Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 821. Thành ý của quốc gia!




Bọn người Thần Phạt có vô số người theo dõi và hâm mộ, đặc biệt sau khi Thủy Thần Hứa Ngữ Nghiên xuất hiện, nàng đã trở thành nữ thần của các nam đồng bào Diệu Hạ.
Bọn họ có nhiều fan hơn cả hai cường giả cấp S Thần Phạt và Độc Long, sau khi bọn họ ủng hộ Mạt Nhật thì tin đồn quả thực đã giảm đi rất nhiều.
Nhưng bản chất con người là thứ không thể giải thích rõ ràng, tin đồn cũng không thể có sự đảm bảo của ai đó mà xóa bỏ được.
Một số người có tâm vẫn hoạt động, tin đồn chưa lắng xuống mà ngày càng sôi sục.
Phòng khám.
Bọn người Tống Loan Loan biết người đàn ông của mình là Mạt Nhật, người đàn ông của bọn họ cũng không giấu giếm chuyện này với các nàng.
Khi biết người đàn ông của mình tàn sát hơn ba mươi triệu người ở Bắc Liệt, bọn họ khiếp sợ một hồi, cũng không cảm thấy người của mình đã làm gì sai trái.
Lấy gà theo gà, lấy chó theo chó, bọn họ âm thầm đứng sau lưng ủng hộ người đàn ông của mình.
“Bên trái, bên trái, đúng đúng, dùng sức một chút, thoải mái quá.”
Hoàng Đông Kiệt phớt lờ dư luận trên mạng và lời đồn đãi ngoài đời, lúc này hắn đang tận hưởng sự mát xa từ bọn người Tô Vũ Đình.

“Anh à, ta đã nghĩ ra một điệu nhảy mới, cũng dạy cho Mạn Ngọc và Vũ Đình, sung sướng nhân ba. Ngươi có muốn xem không?”
Hoàng Đông Kiệt đang híp mắt hưởng thụ mát xa, chợt nghe bên tai lời nói dịu dàng, hắn mở mắt ra cảm thấy lên tinh thần.
“Chỉ có tiểu hồ ly tinh ngươi mới hiểu rõ lòng đàn ông, còn chờ gì nữa.”
Hoàng Đông Kiệt nâng cằm Tống Loan Loan nói.
Tống Loan Loan quyến rũ nhìn người đàn ông của mình một cái rồi lôi lôi kéo kéo Tô Vũ Đình và Thẩm Mạn Ngọc đi thay quần áo.
Ba cô gái thay đồ xong bước ra, ánh mắt Hoàng Đông Kiệt sáng lên, Tống Loan Loan không hổ là nữ minh tinh rất hiểu lòng đàn ông.
Quần áo khiêu vũ, ây dà, không thể nói, không thể nói được.
Nhạc nổi lên, bọn họ nhảy nhẹ nhàng, ban đầu hai người mới Tô Vũ Đình và Thẩm Mạn Ngọc không bắt kịp nhịp, dưới con mắt động viên của Hoàng Đông Kiệt và sự dẫn dắt của Tống Loan Loan, hai người bọn họ cũng đuổi kịp tiết tấu.
Để biên đạo điệu múa mới này, Tống Loan Loan đã phải tốn rất nhiều mồ hôi công sức.
Hoàng Đông Kiệt biết đây đều là vì hắn, hắn say mê ngắm nhìn, hắn rất cảm động, có được một người phụ nữ trong mắt chỉ toàn là hắn thật là tốt.
Hơn nữa, hắn không chỉ có một, mà là ba.
Âm nhạc dừng lại, điệu nhảy kết thúc.
Hoàng Đông Kiệt ôm ba người phụ nữ vào lòng, hôn mỗi người một cái như một phần thưởng. “Trên mạng chắc các ngươi biết chuyện ta đã làm ở Bắc Liệt. Sao từ khi ta về tới giờ các ngươi không hỏi gì ta?”
Lẳng lặng ôm nhau một lúc, Hoàng Đông Kiệt mở miệng hỏi.
“Đàn ông làm việc, phụ nữ ít hỏi. Đây là gia giáo của Tô gia chúng ta!”
Tô Vũ Đình dựa vào Hoàng Đông Kiệt nói.
“Không cần hỏi gì cả, trong lòng ta chỉ có ngươi, chỉ cần ngươi không rời bỏ ta, không vứt bỏ ta, thế giới có hủy diệt ta cũng không để ý.”
Tống Loan Loan ôm chặt cánh tay Hoàng Đông Kiệt nói.
Thẩm Mạn Ngọc không trả lời, ánh mắt đưa tình đã thay nàng trả lời rồi.
“Các ngươi đều là những người phụ nữ ngốc, đi yêu một kẻ không nên yêu!”

