Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1284

Chương 1284: Đây chính là nhân tính Niggan Gouladrehou trầm mặc, mặc dù đang thời kỳ hỗn loạn, loại người gì cũng có, nhưng loại người vong ân phụ nghĩa này quả thật khiến cho người ta không vui, huống hồ người bị lên án công khai còn là phụ thân hẳn. Lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến động tĩnh lớn liên miên không dứt, có người gây sự ở trong thành. "Lão gia tử, cư dân trong thành đánh nhau với người du hành, hơn nữa cư dân gia nhập vào trong thành càng ngày càng nhiều, những người gia nhập kia hầu như đều là cư dân trước đây của trấn Kerry." Coway từ bên ngoài đi tới nói. "Xem ra vẫn có không ít người biết cảm ơn thay ta giáo huấn bọn họ."
Hoàng Đông Kiệt thờ ơ, vừa ăn nho vừa lẳng lặng nghe động tĩnh bên trong thành truyền tới, dường như động tĩnh càng lúc càng lớn.
Niggan Gouladrehou biết toi rồi, người khắp thành đều chịu ân huệ của phụ thân, hành vi của những người ngoại lai kia sớm đã chọc giận người khắp thành, chỉ là e ngại pháp quy trật tự trong thành, không cách nào làm gì người du hành. Hiện tại xung đột của hai người đột nhiên bạo phát, người toàn thành làm sao có thể tiếp tục nhẫn nhịn tiếp nữa, nhất định sẽ chen nhau lên. Người du hành mặc dù nhiều, nhưng số lượng của bọn họ làm sao có thể hơn được người khắp thành. Bên trong thành là có quân phòng hộ cùng đội ky sĩ tuần tra, nhưng mà bọn họ cũng không quen nhìn người du hành. Lúc này bọn họ nói không chừng mở một mắt, nhắm một mắt làm như không thấy hỗn loạn, người hỏa khí lớn, nói không chừng ngụy trang bình dân tham dự vào, đạp người du hành mấy đá.
Vì để tránh cho tình thế trở nên kịch liệt, Negan Gouladrehou vội vã chạy tới ngăn cản. Chờ người của hắn chạy tới, vết máu loang lổ đầy đường khiến cho hắn nói không nên lời.
Hắn tới chậm rồi, hắn đã coi thường sự hung hãn của dân chúng toàn thành, đội ngũ trên vạn người du hành, toàn bộ nằm trên mặt đất kêu rên, người chết có, hơn nữa số lượng không ít, người thiếu tay thiếu chân lại càng nhiều hơn.
"Cứu người”
Niggan Gouladrehou nhìn cư dân hai bên đường phố không thối lui, hít một hơi, quyết định cứu người trước, rồi điều tra cuộc bạo loạn lần này là có người nào giật dây, hay là vô tình bạo phát.
Điều tra một hồi, kết quả tra được trên người nhi tử hắn.
"Con và Bạch Khả Na Na ở bên ngoài dạo phố, kết quả đụng phải đám người du hành kia, hơn nữa thân phận của con cũng bị bọn hắn nhận ra, bọn hắn bao vậy con cùng Bạch Khả Na Na lại."
"Nói rất nhiều lời khó nghe, nói cái gì mà gia gia của ngươi có phải rất sợ chết hay không, nói cái gì mà Quân Cách Mạng các ngươi có phải lừa đời lấy tiếng hay không?”
"Bọn họ nói càng ngày càng khó nghe, còn kìm nén bản thân không cãi cọ gì với bọn họ, muốn rời đi, nhưng bọn họ không cho, thậm chí có côn đồ còn muốn túm cổ áo của con." "Con nhịn được, nhưng Bạch Khả Na Na không nhịn được, đẩy côn đồ ra, kết quả liền xảy ra chuyện."
