Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 470. Lolita Đồ Sơn!




Âm Ty.
“Uy hiếp của Hắc Đế quá lớn, trước khi không có mười phần nắm chắc phong ấn Hắc Đế, tất cả kế hoạch của chúng ta đều phải khiêm tốn.”
Có lẽ uy hiếp của Hắc Đế quá lớn, cao tầng Âm Ty đã lựa chọn tránh mũi nhọn Hắc Đế, lựa chọn khiêm tốn làm việc.
Tô Hạo Hoa dẫn nhân mã chạy tới quận Long Môn, lập tức phong tỏa quận Long Môn cùng tất cả các quận thành huyện thành mà Quan Tài Đen đi qua, bọn họ muốn loại bỏ tất cả các nguồn độc còn sót lại.
“Mang người đi đi, kế tiếp giao cho các ngươi.”
Bây giờ Hoàng Đông Kiệt ở trước mặt Tô Hạo Hoa, không đợi hắn mở miệng đã thả tất cả con tin lúc trước cứu được ra.
Giao người cho Tô Hạo Hoa xong, Hoàng Đông Kiệt chuẩn bị đi ra ngoài giải sầu.
Lục Thế Viễn thấy ngự thường thái ti còn đang ở quận Long Môn chưa đi, chuẩn bị chạy tới hỏi, ai ngờ hắn vừa tới gần thì ngự thường thái ti đã đánh bay hắn.
Chờ hắn hoàn hồn lại, ngự thường thái ti đã không còn nữa.
Thế nên Lục Thế Viễn buồn bực, hắn đâu có trêu chọc ngự thường thái ti, sao vừa tới gần đã bị đánh bay.
Không lâu sau hắn thấy phụ thân mình đến với đội tiếp theo.
Không cần suy nghĩ, hắn chạy tới lén hỏi quan hệ giữa nhà mình và ngự thường thái ti. “Làm sao ngươi biết ngự thường thái ti có quan hệ với nhà chúng ta?”
Lục Trạch tò mò nhìn nhi tử hỏi.
“Ngự thường thái ti nói gia gia mời hắn tới, nếu nhà chúng ta không có quan hệ với hắn thì làm sao gia gia có thể mời được hắn.”
Lục Thế Viễn nhìn thái độ của phụ thân, lập tức biết phụ thân cũng biết nhà bọn họ có quan hệ với ngự thường thái ti.
Hắn càng buồn bực, nhà bọn họ có quan hệ với ngự thường thái ti vậy mà người nhà lại gạt hắn.
“Đây là bí mật của gia tộc chúng ta, ngươi vẫn nên trở về hỏi gia gia của ngươi đi.”
Lục Trạch nói xong mặc kệ nhi tử đi làm công việc tiếp theo.
“Nói với ta không phải tốt hơn sao, còn muốn ta đi hỏi gia gia, thật phiền toái.”
Lục Thế Viễn không còn cách nào khác đành phải buông công việc trong tay trở về kinh hỏi gia gia.
Lục gia.
“Gia gia, nhà chúng ta có quan hệ gì với ngự thường thái ti?”
Lục Thế Viễn trở về nhà khát nước cũng chưa uống gấp, vội vàng hỏi gia gia.
Lục Hải Nguyên nghe tôn tử hỏi, sắc mặt bỗng nhiên trở nên nghiêm túc.
“Ngươi đi với ta.”
Lục Hải Nguyên rời khỏi thư phòng, dẫn tôn tử đi tới hậu hoa viên.
“Hậu hoa viên thiếu cái gì?”
Lục Thế Viễn nghe vậy vẻ mặt hoài nghi, hắn hỏi quan hệ giữa nhà bọn họ và ngự thường thái ti mà gia gia lại hỏi hắn ngược lại vấn đề không liên quan, điều này khiến cho hắn rất nghi hoặc.
Nhưng nghĩ gia gia hỏi như vậy chắc chắn có lý do của gia gia, hắn bắt đầu nhìn quét qua hậu hoa viên.
“Hở, hóa thạch sống của nhà ta đâu rồi?”
“Ai đã ăn trộm gia phả biết đi của nhà chúng ta rồi?”
Lục Thế Viễn thấy rùa già không ở trong đài quan sát, cho rằng rùa già đã bị người ta trộm, sợ tới mức cuống cuồng.
“A đau!”
Kết quả Lục Thế Viễn bị gia gia hắn đánh cho một cái.
“Cái gì mà hóa thạch sống, cái gì mà gia phả biết đi hả, hắn là tổ tông sống của Lục gia chúng ta.”
