Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 578. Cốt binh




"Đáng tiếc, người của chúng ta nhiều quá, thêm với Yêu Vương không phải ai muốn cưỡi là có thể cưỡi, không thì ta cũng muốn cưỡi đi."
Lục Trạch đang suy nghĩ sau này có thể tuyển thêm một số Ngự Thường Sử điêu loại hay không, như vậy thì bù đắp khuyết điểm nhân loại không thể phi hành khoảng cách dài.
"Tiếp tục tiến vào"
Lý Trường An nhìn thấy đám người Huyền Thanh bay đi, không lãng phí thời gian, bảo đội ngũ tiếp tục đi tới. Có Khu Trùn Tán, trận doanh nhân loại rất nhanh đã đi qua khu độc trùng.
"Có động tĩnh"
Khoảnh khắc bước ra khỏi khu độc trùng kia, sinh cơ trên người nhân loại trực tiếp phát ra huyền quan của khu vực này.
Rừng rậm u ám vắng vẻ, đột nhiên đại địa hơi rung lên, tiếng bộ xương ma sát từ bốn phương tám hướng truyền tới.
"Là cốt binh, thật là nhiều cốt binh."
"Những hài cốt này đa số đều là nhân loại, Yêu Minh rốt cuộc đã góp nhặt bao nhiêu hài cốt nhân loại?"
"Cái này cũng quá nhiều rồi đấy, người đông nghìn nghịt, đều không nhìn thấy phần cuối, ngay cả rừng rậm cũng bị bọn họ giẫm bằng."
Lục Trạch bọn họ không muốn kinh ngạc cũng không được, ban đầu bọn họ còn đột tiến ở trong rừng rậm, nhưng khi cốt binh người đông nghìn nghịt từ bốn phương tám hướng tràn lên, rừng rậm chung quanh đều bị giẫm bằng.
Ngay cả đại thụ ngàn năm cũng bị cốt binh thành đoàn tràn lên đẩy ngã, liền giống như hồng thủy.