"Bọn họ chẳng chịt xông tới, ỷ vào nhiều người, ỷ vào đây là trên đường cái, chắc chắn chúng ta không dám làm gì bọn hắn, càng ngày càng kiêu ngạo đối với chúng ta."
"Cư dân chung quanh không nhịn được, lập tức đi lên đẩy người du hành ra muốn để con và Bạch Khả Na Na rời đi, kết quả vỡ tổ rồi."
"Bọn họ có thể là sợ Bạch Khả Na Na, nhưng bọn họ không sợ những cư dân kia."
"Trong quá trình xô xát, quần chiến trực tiếp bạo phát."
"Không cách nào ngăn cản, theo với cư dân nghe tiếng chạy tới càng ngày càng nhiều, sau đó kết quả thành như vậy." Negan Guldbochi nhìn phụ thân và gia gia bọn họ, nói ra chuyện mồi lửa này. "Tại sao bọn họ có thể như vậy?"
Niggan Gouladrehou nghe thấy nhi tử mình chịu uất ức như vậy, nắm đấm của hắn không khỏi siết chặt lại. Hắn đã làm nhiều chuyện như vậy, những người này không biết cảm ơn, còn đối xử với nhi tử hắn như thế, thật sự coi hắn không có tỳ khí.
"Chớ ngốc nghếch làm người tốt, phải phân rõ ai đáng cứu, ai không đáng cứu, đây là loạn thế, quá thánh mẫu thì sẽ hại chính mình."
Hoàng Đông Kiệt thờ ơ nói.
"Haizzz -"
Niggan Gouladrehou nghe vậy thở ra một hơi.
"Ta vốn dĩ cho răng bọn họ chỉ là bị người có lòng lợi dụng, thật không ngờ, vậy cũng đừng trách ta.'.......
"Đi, trục xuất toàn bộ những người đó ra khỏi thành, chỉ cần là tín đồ của Giáo Đình, chúng ta tất cả đều không thu nhận, muốn bảo vệ, tìm Giáo Đình của bọn họ đi."
Người du hành còn sống sót không phải thiếu tay thiếu chân, thì chính là thương thế không nhẹ, cứ như vậy mà đuổi bọn họ ra khỏi thành, chính là ép bọn họ chết. Nhưng Niggan Gouladrehou tâm đã lạnh, đây là bọn họ ép hẳn.
Việc này do Luân Nạp gánh vác, triệu hoán số lượng lớn khô lâu binh, không để ý những người này cầu xin tha thứ, xách toàn bộ bọn họ ra khỏi thành, vì không cho những người này lãng vãng ở ngoài thành, hắn ném những người này xuống thung lũng sâu. Ném người xuống rồi, nhưng Luân Nạp không có đi, liền ngồi xếp bằng ở trên tảng đá lớn nhìn những người này.
"Các ngươi đây là đang trả thù, chúng ta bị thương thành như vậy, có người vết thương còn chưa băng bó kỹ, máu vẫn còn đang chảy, các ngươi tống chúng ta ra khỏi thành, khác gì buộc chúng ta đi tìm chết."
"Đúng, các ngươi chính là buộc chúng ta đi tìm chết, ta hoài nghi đám người quân ẩu chúng ta kia là đoàn mạo hiểm Phá Hiểu các ngươi giật dây."
"Ta đã biết đoàn mạo hiểm Phá Hiểu vĩnh viễn kém hơn Giáo Đình, Giáo Đình vẫn còn đang lắng lặng nỗ lực đối kháng Ma Vương quân, còn đoàn mạo hiểm Phá Hiểu các ngươi thì chỉ biết khi dễ nhỏ yếu."
Trên đời vĩnh viễn không thiếu người não tàn, hơn nữa một đám não tàn tụ tập chung một chỗ, ngông cuồng tự đại, không phân rõ thế cục, sống ở trong thế giới của mình.
Luân Nạp không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn đám người kia, xem bọn họ có thể đáng ghét đến mức độ nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận