Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 74. Món quà chưa tặng



"Chúng ta đi thôi!"
Lương Hưng Thần thấy bọn họ từ biệt xong rồi, liền xoay người xuất phát về phía Trùng Cốc.
Hai tỷ muội Thẩm Hàm Nghiên vội vàng đuổi theo bước chân của Lương Hưng Thần, thỉnh thoảng còn quay đầu vẫy tay từ biệt với Hoàng Thiên Trấn, Hoàng Thiên Trấn cũng vẫy tay hồi đáp, rất nhanh thân ảnh của ba người bọn họ đã biến mất ở chỗ sâu trong rừng rậm.
"Quãng thời gian này tuy ngắn, nhưng lại khiến người ta cảm thấy dài đến kinh ngạc, thực ra dáng vẻ hung hãn của nàng, vẫn rất đáng yêu."
Hoàng Thiên Trấn nhớ tới dáng vẻ vô cùng hung hãn của Thẩm Hàm Nghiên, bất giác lộ ra một nụ cười.
"Haizz~, tìm kiếm Trần Vũ Linh e rằng trước tiên cần phải tạm kết thúc một thời gian, ngày giỗ của mẫu thân sắp đến. Tới lúc đó Phụ Vương, đệ đệ đều sẽ xuất hiện, rất lâu rồi cả nhà không cùng nhau ăn cơm."
Mẫu thân hắn là người của một trong mười hai thế lực đỉnh cấp Quy Vân sơn trang, mẫu thân đã được chôn ở phía sau núi Quy Vân sơn trang. Giống như bình thường, vào ngày giỗ của mẫu thân, bất kể Phụ Vương, hắn và đệ đệ đang làm cái gì, bận đến thế nào. Bọn họ đều sẽ buông việc trong tay xuống, đến trước mộ của mẫu thân cúng bái, hằng năm đều như vậy.

Qua ngày giỗ của mẫu thân vài ngày, lại là đại thọ của ông ngoại hắn, cho nên trước tiên hắn cần phải tạm dừng việc tìm kiếm Trần Vũ Linh, đến Quy Vân sơn trang đợi qua mấy ngày rồi nói.
Nghĩ đến đây, hắn quay ngược về hướng của huyện Cổ Phong, hắn đã bị thương nhẹ, đợi chữa khỏi vết thương, hắn đến Quy Vân sơn trang cũng không muộn, dù sao vẫn còn nhiều thời gian.
Hoàng Thiên Trấn vừa rời đi không lâu, Quỷ Vô Lộ nằm chết ở đó, ngón tay nhúc nhích rồi.
"Phù"
Quỷ Vô Lộ từ trạng thái chết giả sống lại thở dốc, không có cách nào cả, đụng phải cường giả Tông Sư chạy không thoát nổi, cũng chỉ có thể giả chết.
Hắn cũng rất may mắn, người bình thường trái tim đều ở bên trái, còn hắn lại ở bên phải, kiếm ý kia là đâm xuyên ngực trái của hắn, điều này cũng để hắn mượn cơ hội mà giả chết.
"Khụ khụ... Thực sự là gặp quỷ rồi, ai sẽ ngờ tới hai nữ nhân kia hóa ra là Thánh Nữ của Trùng Cốc chứ?"
"Cũng may lần này mạng lớn, không chết, xem ra ta cũng là người có đại khí vận."
Quỷ Vô Lộ giãy giụa bò dậy, nghĩ đến việc bản thân tìm được đường sống trong chỗ chết, cũng là một loại may mắn.

"Mạng ngươi lớn, sao chúng ta không cảm thấy vậy chứ?"
Quỷ Vô Lộ mới cảm khái một chút, đã bị năm người bất ngờ xuất hiện dọa sợ.
"Các ngươi là ai, các ngươi muốn làm cái gì?"
Quỷ Vô Lộ phát giác năm người chẳng biết từ lúc nào đột nhiên hiện ra bao vây hắn lại, nhất thời doạ hắn sợ hãi cả người đổ mồ hôi lạnh.
Hù doạ hắn không phải là bởi vì tổ hợp năm người rất quái dị, thư sinh, lão già mù, tên béo này... Loại tổ hợp này không có gì kinh ngạc, điều khiến cho hắn sợ hãi là năm người này có bốn người là cường giả Tông Sư.
Vì sao hắn biết là bốn cường giả Tông Sư, bởi vì ... bốn cường giả Tông Sư này căn bản cũng không che giấu khí tức trên người bọn họ, tầng tầng khí tức tử vong như thiên tai nghiền ép hắn.
"Lão Mù, thính lực của ngươi thật là mạnh mẽ, hắn giả chết ngươi cũng có thể nghe ra được thanh âm dòng máu của hắn đang yếu ớt lưu động tuần hoàn, đỉnh."
Bạch Đấu Thăng giơ ngón tay cái lên với lão già mù, mà lão già mù đáp lại Bạch Đấu Thăng chính là nụ cười rộ lên của hắn.
"Thân phận của hai nữ nhân bị ngươi đoán được, vậy ngươi đoán thử xem, người trẻ tuổi đi theo bên cạnh hai nàng sẽ là thân phận gì."

