Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 204. Mưu kế của Ngũ hoàng thúc




“Lão tổ, ngũ hoàng thúc làm việc cẩn thận, chưa bao giờ làm chuyện vô nghĩa...”
“Đây có phải là mưu kế của ngũ hoàng thúc hay không, ngũ hoàng thúc muốn dùng Thương Long Toái Phiến làm mồi nhử, để thế lực do Phật Môn và Ma giáo cầm đầu rơi vào bẫy.”
Hoàng Minh Long bị sự tích phong vân của ngũ hoàng thúc ở Thanh Châu ảnh hưởng rất lớn, vì thế nội tâm có suy đoán to gan.
Hắn cho rằng những việc ngũ hoàng thúc làm ở Thanh Châu tất cả đều chỉ là khai cuộc, sau khi rời khỏi Thanh Châu mới là bố cục chân chính ngũ hoàng thúc.
Mục tiêu chính là Phật Môn và Ma giáo, nếu là như vậy, ngũ hoàng thúc quả thực là thần nhân, ở Thanh Châu phá hỏng chuyện Phật Môn và Ma giáo chỉ là bắt đầu bố cục.
“Ờ, đột nhiên ngươi nói như vậy hình như thật sự có khả năng này. Ở Thanh Châu chọc giận Phật Môn và Ma giáo, biết rõ nguy hiểm còn rời khỏi đại quân bảo hộ chạy ra bên ngoài.”
“Đây là đang cho Phật Môn và Ma giáo cơ hội, hắn lấy bản thân làm mồi nhử, đang dụ dỗ Phật Môn và Ma giáo vào bẫy.”
“Nếu đây là mục đích thực sự của hắn, vậy chúng ta càng không thể mặc kệ hắn.”
“Hắn vì đế quốc Đại Hạ thu phục Thanh Châu, đây đã là công lao lớn.”
“Bây giờ lại lấy bản thân làm mồi nhử tính kế Phật Môn và Ma giáo, một mình thừa nhận tất cả, hắn vì Đế quốc Đại Hạ làm tới bước này, chúng ta tuyệt đối không thể nhìn hắn mạo hiểm.”
“Đi tìm, bằng mọi giá tìm ra hắn, mang hắn về đây an toàn!”
Hoàng Thiên Thạch xem qua quyển sách “Thiên cổ đệ nhất mưu thánh”, đọc lại vài lần càng cảm thấy bố cục của Đông Võ Vương có bao nhiêu khủng bố.
Vừa vào Thanh Châu, ngay từ đầu đã an bài Thanh Châu rõ ràng.
Có lẽ tất cả những gì Đông Võ Vương làm ở Thanh Châu chỉ vì một mục đích, đó chính là trêu chọc Phật Môn và Ma giáo.
Thu phục Thanh Châu lớn như vậy dĩ nhiên chỉ là bước đầu tiên của Đông Võ Vương, bố cục của hậu bối này cũng không khỏi quá đáng sợ nha.
Càng nghĩ hắn càng cảm thấy có khả năng, thậm chí trên người Đông Võ Vương thật sự có hai Thương Long Toái Phiến, chỉ có Thương Long Toái Phiến thật sự mới có thể dẫn dụ Phật Môn và Ma giáo vào bẫy.
Tuyệt đối không thể để kỳ tài thiên cổ như Đông Võ Vương ngã xuống, hắn chính là hy vọng thoát thai hoán cốt của đế quốc Đại Hạ.
Hơn nữa hai Thương Long Toái Phiến tuyệt đối không thể rơi vào tay Phật Môn và Ma giáo.
Tìm, nhất định phải tìm hậu bối này về!
Hoàng Minh Long không biết ngũ hoàng thúc dùng quyết sách gì đối phó Phật Môn và Ma giáo, nhưng nghĩ đến một mớ quyết sách kinh thiên động địa của ngũ hoàng thúc ở Thanh Châu thì vô cùng kích động.
Ngũ hoàng thúc sẽ không khiến cho hắn thất vọng, chỉ cần ngũ hoàng thúc dẫn dụ Phật Môn và Ma giáo dẫn vào bẫy, Phật Môn và Ma giáo nhất định sẽ bị ngũ hoàng thúc giáng một gậy vào đầu.
Vì để ngũ hoàng thúc có thể tính kế Phật Môn và Ma giáo thành công, không cần lão tổ nói, hắn cũng sẽ nghĩ biện pháp tìm được ngũ hoàng thúc, bảo vệ an nguy của hắn.
Cứ như thế Hoàng Đông Kiệt, một kẻ thích đùa giỡn bị người triều đình suy diễn thành như vậy.
Ma giáo.
“Thương Long Toái Phiến! Hai Thương Long Toái Phiến!
Ngô Kỳ Thiên nhận được tin tức này cũng ngồi không yên, đi tới đi lui trong phòng, hắn đang phán đoán tính xác thực của tin tức này.
