Ta Ở Chư Thiên Rất Điệu Thấp

Chương 1521: Kiếm Bá Diệp Thiên Táng!

Chương 1521: Kiếm Bá Diệp Thiên Táng!Chương 1521: Kiếm Bá Diệp Thiên Táng!
Bọn người Tư Mã An Minh nhìn thấy khuôn mặt đã hoàn toàn trầm xuống của hoàng đế, đều cúi đầu, thái tử đúng là điên rồi, chuyện gì không nên đề cập lại cứ đề cập.
Gia đình đế vương vốn vô tình, còn dám khiêu khích hoàng đế như vậy, chẳng phải là tự tìm cái chết sao.
Lý Văn Đào không nói một lời, giơ tay lên vung một cái, ngay sau đó rất nhiều binh lính được trang bị tận răng từ khắp nơi trong hoàng cung ùa ra.
Đó là Thanh Long Vệ ở bên ngoài kinh thành, bốn phương đông tây nam bắc mỗi nơi có một quân doanh, lần lượt là Thanh Long quân doanh, Bạch Hổ quân doanh, Chu Tước quân doanh, Huyền Vũ quân doanh, mỗi quân doanh có ba vạn người.
Bốn quân doanh canh giữ chặt chẽ kinh thành, chỉ nghe theo sự điều động của hoàng đế.
Bây giờ ba vạn Thanh Long vệ bỗng nhiên xuất hiện ở đây, sắc mặt Lý Nguyên Thanh không thể nào tệ hơn, đây là ba vạn người chứ không phải mấy chục người, mấy trăm người.
Nhiều người như vậy vào kinh thành, vào hoàng cung, vậy mà hắn lại chẳng nhận được chút tin tức nào.
Người phụ hoàng này của hắn thực sự đáng sợ, hắn tưởng lão đã già, sẽ giống như các hoàng đế đời trước khi về già, hồ đồ, làm những chuyện hồ đồ, chỉ lo hưởng thụ chứ chẳng lo việc triều chính.
Bây giờ hắn không phải không có chút hy vọng nào, Thanh Long vệ ba vạn người, cấm vệ quân trong hoàng cung khoảng hai vạn người, cộng lại là năm vạn người.
"Thái tử, đừng chống đối vô nghĩa nữa, hãy để người của ngươi đầu hàng đi!"
Nhưng hắn chắc chắn sẽ bị giam cầm mãi mãi không thấy ánh mặt trời, chuyện này chẳng khác gì sống không bằng chết.
Lý Nguyên Thanh hung dữ nhìn Tư Mã An Minh, tạo phản là tội chết, hắn là thái tử, có lẽ sẽ không bị chém đầu.
Tư Mã An Minh lên tiếng nói.
Để hắn buông vũ khí đầu hàng, chuyện này là không thể.
Bây giờ xem ra hắn đã sai, phụ hoàng hắn chỉ là giả vờ không làm gì cho người khác xem mà thôi.
Lý Nguyên Thanh vẫn luôn chờ viện binh của những thế gia đó, số người dưới trướng của những thế gia đó cộng lại cũng có hơn một vạn người, chỉ cần viện binh tới, ba vạn đấu với năm vạn còn dễ thở hơn nhiều so với hai vạn đấu với năm vạn.
Huống hồ hắn không phải không có át chủ bài!
"Thế gia họ Thường, họ Hứa, họ Vân, những người thế gia đó đâu, bọn họ chết đi đâu rồi, sao đợi lâu như vậy mà vẫn không thấy người của bọn họ?"
Người hắn mang theo có tới hai vạn người, hai vạn người đối đầu với năm vạn người thì chênh lệch khá lớn, nhưng người của hắn đã không còn đường lui, nếu dám liêu mạng hắn không phải không có hy vọng.
