Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 500. Bao vây




"Khí tức nhân sinh nồng đậm như vậy, ở loại nơi này chính là một ngọn đèn sáng ngời, muốn chạy, quả thực là nằm mơ."
Quỷ Vương nhắm mắt lại cảm ứng được khí tức của hai người Lục Thế Viễn, không phải rẽ vào đường vòng, nhắm ngay vào phương hướng của hai người Lục Thế Viễn, trực tiếp đụng tới.
Hắn xuyên tường rồi, xuyên qua từng thông đạo thạch bích chợt hiện ở đằng trước hai người Lục Thế Viễn.
"Phải làm sao bây giờ?"
Quy Tiểu Thánh nhìn về phía Lục Thế Viễn bên cạnh, hỏi hắn là tách ra trốn, hay là đánh.
"Còn phải hỏi, đánh!"
Lục Thế Viễn nói xong cũng xách đinh đóng quan tài lên đánh về phía Quỷ Vương.
Ngay khi tiếp cận Quỷ Vương, Lục Thế Viễn đột nhiên lăn lộn một cái, trực tiếp tránh Quỷ Vương xông vào một lối đi khác...
Điều này khiến cho Quỷ Vương không kịp đề phòng, khi hắn nhìn về phía Quy Tiểu Thánh, phát hiện đã sớm không tìm thấy thân ảnh của Quy Tiểu Thánh.
"Hai tiểu tử, lại dám trêu chọc ta."
Quỷ Vương biết hai tiểu tử này tách ra chạy rồi, cũng không do dự, trực tiếp đuổi theo Lục Thế Viễn. Vì sao đuổi theo Lục Thế Viễn, không có gì khác, bởi vì Lục Thế Viễn khiến cho hắn rất khó chịu.
"Đại gia nhà ngươi, vì sao đuổi theo ta, không đuổi hắn."

Lục Thế Viễn nhìn thấy Quỷ Vương đuổi theo hắn, gấp đến mức muốn chửi má nó.
Quỷ Vương không có trả lời, tốc độ nhanh chóng khiến cho Lục Thế Viễn không kịp phòng bị, ngay tức khắc, Quỷ Vương đã xuất hiện sau lưng Lục Thế Viễn, quỷ ấn ấn về phía sau Lục Thế Viễn.
Lục Thế Viễn cảm thức được phía sau hàn ý âm trầm thình lình hiện ra, không cần suy nghĩ, xoay người một đinh quan tài liền đóng về phía sau.
Mũi đinh quan tài cùng tay quỷ vừa tiếp xúc, quỷ thủ của Quỷ Vương liền phát ra khói xanh.
Quỷ Vương cảm giác được đau đớn, quỷ lực trên người chấn động, mạnh mẽ đánh bay Lục Thế Viễn ra ngoài.
"Đáng chết, đây là pháp khí gì, lại có thể khắc chế ta như vậy."
Lục Thế Viễn mặc dù ngã ở trên thạch bích, nhưng Quỷ Vương vẫn hết sức kiêng kỵ nhìn đinh đóng quan tài trong tay của Lục Thế Viễn.
"Sợ rồi sao, sợ rồi tốt nhất là cút ngay, nếu không một đinh tiếp theo, ta sẽ đóng vào tim của ngươi, khiến cho ngươi hồn phi phách tán."
Lục Thế Viễn đứng lên, cố giả bộ trấn tĩnh uy hiếp Quỷ Vương.
"Ha ha ha"
Quỷ Vương nhìn thấy dáng vẻ cố giả bộ trấn tĩnh của Lục Thế Viễn, không khỏi nở nụ cười.
"Pháp khí của ngươi lợi hại, nhưng bản thân ngươi thì không ra làm sao cả, tu vi thất phẩm, ngươi tối đa có thể đối phó với yêu ma có ba bốn trăm năm đạo hạnh."
"Dù cho có pháp khí này trợ thêm, cực hạn của ngươi tối đa cũng chỉ có thể đối phó với yêu ma khoảng 500 năm đạo hạnh."
"Ta hơn 600 năm đạo hạnh, tiếp cận vô hạn bảy trăm năm, sinh tồn ở loại nơi xui xẻo này, dù cho ta không phải Quỷ Vương chân chính, nhưng sức chiến đấu của ta cũng chênh lệch không bao nhiêu so với Quỷ Vương chân chính."
"Pháp khí của ngươi là không tệ, nhưng chênh lệch của chúng ta về bản chất không cách nào bù đắp."
Quỷ Vương không khách khí tóm được khuyết điểm của Lục Thế Viễn.
"Hừ, bị ngươi nhìn thấu thì thế nào, ngươi cho rằng ngươi ăn chắc ta rồi ư."

