Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 892. Hắn là cảnh giới Thiên Nhân




Long Kiến Tề nghe tin Đại Hạ liên bang phái hai Đại Tông Sư tới đối phó hắn, trong đôi mắt chỉ hơi có vẻ nặng nề nhưng không có chút sợ hãi.
“Hừm, nếu bây giờ không cần ngự hải cung của các ngươi thì các ngươi đã trở thành khẩu phần ăn của ta từ lâu rồi!”
Sau khi Long Kiến Tề ăn uống no đủ, hắn đứng dậy tìm kiếm con mồi tiếp theo.
Chớp mắt mấy ngày trôi qua, hai vị Đại Tông Sư đi Thanh Bình Giới đã trở về.
Nhưng trở về lại là một người bị thương và một xác chết.
Lúc này tất cả cao tầng trong liên bang Đại Hạ đều sửng sốt, sau khi sửng sốt, sắc mặt đều tối sầm, đây chính là vả mặt bọn họ...
“Thi thể vẫn còn ấm lắm. Đi mời anh trai của ta đến!”
Người chết tên Lý Phong Đạt, người bị thương tên Vương Vân Lạc, bọn họ đều là những Đại Tông Sư nằm ngoài danh sách cường giả, đều là người nhờ dùng cực hoàng đan đột phá cảnh giới Đại Tông Sư.
Hoàng Khải thấy cơ thể Lý Phong Đạt vẫn chưa lạnh nên vội vàng đi liên hệ anh trai hắn. “Nghị viên trưởng!”
“Nghị viên trưởng!”
“Anh hai!”
Hoàng Đông Kiệt vừa đến, đã có rất đông người đến khen ngợi chào đón hắn.
Thấy thi thể Lý Phong Đạt, Hoàng Đông Kiệt chỉ tay lên trán, kích hoạt dị năng trị liệu, một lúc sau Lý Phong Đạt hồi sinh.
Vương Vân Lạc bị thương cũng được Hoàng Đông Kiệt trị liệu xong.
“Hắn là cảnh giới Thiên Nhân?”
Hoàng Đông Kiệt hỏi Vương Vân Lạc tin tức của ma đầu.
“Hắn chưa đến cảnh giới Thiên Nhân. Nếu hắn đến cảnh giới Thiên Nhân thì cả hai chúng ta đều không thể quay lại được!”
Vương Vân Lạc nhìn Lý Phong Đạt được hồi sinh thì sửng sốt một chút, nghe nghị viên trưởng hỏi thì nhanh chóng trả lời.
Hoàng Đông Kiệt nghe tin ma đầu còn chưa tới cảnh giới Thiên Nhân thì nhất thời mất đi hứng thú, cất bước bỏ đi.
“Hãy kể chi tiết xem các ngươi đã bị hắn đánh bại như thế nào!”
Nghị viên Triệu Thiên Long và những người khác thấy nghị viên trưởng rời đi cũng không nói gì. Nghị viên trưởng là con át chủ bài cuối cùng của liên bang, không đến vạn bất đắc dĩ bọn họ sẽ không chuyện bé xé ra to mời nghị viên trưởng xuất động.
“Ma đầu kia tên là Long Kiến Tề. Hắn từng là trưởng lão của ma tông Nhật Bất Lạc. Cách đây vài năm, ma tông Nhật Bất Lạc đã bị các tông môn chính nghĩa khác cùng tiêu diệt, hắn biến mất vô tung vô ảnh!”
“Đến khi hắn xuất hiện lần nữa, ma công của hắn sâu không lường được. Chúng ta nghi ngờ rằng hắn có truyền thừa cuối cùng của ma tông Nhật Bất Lạc!”
“Lúc đầu hai chúng ta đánh nhau với hắn chiếm thế thượng phong. Không ngờ hắn sử dụng Thiên Ma Giải Thể, sức chiến đấu tăng vọt!”
“Đánh tới cuối cùng, chúng ta một chết một thương, hắn cũng bị phản phệ dữ dội”.