"Sao có thể như vậy, Bất Lương Nhân chỉ là một tổ chức không đáng kể ẩn náu ở ngoại thành, trừ bất lương soái của bọn họ ra thì những người khác đều là hạng tâm thường!"
"Là Bất Lương Nhân, Bất Lương Nhân đã chặn đứng phần lớn thế gia hỗ trợ chúng ta!" Phương Tri Thụ cúi đầu bẩm báo.
"Ngươi nói gì, Bất Lương Nhân?”
Nhưng đợi mãi đến bây giờ, những người của các thế gia đó không một ai tới, là người thì đều sẽ chửi bới om sòm.
"Những thế gia đó, mỗi thế gia đều có trong tay một hai nghìn người, lợi hại hơn một chút thì có hai ba nghìn người, bọn họ cộng lại có hơn một vạn người!"
"Nhưng tại sao hắn lại muốn đối đầu với ta, tại sao?"
Phương Tri Thụ cúi đầu đáp.
"Số lượng người của Bất Lương Nhân đúng là không bằng những thế gia đó, nhưng Bất Lương Nhân như thể đều đã uống thuốc, sức chiến đấu tăng vọt, bám riết lấy những thế gia đó, khiến những thế gia đó không thể thoát khỏi bọn họi"
Lý Nguyên Thanh nghe vậy, vẻ mặt không tin, hắn không tin Bất Lương Nhân có thực lực chặn đứng được toàn bộ thế gia hỗ trợ hắn như vậy.
"Uống thuốc? Hay cho một bất lương soái, hắn đúng là có năng lực, thế mà lại có thể lấy được nhiều đan dược như vậy từ tay Tiêu Dao công tử!"
"Bất Lương Nhân lấy gì để chống đỡ, bọn họ không thể nào cũng có số lượng lên tới hơn một vạn người được!"
Lý Nguyên Thanh nhất thời thẹn quá thành giận, hắn mời bất lương soái trợ giúp hắn, bất lương soái lại chẳng thèm để mắt tới hắn.
Chuyện này cũng không sao, thời điểm quan trọng hắn có thể nhãn nhịn, nhưng bây giờ bất lương soái lại quay lại muốn hủy hoại hắn, sao hắn có thể không tức giận được chứ.
"Thái tử, đừng cố chấp nữa, đầu hàng đi!"
La Tinh Phong nói lớn.
"Không, bản thái tử không thể đầu hàng được, xin tiên sinh giúp ta!"
Tình huống hiện trường không cho phép Lý Nguyên Thanh tập trung vào bất lương soái, hắn kiềm chế cảm xúc, quay người hỏi kiếm khách đội mũ tre phía sau.
Bọn người Tư Mã An Minh thấy thái tử vẫn chưa chịu bỏ cuộc liền hỏi một người nam nhân đội mũ tre, bọn họ dần nheo mắt lại.
Người đội mũ nghe vậy liên bỏ mũ ra.
Hạ Trung Quân và La Tỉnh Phong nhìn thấy dung nhan thật của người đó, ánh mắt chợt co lại, sắc mặt cũng trở nên vô cùng ngưng trọng.
Kiếm Bá Diệp Thiên Táng!
Không nói Hạ Trung Quân và La Tinh Phong, ngay cả Tư Mã An Minh, một người chỉ để tâm tới triều đình chứ không để tâm tới giang hồ, trong lòng cũng không khỏi bật ra cái tên của người này.
Không gì khác là bởi vì hắn đã thành danh, đạt đến cảnh giới nửa bước Tông Sư từ rất lâu rồi. Chiến tích của hắn vô cùng hiển hách, trong thời đại Tông Sư không xuất hiện, hắn là một trong những người nổi danh nhất giang hồ, hơn nữa chân khí trong người hắn đã chuyển hóa một nửa thành cương khí.
Nhưng không biết là vì tiềm lực của hắn đã cạn kiệt hay là vì nguyên nhân khác, hắn đã rất lâu không thể đột phá được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận