Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 754. Nàng là vợ của ta




“Bác sĩ Hoàng, đây là ai vậy?”
Nhiều khách hàng quen sẽ vô thức hỏi câu hỏi này khi thấy Thẩm Mạn Ngọc bên cạnh Hoàng Đông Kiệt.
“Nàng là vợ của ta!”
Một câu này đã làm nội tâm của Thẩm Mạn Ngọc bị phá vỡ.
Nhưng nàng vẫn đứng vững, chăm chú lắng nghe Hoàng Đông Kiệt lặp lại lời nói với mỗi khách quen: nàng là vợ của ta.
Ngoài phòng khám.
Hà Vĩnh Thần hoàn thành nhiệm vụ trở về, nghe được tin tức của Thẩm Mạn Ngọc, hắn không nhịn được chạy tới.
Nhưng đến cổng phòng khám, hắn lại không bước vào.
Hắn đứng đó rất lâu.
“Thôi đi, loại người lúc nào dao cũng kề cổ như ta không nên đi hại người hại mình nữa.”
Nói xong, Hà Vĩnh Thần bước đi, lúc này hắn hoàn toàn buông tay.
Buổi tối Hoàng Đông Kiệt mang nước nóng vào, hắn vốn tưởng rằng Thẩm Mạn Ngọc sẽ không thoải mái, nhưng không ngờ Thẩm Mạn Ngọc lại không coi hắn như người ngoài.
Nàng chủ động cởi trói buộc trên người, nhờ Hoàng Đông Kiệt dùng khăn ướt lau người cho nàng.
“Đừng đi!”
Sau khi lau người, Hoàng Đông Kiệt đang định lấy nước ra đổ đi thì bị Thẩm Mạn Ngọc ngăn lại.
“Đừng sợ, ta luôn ở đây.”
Hoàng Đông Kiệt biết Thẩm Mạn Ngọc sợ hãi điều gì, nàng sợ những thứ này đều không phải là thật, nàng sợ hắn vừa đi ra ngoài, nàng sẽ tỉnh lại từ trong mộng.
“Đừng, ta muốn ngươi ở lại với ta!”
Thẩm Mạn Ngọc cũng giở tính vô lại, nàng giả vờ mất trí nhớ, Hoàng Đông Kiệt giả làm chồng nàng, vậy nàng nên trân trọng, tận hưởng tình yêu của Hoàng Đông Kiệt dành cho nàng.
“Được, ta sẽ không đi.”
Hoàng Đông Kiệt thấy ánh mắt đáng thương của Thẩm Mạn Ngọc, đành phải đồng ý.
“Đi lên, ta muốn ôm ngươi ngủ.”
“Ơ, cái này!”

“Ngươi không phải là chồng của ta sao!”
Hoàng Đông Kiệt không có biện pháp, đành phải đi lên, sau đó hắn suốt đêm làm búp bê bị Thẩm Mạn Ngọc ôm ngủ...
Sáng sớm, Thẩm Mạn Ngọc ôm lấy Hoàng Đông Kiệt như một con mèo con đang ngủ.
Không biết nàng đang mơ thấy gì, chợt bừng tỉnh lại, nàng thở phào nhẹ nhõm khi thấy Hoàng Đông Kiệt bên cạnh mình là thật.
“Đứng dậy đi, ta đi kiếm gì ăn.”
Hoàng Đông Kiệt vỗ vỗ cánh tay Thẩm Mạn Ngọc nói.
“Đừng, để ta ôm ngươi một lát.”
Thẩm Mạn Ngọc không muốn buông Hoàng Đông Kiệt ra, nàng chỉ muốn nhìn Hoàng Đông Kiệt như thế này.
Hoàng Đông Kiệt thấy vẫn còn sớm nên ở lại với nàng khoảng mười phút.
“Được rồi, người đàn ông của ngươi phải đi làm bữa sáng. Nếu không đến muộn sẽ bị trễ khám cho những bệnh nhân đến lúc sáng.”
Nghe vậy, Thẩm Mạn Ngọc bất đắc dĩ buông Hoàng Đông Kiệt ra.
Nhưng nàng không ở một mình trong phòng, nàng muốn đi theo Hoàng Đông Kiệt, không muốn rời mắt khỏi Hoàng Đông Kiệt.
Hoàng Đông Kiệt đều chiều theo ý nàng, đặt nàng lên xe lăn, hắn làm gì cũng luôn mang theo Thẩm Mạn Ngọc.
Hai người cùng nhau ăn cơm.
Nàng lặng lẽ nhìn Hoàng Đông Kiệt chữa trị cho bệnh nhân.
Nàng rất thích cảm giác này, đó giống như cuộc sống hôn nhân trong tưởng tượng của nàng vậy. Nàng rất trân trọng cuộc sống như vậy, chỉ ở đây nàng mới có thể tìm thấy sự thoải mái và hạnh phúc.
“Có chuyện gì thế?”
Hoàng Đông Kiệt kê đơn thuốc cho bệnh nhân, thấy phía sau không có bệnh nhân xếp hàng lên khám thì định nghỉ ngơi.
Vừa chuẩn bị ngồi ghế, bàn tay nhỏ nhắn của Thẩm Mạn Ngọc đã vươn tới, túm lấy góc áo của hắn kéo hai lần, Hoàng Đông tò mò quay đầu lại.

