Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 617. Đại Tà Thần tiến vào kinh thành!




Thời kì đặc biệt, đối xử đặc biệt, chưa kể gia tộc tu sĩ đã vứt bỏ thành trì dân chúng địa phương, chạy đến kinh thành tị nạn.
Tiếp theo, Lý Chí Đào và Lục Trạch bày bố tràng diện, cố gắng tranh thủ càng nhiều thời gian càng tốt.
Đã mấy ngày trôi qua, mặc dù đám người Lý Chí Đào có hiệu quả nhưng sự xâm lấn của Âm Ty vẫn không hề chậm đi.
Vào lúc này, một phần năm lãnh thổ của Đại Huyền đã rơi vào tay Âm Ty.
Lục Thế Viễn đã trở lại!
“Ngươi có gặp tổ tông sống chưa? Thiên Yêu thành có thái độ thế nào?”
Nhìn thấy nhi tử mình trở về một mình, trong lòng Lục Trạch căng thẳng, hắn biết nhi tử mình có thể sẽ không thành công trở về, nhưng hắn vẫn không cam lòng mà hỏi.
“Phụ thân, Thiên Yêu thành không cho ta vào. Ta căn bản không có cơ hội nhìn thấy lão tổ sống, càng không có khả năng cầu xin Thiên Yêu thành giúp đỡ.”
“Cái gì!”
Bọn người Lục Trạch nghe được lời này làm sao còn không biết thái độ của Thiên Yêu thành, bọn họ đuổi người ra khỏi thành, bởi vì rõ ràng không muốn can thiệp vào chuyện nhân loại bọn họ.

Tương tự, hậu duệ của Hắc Đế là Huyền Thanh cũng không thể không biết Lục Thế Viễn, sứ giả đại diện cho nhân loại đã đến cổng Thiên Yêu thành.
Ngay cả mặt mũi cũng không cho gặp cũng đã thể hiện thái độ của Hắc Đế.
Điều này làm cho đám người Lục Trạch cảm thấy rất nặng nề, Hắc Đế lợi dụng phong ấn để quy ẩn, hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt của nhân loại, bọn họ đoán rằng Hắc Đế đã không còn muốn tiếp tục bảo vệ nhân loại bọn họ nữa.
Nhưng bọn họ không tin, không tin rằng Hắc Đế lại bỏ rơi bọn họ như thế này.
Cho tới bây giờ, ngay cả mặt mũi cũng không gặp, bọn họ mới biết được Hắc Đế thật sự không còn bảo vệ bọn họ nữa.
“Bạch cô nương đến từ Thiên Yêu thành kia vẫn còn ở kinh thành à?”
“Không thấy nữa, nàng đã bị Thiên Yêu thành triệu hồi về!”
Lục Thế Viễn thở dài trả lời.
“Có vẻ như kiếp nạn này chỉ có một mình nhân loại chúng ta đối mặt.”
Lý Chí Đào không nghĩ gì về việc Thiên Yêu thành từ chối giúp đỡ nhân loại, dù sao trong lòng hắn, yêu chính là yêu, người chính là người, bàn tay của Trảm Yêu Ti bọn họ đều dính đầy máu của yêu quái, vào lúc này bọn yêu quái không nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng đã là mừng rồi. Thiên Yêu thành thuộc về yêu quái chứ không phải nhân loại, nên nếu bọn họ không giúp đỡ thì cũng không có gì ngạc nhiên...
Điều không ngờ tới chính là thái độ của Hắc Đế, Hắc Đế có thể từ bỏ toàn bộ nhân loại, nhưng điều mà Lý Chí Đào không ngờ tới chính là Hắc Đế không quan tâm đến sự sống chết của Lục gia.
Không phải nói ân huệ của chín đời Lục gia còn phải đền đáp hay sao, dựa trên sự hiểu biết hơn mười năm của hắn đối với Hắc Đế, Hắc Đế trọng ân tình, không thể vô duyên vô cớ bỏ rơi người của Lục gia như vậy.
Lý Chí Đào đang tự hỏi liệu Thiên Yêu thành có liên kết với bọn người Huyền Thanh đùa giỡn, cố tình che giấu những chuyện về nhân loại của bọn họ khỏi Hắc Đế hay không.
Vừa có suy đoán như vậy, trong cung truyền đến tin tức hoàng đế đã xuất quan, Lý Chí Đào lập tức bỏ lại suy đoán sau lưng, cùng Lục Trạch vội vàng chạy vào cung.
“Hoàng thượng, không biết ngươi...”
Bọn người Lý Chí Đào nhìn thấy hoàng đế cảm xúc bình tĩnh, bọn họ không thể đoán được hoàng đế có đột phá hay không.

Vì việc khẩn cấp nên bọn họ cũng không quan tâm được nhiều như vậy nên nín thở hỏi thẳng. Hoàng đế khẽ lắc đầu, chuyện này lập tức khiến đám người Lý Chí Đào nản lòng.
“Mặc dù trẫm chưa đột phá, nhưng nội tình trong kho của hoàng cung cũng đã khiến thực lực của trẫm khác hẳn ngày xưa. Hiện tại trẫm có thể dễ dàng giết chết chính mình trong quá khứ.”
“Ổn định. Chờ trẫm hoàn toàn ổn định được lực lượng trong cơ thể, cũng là lúc chúng ta phản kích.”
Lý Trường An không nói nhiều, giải thích một ít sự tình, liền để cho đám người Lục Trạch đi ra ngoài.
“Ngươi đã nhìn thấy gì?”
Vừa rời khỏi cung điện, Lý Chí Đào hỏi Lục Trạch hắn nhìn thấy gì ở hoàng đế.
Lục Trạch lắc đầu, biểu thị hắn trình độ thấp, nhìn không thấy gì ở hoàng đế.
“Ta nhìn thấy một thanh kiếm lột xác, một thanh kiếm áp chế vực sâu vô tận!”
Lục Trạch nghe được lời này có chút kinh hãi, Lý Chí Đào tràn đầy tin tưởng đối với hoàng đế, lòng tin có thể lan truyền, điều này làm cho Lục Trạch dần dần yên tâm hơn.
Trong vài ngày tiếp theo, hành động của Âm Ty vẫn không thay đổi bọn họ tiếp tục xâm phạm thiên hạ.
Từng bước, từng bước xâm chiếm, đột nhiên động tác của Âm Ty dừng lại.
Điều này khiến đám người Lý Chí Đào cảnh giác, sau một thời gian ngắn yên tĩnh sẽ có một cơn cuồng phong dữ dội đang chực chờ ập đến.
“Nơi này chính là kinh thành!”
Đại Tà Thần đứng dưới cổng thành, lặng lẽ đánh giá một hồi sau đó hắn đi vào.
Binh lính thủ thành không thấy hắn, đại tu sĩ tọa trấn cửa thành để phòng ngừa yêu ma giả mạo nhân loại trà trộn vào kinh thành cũng không nhìn ra hắn.
Thậm chí kính chiếu yêu cùng cấm văn cũng không có phản ứng với hắn.
Đại Tà Thần tiến vào kinh đô, vị hoàng đế đang tu luyện trong cung đột nhiên mở mắt ra, vẻ mặt thay đổi mấy lần, đứng dậy, thay trang phục kiếm khách rồi rời khỏi hoàng cung...
Hết chương 617.

Bạn cần đăng nhập để bình luận