn có thể nói gì chứ, chọc không nổi mắng không được, loại người vô sỉ này sớm nên cút xa một chút.
Tiểu đội Hắc Dạ Thính Vũ Các thấy Vương Thiên Đoan gật đầu, xuống núi tụ họp với tiểu đội Thiên Tự rồi ra đi.
“Vương trang chủ, người của các ngươi vây quanh chúng ta như vậy không hay lắm.”
“Chúng ta giết chết không ít người của các ngươi, nhưng đó đều là do bị ảnh hưởng, hoặc là người của các ngươi coi chúng ta là địch nhân, chúng ta mới xuống tay.”
“Chúng ta có sai nhưng chúng ta cũng giúp các ngươi, nếu như không có chúng ta các ngươi sẽ chiến thắng dễ dàng như vậy sao?”
Mười hai người Cùng Vô Sinh bị các trưởng lão Quy Vân sơn trang vây quanh, bọn họ cũng không hoảng hốt, tình trạng bây giờ của Quy Vân sơn trang cũng không đánh nổi họn họ.
Một khi đánh nhau là sẽ có hy sinh, Quy Vân sơn trang hôm nay đã hy sinh đủ người, chỉ cần không phải là sinh tử đại cừu, trận này căn bản cũng không cần phải đánh.
“Để họ đi đi!”
Lúc này Vương Thiên Đoan vô cùng lo lắng tình trạng của phụ thân, hơn nữa sơn trang cũng đã chết nhiều người, cũng không dám sinh sự, kêu các trưởng lão tránh ra một đường, thả bọn người Cùng Vô Sinh đi.
“Trang chủ, aizz…”
Có trưởng lão không muốn dễ dàng thả đám người Cùng Vô Sinh đi như vậy, nhưng bọn họ thấy đôi mắt trang chủ bi thương mệt mỏi lo âu…
Lại nhìn đệ tử nằm đầy đất, biết trang chủ không dễ dàng, bọn họ chỉ có thể bất đắc dĩ nhường ra một lối nhỏ thả bọn người Cùng Vô Sinh đi.
“Vương trang chủ, chúng ta ở lại cũng không giúp được gì, cáo từ tại đây.”
Bảy người Tống Hách Lang của Võ Giả thương hội cũng đến từ biệt Vương Thiên Đoan.
“Cảm ơn, giao dịch trước đó của chúng ta tiếp tục, thoả thuận với các ngươi có hiệu lực.”
Vương Thiên Đoan ôm quyền cảm tạ bọn Tống Hách Lang.
“Vậy tốt, ta đại diện Võ Giả thương hội cảm tạ tình cảm của quý sơn trang.”
Tống Hách Lang nói xong cũng dẫn người của hắn rời đi.
“Trên người các ngươi đều có thương tích, bây giờ rời khỏi sơn trang cũng không tiện, không bằng ở lại trước, dưỡng thương tốt rồi nói sau co được không?”
Vương Thiên Đoan hỏi ý kiến của năm người què Bách Thông Lượng.
Tuy rằng năm người Bách Thông Lượng đều bị thương nhỏ nhưng bọn họ tiêu hao cũng không nhỏ, ở Quy Vân sơn trang dưỡng thương cũng tốt, vì thế bọn họ gật đầu đồng ý.
Quy Vân sơn trang đang nghỉ ngơi hồi phục, tin tức Bá Đao Hội bị tiêu diệt hoàn toàn truyền đi. Bá Đao Hội bị Quy Vân sơn trang tiêu diệt, việc này hơi đột ngột nhưng bọn họ chỉ kinh ngạc một chút, sau đó rất nhanh bình tĩnh lại.
Vì bọn họ đều biết Quy Vân sơn trang tồn tại ân oán đời đời với Bá Đao Hội, quan hệ không chết không thôi, không có một bên biến mất thì ân oán này vĩnh viễn cũng sẽ không biến mất.
Biết quan hệ của bọn họ, tự nhiên cũng nghĩ tới vấn đề hai oan gia Quy Vân sơn trang cùng Bá Đao Hội, ai tiêu diệt ai.
Mặc dù kết quả này đến nhanh hơn một chút cũng không phải là không thể chấp nhận được.
Bây giờ thứ bọn họ tò mò chính là, thế lực bên thứ ba là như thế nào, chẳng lẽ thật sự có mấy thế lực nhất lưu hợp nhất muốn thượng vị?
Nhất thời, các thế lực lớn trong thiên hạ đều đang truy tìm thế lực phía sau đám người Mạc Quy Đồ.
Thính Vũ Các.
“Các chủ, chuyện xảy ra chính là như vậy.”
Hắc Dạ số 3 và Thiên Tự số 3 nửa quỳ gối trước cửa mật thất, báo cáo về phía trong mật thất tối om đưa tay không thấy ngón.
“Biết rồi!”
Một giọng nói bình thường truyền ra, sau đó...Không có sau đó, phảng phất như chủ nhân mật thất không có một chút hứng thú nào đối với chuyện giữa các thế lực đỉnh cấp.
Ma giáo.
“Ta cảm thấy rát hứng thú với thế lực không biết muốn thượng vị, đi điều tra bọn họ một chút, xem có phải thật sự có mấy thế lực nhất lưu liên hợp lại hay không.”
Tả hộ pháp Ngô Kỳ Thiên nhìn quyển sách trong tay, tay không buông mặt không nhấc lên nói.
“Vâng, hộ pháp!”
Thủ hạ lĩnh mệnh lui xuống điều tra.
Hoàng cung.
“Người giang hồ chết tiệt, lại…”
Đại Phật tự.
“Tội lỗi, tội lỗi, nếu họ quy y phật môn của ta thì tốt rồi. Tiêu trừ tội nghiệt trên người bọn họ đồng thời lại có thể gia tăng lực lượng phật môn.”
“Aiz, kim thân của tượng Phật lại ảm đạm không ít, xem ra lại phải xuất môn hóa duyên, vì tượng Phật tăng thêm một chút độ sáng.”
Hết chương 128.

Bạn cần đăng nhập để bình luận