“Khi nào ta sẽ bình phục?”
“Ngắn thì nửa tháng, dài một hai tháng.”
Hoàng Đông Kiệt trả lời.
“Lâu như vậy, có cách nào nhanh hơn không?”
Thẩm Mạn Ngọc có thể xuống xe lăn, tự do đi lại, nhưng Hoàng Đông Kiệt không chịu thả nàng đi, nàng chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi trên xe lăn.
“Bụng của ngươi bị xuyên thủng. Dù ta có y thuật siêu việt cũng cần có thời gian để ngươi có thể hồi phục.”
“Sao đột nhiên lại muốn khỏi bệnh sớm hơn?”
Hai ngày qua, Thẩm Mạn Ngọc không muốn bình phục nhanh như vậy, nàng muốn tận hưởng tình yêu của Hoàng Đông Kiệt dành cho mình nhiều hơn, tại sao bây giờ nàng lại chợt thay đổi chủ ý?
“Ta muốn giúp ngươi!”
Thẩm Mạn Ngọc biết tình yêu là một sự tương tác, nàng có thể mượn tình trạng thương thế của mình để tận hưởng lòng tốt của Hoàng Đông Kiệt đối với nàng, nhưng nàng cũng muốn Hoàng Đông Kiệt thấy được giá trị của nàng.
Phòng khám lớn chỉ có hai người bọn họ, vẫn đều là Hoàng Đông Kiệt bận trước bận sau, nàng khó tránh khỏi băn khoăn.
Nàng muốn hồi phục càng sớm càng tốt để giúp đỡ Hoàng Đông Kiệt.
Dù chỉ giúp Hoàng Đông Kiệt làm bữa cơm, lúc Hoàng Đông Kiệt trị bệnh châm trà bốc thuốc, hỗ trợ hắn nàng cũng thỏa mãn.
“Ngày còn rất dài, về sau ngươi còn có rất nhiều thời gian có thể giúp ta, nhiệm vụ bây giờ của ngươi là chữa trị vết thương.”
Hoàng Đông Kiệt nhéo mặt Thẩm Mạn Ngọc nói.
“Nhưng!”
Thẩm Mạn Ngọc vẫn cảm thấy nếu Hoàng Đông Kiệt vừa chăm sóc nàng vừa điều trị cho bệnh nhân trong một phòng khám lớn vậy sẽ rất mệt mỏi.
“Hai ngày nữa sẽ có trợ lý tới giúp, sau đó sẽ có người bên cạnh ngươi.”
Hoàng Đông Kiệt mỉm cười nói.
“Là phụ nữ sao?”

Nghe vậy Thẩm Mạn Ngọc suy nghĩ một chút, người có thể bên cạnh nàng nhất định là một phụ nữ.
Thẩm Mạn Ngọc u oán nhìn Hoàng Đông Kiệt, người đàn ông này vẫn lăng nhăng như trước. “Ừ, là phụ nữ.”
“Là đại tiểu thư Tô gia. Phòng khám này là do Tô gia tặng, yêu cầu của bọn họ khó có thể từ chối.”
Hoàng Đông Kiệt thấy trong mắt Thẩm Mạn Ngọc có sự u oán, hắn cũng không cảm thấy chột dạ, loại chuyện này tốt nhất nên nói trước một tiếng cho thỏa đáng.
“Nàng cũng là một trong những hồng nhan tri kỷ của ngươi giống như Tống Loan Loan sao?” Thẩm Mạn Ngọc hỏi.
“Không hẳn, nàng thích ta nhưng ta tạm thời vẫn chưa chấp nhận nàng.”
Hoàng Đông Kiệt suy nghĩ một chút rồi nói.
Thẩm Mạn Ngọc im lặng không nói nữa, nàng không tiếng động đi theo Hoàng Đông Kiệt, lặng lẽ nhìn Hoàng Đông Kiệt trị bệnh.
Buổi tối Hoàng Đông Kiệt vốn định mang nước nóng tới giúp Thẩm Mạn Ngọc lau người.
Đột nhiên hắn ngẩng đầu nhìn xuyên qua vách tường nhìn xa, hắn cảm giác có người có ác ý đối với mình.
Hắn để lại một trận pháp ở phòng khám, bước vào thế giới gương và di chuyển đến nơi mà hắn cảm nhận được.
Khi đến nơi, hắn thấy hai người trong thế giới gương qua tấm gương của thế giới thực.
Hai người phương Tây, dưới khóe mắt có nhãn hiệu 10 Bích, 10 Cơ.
Hết chương 754.

Bạn cần đăng nhập để bình luận