Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 939. Tới thế giới hoang mạc đi!




Liên bang Đại Hạ
“Có cấm địa Tà Thần có nghĩa là chúng ta có thể dễ dàng làm được nhiều việc!”

“Việc tiếp xúc với người dân bản địa của thế giới này là không thể tránh khỏi. Thông qua bọn họ, chúng ta có thể biết được ngụy cụ cuối cùng của cục Ngụy Bí là gì!”
Hoàng Khải vẫn lo lắng về ngụy cụ cuối cùng của cục Ngụy Bí, muốn phát triển thì phải thu hoạch được thông tin tình báo của ngụy cụ cuối cùng.
“Gần chúng ta nhất là thành bang Rende. Người của chúng ta vào đó có thu được thông tin hữu ích nào không?”
Hoàng Khải hỏi.
“Lương thực, đế quốc Locke đang rất cần lương thực!”
Tần Bác Văn trả lời.
“Lương thực sao?”
Hoàng Khải nghi vấn.
“Muốn trồng lương thực thì cần nhiều ánh nắng, nhưng đại lục Thiên Nguyên ngày ngắn đêm dài, ánh sáng ban ngày không đến tám giờ, điều này cũng hạn chế tốc độ thu hoạch ngũ cốc của đế quốc Locke xuống mức cực thấp!”
“Mặc dù đế quốc Locke buôn bán thông thương với thế giới khác, nhưng bọn họ chỉ thông thương với thế giới cấp thấp!”
“Ở thế giới hoang mạc, những thành phố đổ nát, không khí cực kỳ ô nhiễm, hoàn toàn là khung cảnh của ngày tận thế. Bọn họ ăn uống cũng trở thành vấn đề. Bọn họ không thể cung cấp lương thực. Ngược lại bọn họ vẫn dựa vào việc buôn bán lương thực với đế quốc Locke!”
“Thế giới võ hiệp có rất nhiều tông phái, ai cũng truy cầu danh lợi, tranh cường háo thắng, triều đình thế nhược, hút máu dân chúng, bọn họ cũng không có lương thực!”
“Thế giới dân quốc hỗn loạn. Các thế lực quân phiệt lần lượt nắm quyền. Lương thực là mạng sống của họ. Làm sao bọn họ có lương thực thừa để buôn bán với đế quốc Locke?”
“Thế giới cấp thấp không có lương thực, ngược lại còn đang kìm hãm đế quốc Locke. Các nền văn minh cao hơn có lương thực, nhưng cục Ngụy Bí cảnh giác với tất cả các nền văn minh cao hơn nên cấm buôn bán với bọn họ!”
“Điều này cũng dẫn đến tình trạng thiếu lương thực trầm trọng ở đế quốc Locke!”
Tần Bác Văn trả lời.
“Đế quốc Locke thiếu lương thực như vậy, không thể không buôn bán với những nền văn minh cao hơn. Bọn họ cấm thường dân buôn bán với nền văn minh cao hơn nhưng người trong nội bộ của bọn họ lại buôn bán với nền văn minh cao hơn!”

“Với tâm lý cảnh giác của bọn họ, lượng lương thực trao đổi hẳn là rất nhỏ!”
Hoàng Khải suy nghĩ một chút rồi nói.
“Đi tiếp xúc, đàm phán và thông thương với người của cục Ngụy Bí, ta không chỉ muốn hiểu rõ bọn họ mà còn muốn thăm dò thực lực của các thế lực văn minh cao hơn khác!”
Vài ngày sau, sau khi tiếp xúc, cuối cùng liên bang Đại Hạ cũng cử một đội đàm phán chính quy đến cục Ngụy Bí.
Dẫn đầu không ai khác chính là Hoàng Đông Kiệt.
Hoàng Đông Kiệt không đến đây để đàm phán, đàm phán có chuyên gia đàm phán, hắn chỉ muốn thông qua cục Ngụy Bí để đi đến thế giới khác chơi một chút.
“Cục trưởng, chất lượng và số lượng lương thực của bọn họ cao hơn nhiều so với thế giới khác. Nếu chúng ta giao dịch với bọn họ, chúng ta có thể không phải lo lắng về lương thực nữa!” “Nhưng sợ là sau này bọn họ sẽ dùng lương thự để bóp cổ chúng ta!”
Boris lo lắng nói.
“Lương thự là nhu yếu phẩm của chúng ta. Chỉ cần không có vấn đề gì thì chúng ta sẽ chấp nhận tất cả. Chuyện tương lai từ từ nói sau!”
Rainicorn không có lo lắng như vậy, chỉ cần lương thực thu tới tay thì là của bọn họ, còn việc muốn dùng lương thực để bóp cổ bọn họ thì chỉ là si tâm vọng tưởng mà thôi.
Lúc này, Nhậm Thiên Đoàn cùng nữ đội trưởng gõ cửa bước vào.
“Mọi chuyện thế nào rồi? Đã đọc được trí nhớ của hắn chưa?”
Hoàng Đông Kiệt đã đến, Nhậm Thiên Đoàn bật người báo ngay với cục, Rainicorn lập tức cho Christine La tiếp xúc với Hoàng Đông Kiệt nhằm tìm hiểu về liên bang Đại Hạ thông qua Hoàng Đông Kiệt.
“Không được, ta không chỉ không đọc được ký ức của hắn mà cả những người khác do liên bang Đại Hạ phái đến ta cũng đọc không được!”
Christine La lắc đầu nói.
“Không hổ là nền văn minh cấp cao, thật là cảnh giác!”
Rainicorn không ngạc nhiên khi hai nền văn minh tiếp xúc với nhau ai mà không đề phòng một chút.
“Thực lực của hắn như thế nào? Liệu hắn ta có phải là cường giả trong danh sách Dị Năng Giả không?”
Rainicorn hỏi.

“Không rõ lắm. Ngụy cụ đặc biệt của chúng ta không thể phát hiện ra thực lực cụ thể của hắn!”
“Nhưng liên bang Đại Hạ để hắn dẫn đầu, thực lực của hắn hẳn là rất cường đại!”
Nhậm Thiên Đoàn suy nghĩ một chút rồi nói.
“Không phải hắn nói muốn du ngoạn ở thế giới khác sao, chúng ta sẽ cho hắn thỏa mãn!”
“Tới thế giới hoang mạc đi!”
Rainicorn nheo mắt lại nói.
“Cục trưởng, thử thách hắn như vậy hình như không tốt lắm? Nếu hắn chết ở thế giới hoang mạc, liên bang Đại Hạ có thể sẽ đối với cục Ngụy Bí chúng ta...?”
Nghe nói tới thế giới hoang mạc, ánh mắt Nhậm Thiên Đoàn và Christine La hơi thay đổi, bọn họ hiểu cục trưởng muốn làm gì.
“Vì vậy chúng ta phải cảnh báo hắn đến thế giới khác sẽ có nguy hiểm rủi ro. Nếu hắn vẫn nhất quyết muốn đi, có điều gì bất ngờ xảy ra thì trách nhiệm sẽ không thuộc về chúng ta!”
Rainicorn thờ ơ nói...
Hết chương 939.

Bạn cần đăng nhập để bình luận