Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 920. Chân thân pháp tướng!




Long Kiến Tề đã đoán được năng lực của Hắc Hoàng, nguyên nhân chính là vì như thế nên hắn sắc mặt mới khó coi.

Điều khiển năng lượng, động năng cũng là một loại năng lượng, thảo nào đòn tấn công của hắn lại bị Hắc Hoàng giải quyết dễ dàng.
Long Kiến Tề dừng lại, nếu đấu một chọi một kéo dài, hắn có thể đánh đuổi Hắc Hoàng nhưng lại không thể giết chết Hắc Hoàng.
Nhưng Hắc Hoàng muốn cầm chân hắn trong thời gian ngắn lại rất dễ dàng.
Long Kiến Tề quay sang nhìn Mạt Nhật , dù sao cũng không thoát được, vậy sao không khiêu chiến đỉnh thế giới một chút.
“Mạt Nhật, mọi người đều nói ngươi là cường giả cổ kim độc nhất vô nhị, vậy để ta xem chênh lệch giữa ngươi và ta lớn đến mức nào!”
Toàn bộ hơi thở trên người Long Kiến Tề bộc phát, pháp tướng phía sau không những lớn dần mà còn ngưng tụ rất nhiều, hắn toàn lực bùng nổ oanh tạc Hoàng Đông Kiệt.
Hoàng Đông Kiệt không lên tiếng, bước một bước người đã xuất hiện trước mặt Long Kiến Tề, điều này làm cho Long Kiến Tề có hơi bất ngờ không kịp phòng bị.
Nhưng hắn dù sao cũng là cường giả Thiên Nhân, thay đổi lực lượng trong nháy mắt bóp cổ Hoàng Đông Kiệt, Hoàng Đông Kiệt khẽ lắc đầu, một ngón tay chỉ vào Long Kiến Tề.
Nguy hiểm!
Cực kỳ nguy hiểm!
Nhìn thấy ngón tay tùy ý này, da đầu Long Kiến Tề đột nhiên tê dại, hắn cảm thấy nguy hiểm vô tận, nhưng hắn biết mình đã bị ngón tay này khóa chặt.
Hắn không thể trốn được!
Long Kiến Tề liều mạng cắn chặt răng, đốt cháy tuổi thọ để gia tăng sức mạnh, mạo hiểm mọi thứ để làm nổ tung về phía ngón tay của Hoàng Đông Kiệt.
“Choang!”
Có tiếng thủy tinh vỡ.
Trong ánh mắt Long Kiến Tề tràn đầy kinh ngạc, đối mặt với ngón tay của Hoàng Đông Kiệt, cánh tay của hắn đầu tiên tan thành hư vô, sau đó là chân thân pháp tướng mà hắn kiêu ngạo vỡ vụn như thủy tinh.
Long Kiến Tề bay ngược về phía sau, tạo thành một hố lớn trên mặt đất, hắn hộc máu nhưng ánh mắt vẫn đầy kinh ngạc nhìn Hoàng Đông Kiệt.
“Cả hai đều ở cấp độ Thiên Nhân. Tại sao chúng ta lại chênh lệch lớn đến như vậy?”
Long Kiến Tề ánh mắt tràn ngập nghi vấn nhìn Hoàng Đông Kiệt.