Lục Thế Viễn dùng đinh đóng quan tài cắt cánh tay, khiến cho huyết dịch trên cánh tay lưu ở bên trên đinh đóng quan tài, có máu của Lục Thế Viễn, đinh quan tài tản mát ra Trấn Dương Chi Khí càng mạnh hơn.
"Pháp khí tốt, đáng tiếc tương khắc với ta, không thì ta cũng không ngại có thêm một cái vũ khí đâu."
Quỷ Vương liếc nhìn đinh đóng quan tài thêm mấy lần, một giây tiếp theo hắn trực tiếp xuất chiêu, quỷ trảo khổng lồ màu máu đỏ tươi có chứa Âm Hối Chi Khí đột nhiên xuất hiện, tóm về phía Lục Thế Viễn.
"Trấn"
Lục Thế Viễn rót ra tất cả Huyền Lực gia chú ở bên trên đinh đóng quan tài, trấn về phía Quỷ Trảo cực đại. Vừa đụng chạm, Lục Thế Viễn cắn chặt răng bạc, chân trượt ra ngoài, hắn còn có thể cật lực chống đỡ.
Nhưng Quỷ Vương vừa tăng lực, Lục Thế Viễn liền bay ra ngoài.
"Vậy cũng có thể bò dậy, xem ra không cắt đứt tứ chi của ngươi, ngươi sẽ không thành thật."

Nhìn thấy Lục Thế Viễn đập vào trên thạch bích rơi xuống vẫn còn chật vật đứng dậy, Quỷ Vương lại một lần nữa ngưng tụ ra Quỷ Trảo tóm về phía Lục Thế Viễn.
"Phải chết ở nơi này sao?"
Lục Thế Viễn rất không cam tâm, nhưng hắn biết trạng thái này của hắn căn bản không chống đỡ nổi một kích của Quỷ Vương. Ngay khi quỷ thủ sắp đè vào Lục Thế Viễn, một đạo bóng trắng xuất hiện, đánh tan quỷ thủ.
"Bạch, Bạch Ngọc Thành"
Lục Thế Viễn nhận ra quỷ cứu hắn, từng là một thành viên của Kìm Bài Trảm Yêu Sứ Bạch Ngọc Thành.
"Đi, hắn để ta tới đối phó!"
Bạch Ngọc Thành nhìn chằm chằm vào Quỷ Vương nói.
"Cảm, cảm ơn"
Lục Thế Viễn mặc dù không biết Bạch Ngọc Thành tại sao lại tới Vạn Khô Cốt Khanh, nhưng hắn biết mình ở lại sẽ chỉ cản trở hắn.
Chỉ có thể bày tỏ cảm tạ đối với Bạch Ngọc Thành, rồi rút lui về phía sau.
Quỷ Vương còn muốn xuất thủ ngăn cản Lục Thế Viễn, nhưng hắn bị Bạch Ngọc Thành ngăn cản.
"Ta từng nghe nói về ngươi, ngươi đã sớm không còn là Trảm Yêu Sứ, ngươi cũng thành quỷ rồi, tại sao còn muốn trợ giúp Trảm Yêu Sứ.”
Quỷ Vương từng nghe qua về chuyện có liên quan đến Cổ Ngọc Thành, nhưng hắn không hiểu Cổ Ngọc Thành cũng thành quỷ rồi, vì sao còn tham gia vào việc của Trảm Yêu Sứ.
"Ta chỉ muốn bù đắp sai lầm mà ta phạm phải mà thôi."
Nghe thấy câu này, Quỷ Vương biết không thể bàn luận với Bạch Ngọc Thành, hắn trực tiếp động thủ.
Cổ Ngọc Thành khi còn sống là Kim Bài Trảm Yêu Sứ, biến thành quỷ đương nhiên không kém, thêm với khi hắn còn sống đã may mắn có được mấy chương Quỷ Tu Quyết, dựa vào Quỷ Quyết tốc độ của hắn phát triển rất nhanh, tu vi không kém Quỷ Vương bao nhiêu.
Thực lực thua kém không nhiều, hai quỷ kia tự nhiên đánh có thanh có sắc, chính là ngươi không làm gì được ta, ta cũng không làm gì được ngươi.
"Lục đại nhân, bên này có động tĩnh!"
Lãnh đạo chủ lực Lục Trạch là hoàn thiện nhất, Kim Bài Trảm Yêu Sứ trong đội ngũ đã có mấy người, vừa nghe thấy có động tĩnh, Lục Trạch lập tức dẫn theo đội ngũ chạy đi.
"Đại nhân, là Cổ Ngọc Thành và Quỷ Vương đánh nhau." Trảm Yêu Sứ vội vàng bẩm báo với Lục Trạch.
"Bao vây bọn họ!"
Lục Trạch truyền đạt mệnh lệnh, một đám Trảm Yêu Sứ toàn bộ vây về phía Cổ Ngọc Thành và Quỷ Vương.
Quỷ Vương thấy nhóm lớn Trảm Yêu Sứ xông tới, biểu cảm thay đổi, vội vã tránh thoát Cổ Ngọc Thành, đâm vào trong động sâu biến mất không thấy.
Cổ Ngọc Thành phản ứng chậm một bước, bị nhóm Trảm Yêu Sứ vây lấy.
Hết chương 500.

Bạn cần đăng nhập để bình luận