Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 732. Anh hai, hack cho ta đi!




“Khụ khụ, ta bất cẩn, không ngờ nội khí của Tiên Thiên cường giả toát ra từ cơ thể lại mạnh đến thế, lần này chỉ là bất ngờ, ta, khụ khụ...”
Áo giáp băng của Hoàng Khải đã xuất hiện những vết nứt mạng nhện. May mắn còn chưa hoàn toàn vỡ tan, giảm xóc được đa số lực đạo của Khang Nhạc Chính.
Hoàng Khải bị thương nhẹ, thấy ánh mắt của anh hai, tuy hắn mặt dày cũng cảm thấy xấu hổ. “Ta không tin đôi mắt hắn cũng cứng như thép.”
Lần này Hoàng Khải thay đổi mục tiêu, hắn định tấn công vào đôi mắt Khang Nhạc Chính.
“Trở về!”
Nghe giọng nói của anh hai, Hoàng Khải dừng lại nhìn anh, khó hiểu anh hai gọi lại hắn làm gì. “Thực lực của ngươi chỉ là cấp C. Hắn là võ đạo Tiên Thiên đỉnh phong, chính là tương đương điểm giới hạn cấp B. Ngươi và hắn có chênh lệch quá lớn.”
“Bất kể là tốc độ, lực lượng, tầm nhìn hay năng lực phản ứng, ngươi đều thua xa hắn.”
“Muốn uy hiếp hắn, ít nhất phải đạt tới cấp B.”
Hoàng Đông Kiệt chậm rãi nói.
“Cấp B, ta cũng muốn nha, nhưng...”
Ai không muốn trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng dị năng này khi nào thăng cấp không ai có thể đoán trước, đôi khi dựa vào tích lũy, đôi khi dựa vào sự giác ngộ, đôi khi dựa vào cảm giác.
Cũng có xem mặt, đến lúc ngươi nên thăng cấp, ngươi ngủ một giấc, ăn cơm một chút đều có thể tự giác thăng cấp.
“Yên tâm đi, ngươi còn có anh hai là ta đây, anh hai của ngươi sẽ là phần mềm giúp ngươi hack game.”
“Tới đây tới đây, uống thuốc điều chỉnh gen cấp C này đi. Sau khi uống xong, ngươi sẽ đạt đến điểm giới hạn cấp C. Uống viên đan dược này ngươi sẽ thăng cấp.”
Hoàng Đông Kiệt lấy ra một ống thuốc điều chỉnh gen, lấy một viên đan dược ra.

Động thái này không chỉ khiến Hoàng Khải choáng váng mà còn được nhiều người có mặt tại hiện trường nhìn thấy.
“Hắn điên rồi, sao lại làm trò trước mặt nhiều người như vậy, đan dược không nói, đó là thuốc điều chỉnh gen, hắn còn điều chế được thuốc điều chỉnh gen!”
“Điên rồi, thật sự là điên rồi. Nếu tin tức về hắn bị rò rỉ ra ngoài, cho thế giới biết hắn có thể luyện đan, lại còn điều chế ra được thuốc điều chỉnh gen thì....”
Cố Vũ Linh thấy thứ trong tay Hoàng Đông Kiệt, nàng không thể tưởng tượng được nếu như tin tức về Hoàng Đông Kiệt bị tiết lộ ra ngoài, những người gác đêm ở chợ Thiên Giang có thể giữ được Hoàng Đông Kiệt hay không.
Hà Vĩnh Thần và đồng đội thấy thứ trên tay Hoàng Đông Kiệt, bọn họ không chỉ ngạc nhiên mà còn bị Hoàng Đông Kiệt đùa giỡn không biết giới hạn dọa cho sợ hãi.
Có thứ tốt không biết cất giấu sao, để lộ ra đến bên ngoài làm gì, là ngại chuyện chưa lớn sao? Đôi mắt của cha con Tô Bình Phong lộ ra hào quang, bọn họ biết rất rõ Hoàng Đông Kiệt có giá trị như thế nào.
Đáng tiếc người gác đêm đã biết đến sự tồn tại của Hoàng Đông Kiệt, điều đó có nghĩa là Hoàng Đông Kiệt đã trở thành chân long đằng không rồi. (Chân long đằng không: rồng bay lên trời). Cũng may, mối quan hệ của Tô gia và Hoàng Đông Kiệt rất thân thiết, chỉ cần Tô gia không làm chuyện hồ đồ, Hoàng Đông Kiệt sẽ không rời bỏ Tô gia.
“Chết tiệt, sao lại để cho ngươi công phá thuốc điều chỉnh gen để ngươi nắm trong tay phương pháp chế tạo ra nó?”
“Ngươi quái thai, vật cực tất phản, mặc dù hôm nay ta không giết được ngươi, với thiên phú này của ngươi, ông trời cũng tuyệt đối sẽ không cho ngươi sống lâu.”
Khang Nhạc Chính thấy ống thuốc điều chỉnh gen màu xanh lam trong tay Hoàng Đông Kiệt, biết ống thuốc điều chỉnh gen này là do Hoàng Đông Kiệt chế tạo, vì thuốc điều chỉnh gen của tổ chức Quang Phục đều có màu đỏ.
Ngoài thuốc điều chỉnh gen xanh, Hoàng Đông Kiệt còn có một viên đan dược trong tay, chuyện này khiến cơ thể Khang Nhạc Chính run rẩy, ngay cả đan dược cũng có thể luyện, Hoàng Đông Kiệt này quả thực...
“Anh hai, thuốc điều chỉnh gen này...”
“Là ta làm ra, Phục Hổ bang không có gì thứ tốt, cũng không có nguyên vật liệu, nên chỉ có thể miễn cưỡng chế tạo được thuốc điều chỉnh gen cấp C.”