“Không phải ngươi muốn biết quan hệ giữa ngự thường thái ti và nhà chúng ta sao, bây giờ ta nói cho ngươi biết, ngự thường thái ti chính là tổ tông sống của chúng ta.”
Lục Hải Nguyên thấy tôn tử không tôn kính lão tổ tông như vậy, tức giận đến mức chòm râu bạc vểnh lên.
“Hắn, hắn...Gia gia, ngươi nói hắn...”
Lục Thế Viễn sửng sốt, hắn thật sự choáng váng.
Tin tức gia gia nói cho hắn quá dọa người, ngự thường thái ti khiến cho vô số yêu ma trong thiên hạ ngửi thấy mùi là biến sắc lại là hóa thạch sống nhà bọn họ.
Lục Thế Viễn ngẩn người thật lâu cũng chưa hoàn hồn lại, rõ ràng hắn bị sốc toàn tập trước tin tức.
“Tổ tông sống rất quan trọng đối với chuyện nhà của chúng ta, có tổ tông sống ở đây, tương đương Lục gia chúng ta có một lá bùa hộ thân.”
“Trước mắt người biết thân phận tổ tông sống ngoại trừ phụ thân ngươi, ngươi và ta, ti bộ thái ti Lý Chí Đào cùng thống lĩnh Tô Hạo Hoa biết.”
Lục Hải Nguyên biết mình đã già nên nói hết những gì nên biết cho tôn tử.
“Gia gia, lúc trước không biết thân phận của hắn, ở chung với hắn không có cảm giác gì. Bây giờ biết thân phận của hắn, chờ hắn trở về, chúng ta nên ở chung với hắn như thế nào?”
Sau khi tiếp nhận thân phận của rùa già, nghĩ đến sau này trong nhà có một lão quái vật, Lục Thế Viễn luôn cảm thấy quái dị.
“Hắn là một thành viên của Lục gia chúng ta, trước đây ở chung như thế nào thì về sau ở chung như thế nấy, nếu như hắn muốn đổi phương thức khác, chúng ta xem hắn là tổ tông cung phụng là được.”
Lục Hải Nguyên biểu thị địa vị của rùa già ở Lục gia.
“Hắn thật đúng là tổ tông sống của chúng ta, trước đây hắn còn chưa thành yêu, hắn đã tiễn nhiều đời tổ tiên của chúng ta.”
“Bây giờ hắn thành yêu, còn là yêu loại đặc thù chi vương, thọ mệnh hắn còn dài hơn, thật không biết hắn còn có thể đưa tiễn bao nhiêu đời Lục gia chúng ta nữa.”
Lục Thế Viễn nghĩ đến tuổi thọ của rùa già, nghĩ đến mình cũng có thể cũng sẽ được lão rùa đưa tiễn thì không khỏi cảm thán.
“Quản nhiều như vậy làm gì, có hắn ở đây, con cháu không cần chúng ta lo lắng.”
“Nói đến đây, ngươi cũng không còn nhỏ nữa, nên thành thân rồi...Có yêu thích cô nương nào hay không, nói cho gia gia biết, gia gia đến cửa cầu hôn.”
Lục Hải Nguyên sốt ruột ôm cháu cố, bắt đầu thúc giục tôn tử kết hôn.
“Gia gia, khi nào tổ tông sống trở về?
“Đừng chuyển đề tài cho ta, gia gia già rồi, không còn sống mấy năm nữa, ngươi nhất định phải thỏa mãn nguyện vọng ôm huyền tôn của gia gia.”
Hoàng Đông Kiệt rời khỏi Vân Châu, đi tới đi lui cũng không biết đi tới nơi nào, có điều Hoàng Đông Kiệt không thèm để ý, dù sao cửa truyền tống mở ra một cái là hắn có thể trở về.
Cho nên có lạc đường hay không không quan trọng.
Hoàng Đông Kiệt đang đi bộ trong rừng chợt nghe thấy tiếng động, rảnh rỗi không có gì làm nên đi qua xem náo nhiệt.
Xa xa, một lolita đáng yêu cao 1m2 đang chạy trốn, lolita này rất dễ thương.
Một đôi mắt to, thuần khiết lại lấp lánh ánh sáng, khuôn mặt bầu bĩnh, chiếc mũi nho nhỏ, miệng nhỏ xinh đẹp.
Thân thể tuy nhỏ nhưng có võ.
Đôi tai màu hồng dựng lên trên đầu nàng cộng với đuôi phía sau đã chứng minh thân phận của nàng, nàng là một hồ ly yêu nhỏ.
Nàng ngã xuống khiến cho hai con yêu quái phía sau đuổi kịp.
Hết chương 470.

Bạn cần đăng nhập để bình luận