Bạch Đấu Thăng cười tủm tỉm nói.
"Ngươi, các ngươi là đạo giả bảo vệ hắn, điều này sao có thể?"
Quỷ Vô Lộ trợn tròn mắt, bởi vì hai nữ nhân kia mà đụng phải một cường giả Tông Sư kiếm đạo, hắn đã cho rằng bản thân rất xui xẻo rồi.
Không ngờ rằng còn có bất ngờ lớn hơn đang chờ hắn, thanh niên thoạt nhìn không có gì đặc biệt kia, mới là người ẩn dấu sâu nhất.
Bốn hộ đạo giả Tông Sư, vậy thanh niên kia rốt cuộc là thân phận gì?
Không đợi hắn suy nghĩ nhiều, Bạch Đấu Cường thân thể khôi ngô cường tráng từ phía sau bóp cổ của hắn, nhấc hắn lên.
Hắn đang giãy giụa, nhưng không có bất kỳ tác dụng gì cả. "Rắc."
Âm thanh xương cổ bị vặn gãy nhất thời vang lên.
Lần này Quỷ Vô Lộ là thật chết hẳn rồi.
"Lão đệ à, ngươi hạ thủ nhanh như vậy làm gì, chúng ta khó khăn lắm mới có cơ hội ra sân, ngươi không thể để hắn phát ngôn nhiều một chút, để cho chúng ta có thêm cảm giác tồn tại không tốt sao?"

Bạch Đấu Thăng với vẻ mặt nhức đầu nhìn đệ đệ khôi ngô cường tráng của hắn.
"Ca, ngươi không phải là nói với chúng ta, lợi dụng xong rồi chính là phế vật, chúng ta tại sao còn phải nghe phát ngôn của phế vật chứ?"
Bạch Đấu Cường với dáng vẻ rất không hiểu nổi nhìn ca ca hắn. "Ngươi, bỏ đi, ném thi thể đi, sẽ có dã thú giúp chúng ta xử lý."
Bạch Đấu Thăng không muốn để ý đến đệ đệ của hắn, bảo đệ đệ tùy ý bỏ lại thi thể, một nhóm người bọn họ lại chạy đi theo dõi Hoàng Thiên Trấn.
Thẩm Hàm Nguyệt theo sau lưng Lương Hưng Thần đột nhiên dừng bước.
"Ta quên mất, ta còn có một lễ vật chưa đưa cho tiểu ca ca."
"Lương gia gia, tỷ tỷ, các ngươi ở chỗ này chờ ta một chút, ta đi một lát sẽ trở lại."
Thẩm Hàm Nguyệt cũng rất nghịch ngợm, nói xong không đợi Lương Hưng Thần đáp lời, liền quay đầu nhanh chóng quay về.
"Nhị tiểu thư, đừng"
Lương Hưng Thần còn muốn bảo Thẩm Hàm Nguyệt dừng lại, có lễ vật gì để hắn đi đưa cho, nhưng hắn mới ngăn cản, Thẩm Hàm Nghiên bên cạnh đã ngăn cản hắn trước.

"Lương gia gia, để Tiểu Nguyệt đi đi, nếu không trở về Trùng Cốc nàng sẽ làm loạn mất."
Thẩm Hàm Nghiên không biết muội muội muốn đi làm gì, nhưng nàng cũng sớm đoán ra tâm tư của muội muội, muội muội muốn làm cái gì, cứ để nàng đi làm, cuối cùng chẳng qua là cùng chia sẻ một người nam nhân thôi.
Hết chương 74.

Bạn cần đăng nhập để bình luận