“Còn tác dụng phụ thì sao?”
“Không có tác dụng phụ, ngươi là em trai của ta. Làm sao ta có thể đưa sản phẩm thất bại đó cho ngươi uống? Yên tâm uống đi, nếu ngươi không thích vị ô mai thì cái này, cái này là vị dứa.” Hoàng Đông Kiệt vừa nói vừa lấy ra một lọ thuốc điều chỉnh gen màu vàng nhạt khác.
Những người có mặt hầu hết đều không phải là người bình thường, đặc biệt là bọn người Hà Vĩnh Thần, khi nghe nói thuốc điều chỉnh gen do Hoàng Đông Kiệt tạo ra không có tác dụng phụ, bọn họ đều rất sốc.
Bọn họ biết điều này có ý nghĩa gì, điều đó có nghĩa là Hoàng Đông Kiệt có thể tùy ý tăng cường lực lượng của người khác. Nếu Hoàng Đông Kiệt muốn, hắn cũng có thể tạo ra một đội quân dị nhân.
Không nói một lời, Hoàng Khải giật lấy hai ống thuốc điều chỉnh gen từ tay anh hai.
Hắn mở lọ thuốc điều chỉnh gen xanh ra uống vào.
Vừa uống xong, tế bào toàn thân đều hoạt động mạnh mẽ.
Lực lượng của hắn ngày càng tăng lên, trong giây lát, lực lượng của hắn đã đạt đến điểm tới hạn cấp C.
“Là thật sao, anh hai đã biến thái đến mức độ này rồi.”
Cảm giác được lực lượng trong cơ thể thật sự bùng nổ, Hoàng Khải mỉm cười, quả nhiên là anh trai tốt của hắn, có anh trai hack game này, sau này hắn còn sợ ai?
Không chút do dự, Hoàng Khải cầm viên đan dược lên uống luôn.
Không có bất ngờ, Hoàng Khải thăng cấp.
Mọi người thấy cảnh này đều nhìn Hoàng Đông Kiệt bằng con mắt khác.
“Anh, ngoài việc tăng cường lực lượng, thuốc điều chỉnh gen còn có tác dụng gì khác không?” Hoàng Khải liếc nhìn lọ thuốc điều chỉnh gen màu vàng nhạt trong tay rồi hỏi.
“Nó có thể khôi phục lực lượng thể chất của các Võ Giả, nó cũng có thể khôi phục năng lượng cho những Dị Năng Giả. Ừm, còn có thể làm giảm vết thương một chút, đại khái là vậy.”
Nói như thế nào cũng là thuốc điều chỉnh gen hoàn hảo do Hoàng Đông Kiệt chế tạo ra, có chút công dụng khác cũng không quá đáng đúng không?
“Đội trưởng, chụp lấy!”
Thấy đội trưởng nhảy ra khỏi vòng chiến, Hoàng Khải ném lọ thuốc điều chỉnh gen trong tay cho Cố Vũ Linh.

Cố Vũ Linh bắt được thuốc điều chỉnh gen, sửng sốt một chút, ném thứ quan trọng như vậy cho nàng trước mặt nhiều người như vậy có được không?
“Uống nhanh để khôi phục thể lực.”
Cố Vũ Linh hơi đỏ mặt, nhiều người như vậy không chịu đưa, hắn chỉ đưa cho một mình nàng, tuy nàng là đội trưởng nhưng nàng vẫn là con gái.
“Đừng lo lắng, cứ uống đi, đừng sợ uống xong sẽ hết, anh trai ta vẫn còn.”
Hoàng Khải nghĩ đội trưởng đang bận tâm đến điều gì đó, vội vàng hét lên.
Hoàng Đông Kiệt rất buồn bực, ta nói với ngươi ta còn hồi nào, dù còn, ngươi tán gái thì tán gái, sao lại lấy ta ra làm vốn để tán gái?
Kiều Thải Nhi ở cách đó hai nghìn mét thấy cảnh tượng này qua ống kính, miệng nhỏ bĩu ra bất mãn.
Hết chương 732.

Bạn cần đăng nhập để bình luận