“Cấp độ Thiên Nhân sao?”
Hoàng Đông Kiệt nghe vậy trên môi có chút mỉa mai. “Ta đã sớm không phải!”
Lời này vừa nói ra, Long Kiến Tề ngây ngẩn cả người. Không chỉ hắn, hiện trường cũng im ắng một hồi...
“Trên Thiên Nhân? Tu vi của nghị viên trưởng thực sự đã vượt lên trên Thiên Nhân. Hóa ra võ đạo thực sự là vô tận!”
Bọn người Hà Hữu Đạo ánh mắt rực lửa nhìn Hoàng Đông Kiệt, giống như Hoàng Đông Kiệt là ngọn hải đăng dẫn đường cho bọn họ tiến về phía trước.
“Không hổ là anh trai của ta, luôn làm cho mọi người bất ngờ và kinh hỉ!”
“Ừ, có vẻ như ta đã quen rồi!”
Hoàng Khải thở dài một hơi, tỏ ra đã quen rồi.
“Ông trời thật bất công. Tại sao lại cho phép một con quái vật như ngươi tồn tại?”
Long Kiến Tề bừng tỉnh, nhận ra khoảng cách giữa mình và Hoàng Đông Kiệt quá lớn, hắn ngừng phản kháng, ánh mắt vô thần nhìn trời cao kiểu để mặc người cắn xé.
Hoàng Đông Kiệt phất tay một cái, Long Kiến Tề hoàn toàn tan thành mây khói.
Sau khi giải quyết Long Kiến Tề xong, Hoàng Đông Kiệt đi đến trước mặt em trai hắn.
“Ngươi không còn là trẻ con nữa. Tương lai của liên bang Đại Hạ hoàn toàn phụ thuộc vào quyết sách của ngươi. Không có chuyện lớn gì đặc biệt thì đừng tới làm phiền ta!”
Hoàng Đông Kiệt nói xong không để Hoàng Khải đáp lại liền ngồi máy bay trở về.
Mọi người có mặt tại hiện trường nghe vậy đều biết nghị viên trưởng đã hoàn toàn uỷ quyền cho em trai hắn, mọi ánh mắt đều đổ dồn về Hoàng Khải.
“Thông báo cho tất cả thế lực Thanh Bình Giới, cho dù là tông môn, gia tộc hay tổ chức ẩn danh đều phải thông báo đúng chỗ cho ta!”
“Để cho tông chủ, gia chủ của bọn họ ba ngày sau đến Bình Dương náo nhiệt tụ họp, không đến thì nhớ kỹ tên của bọn họ!”
Hoàng Khải thấy ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về mình, vẻ mặt căng thẳng, anh hai quả thật rất giỏi hãm hại em mình, nếu toàn bộ liên bang Đại Hạ đều trông cậy vào quyết sách của hắn, này không phải là muốn lấy mạng của hắn sao.

Cũng may hắn không phải kẻ ngốc, hắn còn có đoàn cố vấn, phương hướng tương lai của liên bang Đại Hạ gần như đã được đoàn cố vấn vạch ra, hắn chỉ cần làm theo các bước vạch ra là được.
Lệnh của Hoàng Khải được ban hành, dưới sự điều hành của liên bang Đại Hạ, mọi lực lượng ở Thanh Bình Giới đều sớm được thông báo.
Bọn họ cũng đều biết Ngự Hải Cung có kết cục gì, trong lúc nhất thời bọn họ rất căng thẳng, cảm thấy liên bang Đại Hạ đang mài đao soàn soạt lấy bọn họ để khai đao.
Chỉ là bọn họ không ai dám phản kháng, bọn họ không thể chống lại thiên thạch của Mạt Nhật, chớp mắt ba ngày đã đến gần, toàn bộ thế lực lớn ở Thanh Bình Giới đều bất an dồn về Bình Dương náo nhiệt... Người tiếp đãi bọn họ chính là Tấu Dương, người của thương hội.
Một lúc sau, tất cả các đại tông chủ, tộc trưởng ở Thanh Bình Giới đều tụ tập lại, thấy người liên bang Đại Hạ vẫn chưa xuất hiện nên bắt đầu thảo luận.
“Có lẽ liên bang Đại Hạ đã thấy thời cơ nên chuẩn bị đánh chiếm Thanh Bình Giới của chúng ta!”
“Không thể nào, không phải Mạt Nhật đã nói phải giữ gìn nét đặc sắc của Thanh Bình Giới và không can thiệp vào việc của Thanh Bình Giới chúng ta sao!”
“Trước khác nay khác, nếu không xảy ra chuyện của Long Kiến Tề thì Thanh Bình Giới của chúng ta vẫn bình an vô sự. Nhưng Thanh Bình Giới bây giờ sẽ có những thay đổi như thế nào thì còn tùy thuộc vào ý nghĩ của liên bang Đại Hạ!”
“Nghĩ nhiều như vậy làm chi? liên bang Đại Hạ muốn làm gì chẳng lẽ chúng ta còn có thể phản kháng sao!”
“ liên bang Đại Hạ muốn khống chế Thanh Bình Giới. Ta không phản đối. Ta chỉ mong liên bang Đại Hạ có thể có thể giữ lại truyền thừa của chúng ta!”
Tất cả các đại tông chủ, tộc trưởng tại hiện trường đều biết số phận của bọn họ nằm trong tay liên bang Đại Hạ, lúc này bọn họ hy vọng liên bang Đại Hạ sẽ không làm họ quá khó xử.
“Cộp!”
“Cộp!”
Có tiếng bước chân vang lên, khung cảnh chợt trở nên yên tĩnh bởi vì bọn họ nhìn thấy Hoàng Khải bước vào.
Hết chương 920.

Bạn cần đăng nhập để bình luận