"Cốt binh mặc dù yếu, nhưng số lượng này..."
Biểu cảm của Lục Trạch rất nặng nề, nhân số của phe bọn họ chỉ gần một vạn, một vạn người này không phải cường giả thì chính là tinh anh, nhưng cốt binh quá nhiều, nhìn thế nào cũng có trăm vạn trở lên.
Giải quyết xong cốt binh, nhưng số lượng nhiều, đó không chỉ lãng phí thời gian, cũng sẽ lãng phí lực lượng.
Hắn sợ bọn họ còn chưa tới hạch tâm của hồ Thiên Thu, lực lượng đã bị cốt binh tiêu hao gần hết.
"Chúng ta bị bao vây rồi!"
Cốt binh người đông nghìn nghịt lan tràn quá nhanh, rất nhanh đã bao vây đám người Lý Trường An lại.
"Người điều khiển cốt binh cũng không ở nơi này, xem ra chúng ta chỉ có thể quét ngang những cốt binh này."
Lý Trường An cảm ứng phụ cận một chút, không phát hiện ra người điều khiển, điều này khiến cho ý nghĩ của hắn tan vỡ rồi.
Đối phó với cốt binh người đông nghìn nghịt, chém chết người điều khiển là biện pháp giải quyết tốt nhất, đáng tiếc người điều khiển không ở nơi này.
“Hoàng đế, yêu vương của Yêu Minh từ trước đến nay vẫn chưa xuất hiện, có thể bọn họ đang cố gắng trì hoãn chúng ta hoàn thành mục đích của mình, bọn họ cũng muốn tiêu hao sức lực của chúng ta.”
Lý Chí Đào phát hiện bọn họ đã tiến vào phạm vi của hồ Thiên Thu lâu như vậy, yêu vương của Yêu Minh vẫn chưa xuất hiện, ngay cả tiểu yêu của hồ Thiên Thu cũng không nhìn thấy một con nào.
Hắn không thể không nghi ngờ yêu vương của Yêu Minh đã khống chế cửu công chúa và từng bước đạt đến bước quan trọng nhất để hoàn thành mục đích của bọn chúng.
“Ta không muốn chém cốt binh, nhưng ta phải khởi động trước.”
Lý Trường An biết càng kéo dài ở đây thì càng bất lợi cho bọn họ, hắn cũng không thể đứng yên chỉ huy nữa, hắn lấy một con dao găm nhỏ ra, nhẹ nhàng rút ra.
Một ánh sáng lạnh lẽo tràn ngập thiên địa.
Một tấc bằng 3,3 cm, con dao găm này đúng sáu tấc, bỏ tay cầm kiếm ra, thân dao gần hai mươi centimet, đây là con dao găm do Lý Trường An chuẩn bị để khởi động.
Bên hông hắn cũng có một thanh trường kiếm, đó là chờ đến khi hắn đụng tới đối thủ mới dùng. Nhìn cốt tai trước mặt, Lý Trường An dùng dao găm chém về phía trước.
Gió dịu lại, ánh kiếm nuốt chửng áp lực gió khiến xung quanh không còn gì ngoài ánh sáng lạnh lẽo.
Hào quang kiếm giống như một tia sấm sét.
Cốt tai trước mắt Lý Trường An đã được giải tỏa, cốt binh trong vòng hai, ba km nháy mắt nghiền xương thành tro.
Năm mươi, sáu mươi vạn cốt binh biến mất trong chớp mắt, bị Lý Trường An quét sạch.
“Hít!”
Bọn người Lục Trạch biết hoàng đế rất mạnh, nhưng khi nhìn cận cảnh cảnh này, bọn họ vẫn hít một hơi lạnh.
Năm mươi, sáu mươi vạn cốt binh bị xóa sạch bằng một đòn đánh nhẹ, chẳng trách người khác nói quân đội sẽ chỉ tặng đầu cho cương giả tiên giới.
Nếu vung hơn mười nhát, trăm vạn quân đội sẽ biến mất.
“Đi theo ta!”

Lý Trường An nhìn khu vực mình đã dọn sạch, phía xa tràn ngập cốt tai, biết ở đây có hơn một trăm vạn cốt tai.
Không thể ước lượng được có bao nhiêu cốt tai, Lý Trường An cũng không muốn người của mình tiêu hao sức lực, cho nên hắn sẵn sàng một mình xông lên, để người khác đi theo mình. Một ánh sáng lạnh lẽo khác lóe lên làm chấn động thên địa, năm mươi, sáu mươi vạn cốt tai đã biến mất, Lý Trường An tiếp tục cùng mọi người tiến về phía trước.
Cùng lúc Lý Trường An tiếp tục tiến lên, Huyền Thanh cũng gặp phải trở ngại.
Là yêu vương, ước chừng có mười lăm người!
Số lượng yêu vương ở hồ Thiên Thu không phải mấy chục như lời đồn của thế giới bên ngoài, mà là gần ba mươi.
“Đây là thực lực của Thiên Yêu thành, thật sự rất đáng sợ!”
An Nguyên và những yêu vương khác thấy Huyền Thanh mang theo yêu vương cấp hai thì hít một hơi thật sâu, không phải tất cả mười lăm yêu vương của bọn họ đều là yêu vương cấp hai. Chỉ cần nhìn vào khí thế, phe của họ yếu hơn nhiều so với phía Huyền Thanh.
“Chúng ta không thể lùi bước, hồ Thiên Thu là nhà của chúng ta, chúng ta không được để Thiên Yêu thành chiếm cứ nhà của chúng ta, chỉ cần chúng ta phối hợp với nhau thì nhất định có thể chống lại bọn họ.”
An Nguyên an ủi đám yêu vương.
Hết chương 578.

Bạn cần đăng nhập để bình luận