“Không sợ chết rời khỏi đại quân bảo hộ, lại đột nhiên truyền ra bên ngoài trên người mình có hai Thương Long Toái Phiến, nhìn thế nào cũng giống như một cái bẫy mà Đông Võ Vương đang bày bố.”
Từ khi Thanh Châu bị Đông Võ Vương thu phục được trong hơn một tháng ngắn ngủi, các thế lực lớn trong thiên hạ đều ý thức được mưu sĩ rất đáng sợ, đều bắt đầu lưu tâm đến mưu sĩ của mình, Ma giáo đương nhiên cũng không ngoại lệ. Khi Đông Võ Vương truyền ra tin tức trên người hắn có hai Thương Long Toái Phiến, các mưu sĩ Ma giáo ý kiến rất thống nhất, đây chính là một cái bẫy của Đông Võ Vương.
Kêu Ma giáo ngàn vạn lần không để bị lừa gạt, bằng không sẽ trúng kế.
Ngô Kỳ Thiên cũng cảm thấy đây có thể là một cái bẫy của Đông Võ Vương, ai bảo Đông Võ Vương ở Thanh Châu biểu hiện bộ mặt nham hiểm đáng sợ như thế chứ?
Người như vậy mặc kệ làm gì cũng khiến cho người ta không thể không phòng bị. “Mặc kệ, Thương Long Toái Phiến liên quan trọng đại, dù biết rõ đây là một cái bẫy nhưng cũng không thể không vào.”
Ngô Kỳ Thiên vẫn không nhịn được, chỉ cần là chuyện liên quan đến Thương Long Toái Phiến, hắn liền không thể cưỡng lại sự hưng phấn cùng tham lam trong lòng. Sau khi có được lực lượng, hắn hưởng thụ tất cả những gì lực lượng mang đến, chuyện này khiến cho hắn càng thêm theo đuổi lực lượng cấp cao hơn.
Trong địa cung Thương Long Thiên Nhân chắc chắn có bí mật đột phá Thiên Nhân, vì thế hắn không ngại trả giá để lấy được Thương Long Toái Phiến.
Vì thế, hắn bảo nhân viên tình báo Ma giáo tăng tốc độ tìm kiếm tung tích của Đông Võ Vương nhanh hơn Phật Môn.
“Muốn gây phiền toái cho Đông Võ Vương, ai ngờ trên người hắn thật sự có Thương Long Toái Phiến, hơn nữa còn có hai mảnh.”
“Dám dùng Thương Long Toái Phiến để bày bố, hai Thương Long Toái Phiến trên người hắn rất có thể là...”
“Mặc kệ Đông Võ Vương muốn làm gì, chúng ta nhất định phải có hai Thương Long Toái Phiến này, tìm đi, phái tín đồ của chúng ta ra ngoài.”
“Chúng ta nhất định phải tìm được Đông Võ Vương trước các thế lực khác.”
Phật Môn cũng đang hành động.
“Phụ vương, ngươi đang làm cái quỷ gì bậy, kêu ngươi tìm chút việc làm chứ không phải kêu ngươi làm lớn chuyện.”
“Xem ngươi đã làm gì, chăm ngòi cho toàn bộ thế lực thiên hạ nổ tung, hại ta đi tới đâu cũng phải thật cẩn thận.”
Bị lão tử ảnh hưởng, Hoàng Thiên Khải làm chuyện gì cũng phải giấu đầu giấu đuôi, cực kỳ sợ người khác biết hắn là con của Đông Võ Vương.
Chuyện này khiến cho hắn rất buồn bực, hắn đột nhiên cảm thấy mình chính là một con chim ngốc, tại sao lại đề nghị phụ vương đi ra ngoài một chút, còn để phụ vương tìm chút việc làm.
Không khát vọng phụ vương làm ra chuyện vĩ đại truyền kỳ gì!
Không khát vọng phụ vương làm anh hùng cái thế gì!
Cũng không khát vọng phụ vương làm ra cái gì lớn lao!
Chỉ khát vọng phụ vương đi ra ngoài làm chút chuyện tốt ích quốc lợi dân.
Lúc ấy phụ vương còn nói hắn điên rồi, nói như vậy sẽ thả ra một tồn tại khủng bố vào nhân gian, lúc ấy hắn chỉ cho rằng phụ vương đang nói đùa.
Bây giờ hắn biết hắn sai rồi, để phụ vương một mực khiêm tốn sống qua ngày cũng thật tốt, cũng không đến mức phụ vương bây giờ mỗi ngày đều làm lớn chuyện. Hại bây giờ hắn ngụy trang còn dữ hơn với Kiều Vân Nhi, sợ người khác nhận ra hắn, bắt hắn đi...
Hết chương 204.

Bạn cần đăng nhập để bình luận