Hoàng Đông Kiệt biết mình sẽ không ngừng luân hồi chuyển thế nhưng ba người phụ nữ này thì không, hắn nhiều nhất chỉ có thể đồng hành đến khi bọn họ già đi, không thể đưa bọn họ ra khỏi thế giới này.
Ly biệt thường là chuyện đau đớn nhất, trừ khi một ngày hắn khám phá ra bí ẩn về luân hồi, hoặc trở thành tồn tại vô thượng, theo dòng sông thời gian từ cõi này sang cõi khác hồi sinh người mà hắn quan tâm nhất.
“Ta không hối hận!” x3.
Ba người phụ nữ đồng thanh nói.
“Nhưng ta hối hận rồi, lẽ ra ta không nên trêu chọc các ngươi, để các ngươi để lại dấu ấn trong lòng ta!”
Hoàng Đông Kiệt trầm giọng nói.
“Ha ha, ngươi đã trêu chọc bọn ta rồi, chúng ta chỉ có thể đi theo ngươi, dựa vào ngươi!”
Tống Loan Loan ngây ngô cười.
Lúc này kênh tin tức đã chủ động chuyển sang phát sóng trực tiếp, hình ảnh người trên màn hình chính là Tần Bác Văn.
“Ta là Tần Bác Văn, xin quý đồng bào dành chút thời gian!”
“Gần đây có một giả thuyết về mối đe dọa của Mạt Nhật đang gây ồn ào!”
“Nhiều người cho rằng Mạt Nhật quá mạnh. Nếu Mạt Nhật mất kiểm soát thì chúng ta phải làm sao?”
“Cho ta hỏi tại sao các ngươi lại có ý tưởng như vậy!”
“Sao phải sợ lực lượng của Mạt Nhật!”
“Hỡi các công dân, Mạt Nhật đã bảo hộ cho chúng ta hơn trăm năm nay!”
“Không phải là vài năm, không phải chục năm mà là hơn trăm năm. Trong hơn trăm năm này, các ngươi đã bao giờ thấy Mạt Nhật mất kiểm soát chưa?”
Những người sợ hãi lực lượng của Mạt Nhật sau khi nghe những lời này đã nhận ra sai lầm của mình.
“Đời người chỉ ngắn ngủi mấy chục năm, có mấy người có thể sống đến trăm tuổi!”
“Mạt Nhật đã bảo vệ chúng ta hơn trăm năm, các ngươi nói hắn sẽ mất khống chế. Nói cho ta biết các ngươi có căn cứ gì!”
“Nếu không có Mạt Nhật thì làm sao chúng ta có thể phát triển bền vững hơn một trăm năm nay.”

“Nếu không có Mạt Nhật thì bây giờ làm sao có nhà cửa ổn định, làm sao được hưởng các phúc lợi của quốc gia.”
“Bây giờ lại tung ra những tin đồn, bình luận như vậy, liệu các ngươi có thấy mình có lỗi với Mạt Nhật không?”
Lời nói của Tần Bác Văn đã có tác dụng, khiến nhiều người sợ hãi lực lượng của Mạt Nhật cảm thấy rất áy náy.
Hết chương 821.

Bạn cần đăng nhập để bình luận