“Vì chúng ta chiến đấu quá ồn ào, thu hút những cường giả gần đó. Hắn sợ bị những cường giả khác vây quanh nên dứt khoát bỏ chạy!”
“Ta lo thời gian tử vong của Lý Phong Đạt sẽ vượt quá hai ba tiếng đồng hồ, bỏ lỡ thời gian để nghị viên trưởng hồi sinh, ta không truy đuổi Long Kiến Tề mà chọn cách lập tức mang Lý Phong Đạt trở về.”
Vương Vân Lạc kể lại hoàn cảnh của mình.
“Thiên Ma Giải Thể là bí thuật của ma tông. Không đến vạn bất đắc dĩ bọn họ thường sẽ không chọn phát động bí thuật này.”
“Dù sao phát động bí thuật này không chết thì cũng tàn phế!”
“Tuy nhiên, hắn lại khác. Theo điều tra của chúng ta, hắn đã nhiều lần sử dụng Thiên Ma Giải Thể để tiêu diệt những tông môn lớn nhỏ đó!”
“Kết quả là khi xuất hiện trở lại, hắn còn mạnh hơn trước!”
“Giống như hắn chưa từng gặp phải phản phệ nào, trên người hắn hẳn là có một số bí mật, hoặc có thể có một dị bảo đặc biệt có thể thay đổi trạng thái thể chất của hắn!”
Triệu Thiên Long trầm ngâm nói.
“Lần này hắn có thể giết một trong hai Đại Tông Sư và làm bị thương người còn lại. Nếu hắn có thể tiếp tục trở nên mạnh hơn thì khi xuất hiện lần sau, hắn sẽ đạt đến cấp độ cực hạn của một Đại Tông Sư, thậm chí nửa bước cảnh giới Thiên Nhân!”
Nghị viên Phương Lạc Nam ngạc nhiên nói.
“Chúng ta không thể để hắn tiếp tục phát triển, phái Đại Tông Sư đi đã không còn an toàn nữa. Chỉ có năm người đứng đầu trong bảng Dị Năng Giả mới có thể chắc ăn được!”
“Tán thành!”
“Tán thành!”
“Tán thành!”
Có lẽ mối đe dọa của Long Kiến Tề quá lớn nên các nghị viên đều thống nhất cử năm vị đứng đầu trong danh sách Dị Năng Giả.
Trong năm Dị Năng Giả đứng đầu, ngoại trừ Mạt Nhật đầu tiên không thể dễ dàng xuất động, cũng chỉ còn lại Hắc Hoàng, Thần Phạt, Độc Long, Thiên Quan là có thể xuất động.
Để lấy lại thể diện đã mất và để cho tông môn Thanh Bình Giới biết được lực lượng của liên bang Đại Hạ, trước tiên bọn họ tìm đến Hắc Hoàng.

Hắc Hoàng: ta đã già rồi, không còn sống được bao nhiêu năm nữa, các ngươi để cho ta an tâm dưỡng lão có được không?
Hơn nữa, ta không thích đánh đánh giết giết, các ngươi tìm người khác đi đi.
Hắc Hoàng từ chối!
Bọn người Hoàng Khải nghe Hắc Hoàng nói thì khóe miệng hơi bị chuột rút, chỉ bằng dị năng nắm năng lượng trong tay này, Hắc Hoàng còn có thể sống mấy trăm năm cũng không là vấn đề. Vậy mà hắn còn nói hắn già rồi, chỉ còn sống được vài năm nữa, đây là đang lừa gạt ai chứ?
Có thể biết được Hắc Hoàng khiêm tốn thành tính, cho đến khi liên bang Đại Hạ thành lập mới phát hiện ra sự tồn tại của hắn, xét về đạo cẩu sinh, thực sự có rất ít người có thể sánh với hắn. Hắn không muốn ra ngoài, người của liên bang Đại Hạ cũng không ép buộc được nên đi tìm Thần Phạt.
Thần Phạt đồng ý, hắn vốn là quân nhân, bình thường đều lựa chọn phục tùng mệnh lệnh.
Rất nhiều tông môn ở Thanh Bình Giới nghe tin Đại Hạ liên bang tung ra Thần Phạt, trên mặt đều vui mừng, ai bảo Long Kiến Tề gây ra cho bọn họ uy hiếp quá lớn.
Lúc này, bọn họ mong muốn người liên bang Đại Hạ sẽ trừ khử được Long Kiến Tề, để loại bỏ mối đe dọa của Long Kiến Tề càng sớm càng tốt, bọn họ tích cực hợp tác với người của liên bang Đại Hạ tìm kiếm tung tích của hắn.
Hết chương 892.

Bạn cần đăng nhập để bình luận